Sư Tôn: Cái Này Hướng Sư Nghịch Đồ Mới Không Phải Thánh Tử

Chương 13: Thần Bí Thanh Đồng Mảnh Vỡ

Nội bộ không gian Tụ Bảo Lâu so với nhìn bên ngoài lớn hơn rất nhiều. Vật phẩm bán ra cũng là rực rỡ muôn màu, pháp bảo, đan dược, thiên tài địa bảo, hoang thú thi thể, thậm chí ngay cả nô ɭệ Yêu tộc đều có bán.

Tầng 1-3 là khu bình thường, bán đại đa số là vật phẩm Trúc Cơ đến Luân Hải cảnh.

Tầng 4-6, chính là vật phẩm Thần Kiều đến Đạo Cung cảnh.

Tầng 7-9 là vật phẩm Thần Thông cảnh đến Đại Thánh cảnh, toàn bộ đều là tinh phẩm, bên ngoài rất khó mua được, giá cả cũng cao đến quá đáng, có chút thương phẩm thậm chí cần thần nguyên thạch mới có thể mua sắm.

Tại Thiên Khung đại lục, thần nguyên thạch là vật tư rất quan trọng, bất quá đây đều là nói sau!

Tại lầu bốn, khu vực bán ra thiên tài địa bảo, Sở Hưu trong tay nắm một gốc Huyền phẩm Thanh Linh Thảo, nhíu mày trầm tư.

Sở Tiêu Nhiên rất là mê hoặc, nàng theo Sở Hưu đi dạo gần hai canh giờ. Đoạn đường này, hắn cầm xem rất nhiều thương phẩm nhưng không xuất thủ mua sắm bất luận một cái nào. Người không biết còn tưởng rằng hắn muốn từ trong những vật này lĩnh ngộ ra tuyệt thế thần thông nào đó.

Nàng đương nhiên không biết Sở Hưu đang làm cái gì.

Sở Hưu hiện tại đang so sánh giá hàng, lấy thượng phẩm nguyên thạch là đơn vị cân nhắc. Quả nhiên vật phẩm đồng giá nguyên thạch khi hối đoái thành điểm đột phá có khác biệt.

Tỷ như,

Phàm phẩm vũ khí trị giá 50 mai thượng phẩm nguyên thạch hối đoái thành điểm đột phá là 2.

Phàm phẩm linh thảo giá trị 50 mai thượng phẩm nguyên thạch hối đoái thành điểm đột phá là 10.

Nhị giai đan dược Nguyên Khí đan giá trị 50 mai thượng phẩm nguyên thạch hối đoái thành điểm đột phá lại là 15.

Tại sao lại có chênh lệch lớn như vậy đâu? Sở Hưu có cái phỏng đoán đại khái. Nồng độ nguyên khí ẩn chứa trong vật phẩm ảnh hưởng đến hối đoái điểm đột phá nhiều hay ít.

Cùng một cấp độ, nguyên khí trong khí cụ < thiên tài địa bảo < đan dược.

Như vậy đến xem.

Thiên địa nguyên khí nồng nặc nhất trên đời là thứ gì?

Không phải thiên tài địa bảo cũng không phải thần binh lợi khí mà là sinh linh....là sinh linh tu luyện.

Chỗ sâu trong con ngươi thâm thúy của Sở Hưu hiển hiện một vòng huyết quang.

"Nếu ta đem Nhân tộc tu sĩ hoặc là Yêu tộc hối đoái cho hệ thống, sẽ phát sinh cái gì đây? Sẽ được bao nhiêu điểm đột phá......"

Một bên, Sở Tiêu Nhiên đang vụиɠ ŧяộʍ quan sát Sở Hưu, khi nhìn thấy ánh mắt của hắn, trong lòng không biết vì sao nổi lên một trận phát lạnh.

“Ta thế mà lại vì một cái ánh mắt của Luân Hải cảnh mà cảm thấy run rẩy”. Sở Tiêu Nhiên kinh ngạc, suy nghĩ xuất thần.

