Chương 4: Hỏa Lâm kiếm xuất hiện
Tác giả: Lãnh Thiên Thu
“Ngươi phát hiện chúng ta khi nào.” Lăng Nhạn Thu bình tĩnh nhìn Lâm Hàn đang ngồi đối diện. Giống như bằng hữu trò chuyện với nhau, nhẹ nhàng hỏi.
“Ta đều biết các ngươi hai người tránh ở bên ngoài.” Lâm Hàn liếc nhìn Tố Tuệ Dung đang ngồi cạnh Lăng Nhạn Thu, đang giả vờ lảng tránh. Hắn nói: “Ngươi là nữ nhân mà Tây Xưởng đang tìm phải không?” Tố Tuệ Dung không biết rằng Lâm Hàn đã biết thân phận của nàng, vẫn giả vờ sợ hãi giữ chặt cánh tay của Lăng Nhạn Thu.
“Như thế nào? Ngươi muốn giao chúng ta cho bọn tay sai của Tây xưởng sao?” Lăng Nhạn Thu vẫn bất động tiếp tục nói chuyện với Lâm Hàn một cách bình tĩnh, nàng biết rằng mình không phải là đối thủ của Lâm Hàn, phản kháng cũng không có ý nghĩa.
“Ta gọi các ngươi đi ra, sẽ không nghĩ tới việc giao các ngươi cho Tây xưởng. Bằng không ta đã vạch trần khi những người đó còn ở đây. Xem ngươi lúc trước hảo tâm nhắc nhở ta đây là hắc điếm, ta sẽ bảo đảm các ngươi không có việc gì.” Lâm Hàn không chút nào để ý nói.
Vừa mới gϊếŧ mười mấy dị tộc nhân, Huyết Ảnh Thần Công của hắn đang tiến bộ nhanh chóng. Kế hoạch của hắn còn dựa vào Vũ Hóa Điền. Chính mình yêu ghét phân minh rõ ràng, cũng không nguyện ý đem người đã hảo tâm nhắc nhở mình cho Tây Xưởng. Hơn nữa, Lăng Nhạn Thu chỉ là cầu nối, mục tiêu chính của Tây xưởng là Triệu Hoài An. Vị giáo đầu của Cấm quân nhà Minh này đã bị bè lũ quan văn tẩy não. Địa vị không cao nhưng công phu không thấp.
“Vậy cám ơn!” Lăng Nhạn Thu nghe vậy cũng yên tâm, mang theo Tố Tuệ Dung tìm địa phương đi nghỉ ngơi.
Lâm Hàn ngồi suy nghĩ một lát, sau đó để tiểu nhị dẫn hắn về phòng, dù sao hắn còn có một hộp quà chưa mở ra. Tiểu nhị mang theo Lâm Hàn vào phòng, vừa muốn rời đi thì bị Lâm Hàn gọi lại.
Tiểu nhị hỏi: “Khách quan, còn có cái gì phân phó?” Lâm Hàn cũng không có quay đầu lại nói: “Đi truyền tin cho nhóm người trước đó bị dị tộc nhân nhục mạ, nói rằng trước khi ta nhìn thấy Vũ Hóa Điền, không được phép chạm vào hai nữ nhân kia.” Không để ý đến tiểu nhị, hắn trực tiếp khoanh chân ngồi trên giường, ngồi xuống điều tức. Tiểu nhị trả lời: “Được, thưa khách quan.” Sau đó hắn quay người đi đến phòng của Tây xưởng để truyền lời.