“Hệ thống, ý nghĩ của ta có được hay không?”

[ Ngọa tào, kí chủ ngươi là một cái thiên tài, sự tình tàn nhẫn như vậy ngươi cũng có thể nghĩ đến? Không hổ là thiên mệnh nhân vật phản diện, phát động hệ thống ban thưởng: địa phẩm phi thuyền Huyền Ngân Toa. 】

“Hả?”

[ ý nghĩ rất hay bất quá rất đáng tiếc...không có khả năng trực tiếp đem sinh linh hối đoái thành điểm đột phá ]

“Không có khả năng trực tiếp hối đoái sao?” Sở Hưu sờ lên cằm. Bỗng nhiên cười, cười đến rất xán lạn.

[ kí chủ...ngài đừng như vậy, bản hệ thống rất sợ “run lẩy bẩy” ]

“Ta nhớ được 30 năm trước, Khí Thần Tông đã từng luyện chế qua một loại thiên phẩm khí cụ tên là “Quy nguyên”.”

“Nó có thể cưỡng ép hấp thu tinh khí cùng nguyên lực một đời của tu sĩ sau khi chết, thời gian chết không cao hơn một nén nhang, hình thành viên đan dược lớn nhỏ “Nguyên tinh kết tinh”.”

“Nếu như ta đạt được một kiện “Quy nguyên”, sau đó....”

[ tê...khủng bố như vậy! ]

“Có được hay không.”

[ đương nhiên! Kí chủ ngươi thật mẹ nó là một nhân tài! Không hổ là ngươi!! ]

Sở Hưu khẽ vuốt cằm, dáng tươi cười càng thêm nhu hòa. Lại tăng thêm một đường tắt giúp mạnh hơn, tâm tình rất không tệ. Hắn nghiêng đầu sang chỗ khác nhìn về phía Sở Tiêu Nhiên đang ngây ngốc nói “Sở Sư Muội”

“A, sư huynh có gì phân phó?”

Sở Tiêu Nhiên lập tức lấy lại tinh thần, vô ý thức thẳng tắp sống lưng khiến cho bộ vị “cúi đầu che mất mũi chân” càng thêm xuất chúng. (Bộ vị nào đây ta… Khặc khặc)

“Ta muốn mua đan dược khôi phục nguyên khí, chân nguyên.” Sở Hưu từ tốn nói.

“Trước tạm thời dùng mua 1500 vạn thượng phẩm nguyên thạch.”

???

Tiểu bằng hữu, ngươi có phải có rất nhiều dấu chấm hỏi hay không.

Sở Tiêu Nhiên môi đỏ khẽ nhếch, rõ ràng bị kinh động.

Ngươi muốn nhiều như vậy đan dược khôi phục nguyên lực làm gì? Định dùng đan dược pha nước tắm à?

Trong lòng mặc dù muốn nói như vậy nhưng nàng vẫn xuất ra ngọc bài truyền tin phân phó. 1500 vạn thượng phẩm nguyên thạch cũng coi là làm ăn lớn nha.

Trong lúc nhất thời, Tụ Bảo Lâu, từng cái nội môn, ngoại môn đệ tử như ong mật chăm chỉ hành động, bắt đầu chuẩn bị hàng hóa.

Sở Hưu chắp tay, dạo bước đi vào tầng một. Không ít người biết hắn, nhao nhao quăng tới ánh mắt kinh nghi. Trong đó, có không ít người bị hắn moi đi nguyên thạch, ánh mắt dù sao cũng hơi u oán.

“Thật là xui xẻo, đi đến chỗ nào cũng có thể gặp gia hỏa này......”

“Cũng không phải......”

Sở Hưu trực tiếp coi thường tất cả mọi người. Trong lúc chờ đợi, tại tầng 1 bốn phía dạo chơi.

Khi đứng tại bên cạnh một kệ hàng không đáng chú ý, bỗng nhiên trong lòng có cảm giác. Mi tâm chỗ cái chán bóng loáng lóe lên một cái huyết sắc kiếm ấn rồi biến mất.