Lâm Hàn khoanh chân vận công, vận chuyển Huyết Ảnh Thần Công. Chân khi huyết sắc không ngừng ở trong kinh mạch lưu chuyển, không ngừng củng cố cảnh giới trước mặt. Một canh giờ sau, Lâm Hàn cảm nhận được huyết ảnh chân khí không ngừng tăng mạnh, đã tiếp cận điểm giới hạn, bất cứ lúc nào cũng có thể đột phá đến tầng ba. Quá nhanh cũng không tốt, võ học, kiếm pháp Ma đạo đi đường tắt, tuy rằng tiến bộ rất nhanh, nhưng lại quá hung hiểm, cho dù hắn có kinh nghiệm võ học của Tư Mã Phong, hắn cũng không dám chỉ trong một ngày đột phá tam trọng. Tu vị cũng ổn định tại Hậu Thiên Trung Kỳ. Lâm Hàn ước tính Vũ Hóa Điền rất có thể tu vi là Hậu Thiên Hậu Kỳ, thậm chí là cảnh giới Hậu Thiên Đại Viên Mãn, ở thế giới này, không cho phép tiên thiên võ giả xuất hiện. Triệu Hoài An cùng Vũ Hóa Điền cũng cảnh giới sàn sàn như nhau. Nhìn vào trận quyết chiến cuối cùng trong phim gốc, Triệu Hoài An vẫn thua kém Vũ Hóa Điền một chút.
Tu vi của mình hiện tại ở vào Hậu Thiên Trung Kỳ, mượn nhờ Huyết Ảnh Thần Công cùng Phi Huyết Kiếm Pháp gia trì. Chống lại đối thủ Hậu Thiên Hậu Kỳ, chắc chắn sẽ thắng sau một trăm chiêu, nhưng là vạn nhất Vũ Hóa Điền là cảnh giới Hậu Thiên Đại Viên Mãn, chính mình phải thua không thể nghi ngờ. Đột nhiên hắn nhìn thấy bảng hệ thống hiển thị. Cẩn thận suy nghĩ thoáng một phát, ưu khuyết điểm của bản thân. Công pháp, kiếm pháp, cũng không thiếu, đan dược cũng không cần, có Huyết Ảnh Thần Công cùng Phi Huyết Kiếm Pháp, công lực của mình sẽ rất nhanh tăng lên. Chính mình duy nhất thiếu khuyết đúng là khinh công thân pháp cùng binh khí. Nhìn nhìn tinh luyện trường kiếm trong tay mình, suy nghĩ kỹ càng một phen, Lâm Hàn vẫn là lựa chọn rút binh khí.
“Hệ thống, mở ra sơ cấp binh khí lễ hộp.” Lâm Hàn quyết định nói.
Binh khí lễ hộp bắt đầu rung chuyển từ chậm đến nhanh, ánh sáng nhàn nhạt lóe lên, một thanh huyết sắc trường kiếm xuất hiện trước mắt Lâm Hàn.
Hỏa Lân kiếm! Trung phẩm vũ khí
“Ha ha ha!” Lâm Hàn vui vẻ phá lên cười.
Hỏa Lân kiếm đến từ Phong Vân Hùng Bá Thiên Hạ. Xuất từ tay Đoạn Gia tổ tiên. Đoạn Gia tổ tiên đã từng làm bị thương Hỏa Kỳ Lân, lấy Hỏa Kỳ Lân một quả lân phiến đúc thành Hỏa Lân kiếm. Kiếm này được xưng là Tà Thần kiếm, bởi vì Hỏa Lân kiếm ẩn chứa Hỏa Kỳ Lân tà khí, theo thời gian người cầm thanh kiếm này, tính tình đại biến, tàn nhẫn hiếu sát.
Cho dù có khuyết điểm này, cũng không thể làm giảm uy danh Hỏa Lân kiếm. Có những câu nói chứng minh điều đó: Nam Sơn đỉnh phát hỏa lân liệt, Bắc Hải tiềm sâu Tuyết Ẩm hàn. Nói chính là Ma Đạo thần binh Hỏa Lân kiếm cùng Chính Đạo thần binh Tuyết Ẩm đao. Đỉnh phong chiến tích của Hỏa Lân kiếm là, một kiếm chém đoạn Chính đạo thần kiếm Anh Hùng kiếm. Tuy nhiên bởi vì nguyên nhân Anh Hùng kiếm mới được hình thành, không cách nào huy ra uy lực lớn nhất, nhưng cũng đã chứng minh địa vị Ma Đạo thần binh Hỏa Lân kiếm.