Hắn nghiêng đầu, ánh mắt khóa chặt tại kệ hàng, nhìn về phía dưới cùng có một khối thanh đồng trên mảnh vỡ không đáng chú ý, thậm chí đã dính bụi, vết rỉ loang lổ.

Mảnh vụn này nhìn qua cực kỳ phổ thông, tựa như là bóc ra từ góc vụn của kiến trúc nào đó nhưng chính nó lại làm cho nguyên sơ kiếm ý của hắn phát sinh cảm ứng.

Hắn ngồi xuống, đưa tay cầm lấy thanh đồng mảnh vỡ, đem tro bụi thổi rớt. Mặt ngoài nhìn qua cũng không có cái gì thần kỳ nhưng Sở Hưu sơ khai kiếm ý lại có loại cảm giác kìm nén không được, tùy thời đều muốn thoát thể mà ra! Phảng phất miếng thanh đồng này cực kỳ hấp dẫn nó.

“Sở sư muội, món đồ này bao nhiêu nguyên thạch ta mua.”

Sở Hưu vuốt vuốt thanh đồng mảnh vỡ, lặng lẽ nói.

Sở Tiêu Nhiên trong lòng nghi hoặc, chẳng lẽ vật này có cái gì đặc biệt?

“Đồ chơi nhỏ không đáng tiền, Nếu Sở sư huynh ưa thích, cầm lấy là được.”

Sở Hưu phất phất tay đem thanh đồng mảnh vỡ thu hồi, lấy ra một cái túi đổ đầy 100 mai thượng phẩm nguyên thạch vứt cho đối phương.

“Ta không thích nợ nhân tình.”

Sở Tiêu Nhiên bất đắc dĩ thu hồi nguyên thạch, trong lòng ngược lại là đối với khinh bạc gia hỏa này nhiều hơn một phần hảo cảm.

Rất nhanh.... đan dược Sở Hưu mua sắm đã được chuẩn bị xong. Tổng cộng 20 vạn mai Nguyên Khí Đan, 1 vạn mai Nguyên Lực Đan

Giao phó nguyên thạch xong, Sở Hưu đem một đống lớn đan dược thu vào túi trữ vật rồi xoay người rời đi. Hắn muốn trở về tăng cao tu vi, thuận tiện nghiên cứu khối thanh đồng mảnh vỡ kia.

“Sở Sư Huynh....”

Lúc này, bồi hắn một đường Sở Tiêu Nhiên rốt cục nhịn không được gọi hắn lại. Sở Hưu chậm rãi quay đầu lại, cười hỏi: “Sở sư muội có việc?”

Sở Tiêu Nhiên nhăn nhó một lát, nhếch môi đỏ mọng nói: “Có chuyện muốn xin nhờ Sở Sư Huynh hỗ trợ.”

“Chuyện gì? Nếu như quá phiền phức thì không cần nói.”

Sở Tiêu Nhiên nghe vậy lập tức đầu to, mời hắn đi vào một gian sương phòng lầu hai. Đợi Sở Hưu sau khi ngồi xuống, nàng tự thân vì hắn rót một ly trà. Lúc này mới chậm rãi tọa hạ, nhìn về phía Sở Hưu nói: “Sư huynh có biết Thái Tố Thần Tháp?”

“Tự nhiên biết rõ ~”

Sở Hưu gật đầu: “Thái Tố Thần Tháp chính là bản mệnh đế khí của Thái Tố Đế Tôn, cả công lẫn thủ vô cùng toàn diện, bên trong bao hàm vô số tiểu không gian.”

“Đế Tôn sau khi tọa hóa liền đem nó đặt quá Thái Tố Phong.”

“Nó không chỉ là hộ tông chí bảo Thái Tố thánh địa mà còn là nơi thí luyện tốt nhất của những đệ tử như chúng ta.”

Sở Tiêu Nhiên ừ một tiếng, nói ra: “Lần này, sự tình ta muốn xin nhờ sư huynh giúp đỡ có quan hệ với Thái Tố Thần Tháp.”

“Sư huynh, ngươi có biết...”