Điểm trọng yếu nhất là, Hỏa Lân kiếm khát máu. Hoàn mỹ phối hợp với bản thân Huyết Ảnh Thần Công cùng Phi Huyết Kiếm Pháp. Phát huy tối đa sức mạnh của hai công pháp này. Nhưng khuyết điểm cũng rất lớn. Đối với tâm tính tu vi chính mình là một loại khảo nghiệm lớn, nếu như tâm linh không khống chế được, tất nhiên sẽ bị tẩu hỏa nhập ma đánh mất lý trí, từ người ngự kiếm biến thành kiếm điều khiển người. Hiện tại ba cái chồng lên có uy lực bao nhiêu, tương lai một khi tâm linh không khống chế được, gặp cắn trả cũng liền có bấy nhiêu. Hắn bây giờ tu vi còn thấp, tạm thời còn sẽ không có ảnh hưởng gì.
Hệ thống, có biện pháp nào có thể giải quyết công pháp cắn trả hoặc là tăng cường lực lượng linh hồn? Lâm Hàn nhịn không được hỏi.
Hệ thống như trước dùng đến thanh âm lạnh như băng hồi đáp: “Ba cái biện pháp.”
Lâm Hàn vui vẻ, rốt cuộc là hệ thống, ta một cái thậm chí nghĩ không ra, hệ thống thoáng một phát liền cho ra ba cái phương án.
Ba cái nào?
“Thứ nhất, pháp bảo. Thích hợp nhất với ngươi chính là Tiên Thiên Linh Bảo của Ma Đạo tổ sư Minh Hà lão tổ, được sinh ra trong biển máu kể từ khi khai thiên lập địa. Nghiệp Hỏa Hồng Liên một trong Tiên Thiên Tứ Đại Đài Sen.”
“Ừm, ngươi cảm thấy ta có thể cướp nó từ tay Minh Hà lão tổ không?” Lâm Hàn đầu đầy xám xịt trả lời. “Bổn hệ thống còn có một công năng ẩn: Chuyển hóa.”
Có ý tứ gì?
Sau này Ký Chủ cướp được Chính đạo công đức linh bảo hoặc là Số mệnh linh bảo, có thể sử dụng Ma Đạo số mệnh chuyển hóa thành Ma Đạo chi bảo. Mỗi lần cướp được một kiện cũng có thể đạt được ban thưởng Ma Đạo số mệnh.
Đây là vì cái gì?
“Ma Đạo, Chính Đạo cuối cùng chính là hai mặt Thiên Đạo Âm Dương. Thiên Đạo số mệnh là cố định, mỗi một kiện linh bảo đều đại biểu cho một bộ phận Thiên Đạo số mệnh. Mỗi khi Ma Đạo cướp lấy một kiện, Ma Đạo số mệnh sẽ tăng cường một phần, ngược lại, Đạo Môn số mệnh cũng sẽ suy yếu một phần. Hiện tại, lượng lớn Tiên Thiên Linh Bảo đều bị Đạo Môn tu sĩ chiếm giữ, khiến cho Ma Đạo số mệnh giảm đi rất nhiều, một mực bị Đạo Môn đàn áp. Ký Chủ mỗi lần đánh chết hoặc thu Số Mệnh Chi Tử nhập Ma Đạo. Ma Đạo số mệnh cũng sẽ được tăng cường một phần, Ký Chủ cũng có thể đạt được lượng lớn Ma Đạo số mệnh. Tùy thuộc vào đẳng cấp pháp bảo thu được cùng Số Mệnh Chi Tử tọa lạc tại thế giới lớn hay nhỏ, nó quyết định cuối cùng Ký Chủ có thể được đến bao nhiêu Ma Đạo số mệnh.”
“Chết tiệt! Đây là muốn buộc ta đi khắp chư thiên, khắp thế giới không phải là gϊếŧ người đoạt bảo thì chính là bị một đám chính đạo tu sĩ đuổi gϊếŧ.... Ha ha, bất quá ta thích. Rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ.”
Lâm Hàn nghĩ tới hành trình thú vị trong tương lai, trở về hiện thực. Còn cách nào khác không?
“Thứ hai, đan dược. Chư Thiên Vạn Giới đều có đan dược vô cùng thần kỳ, có thể tăng lên lực lượng tinh thần. Tinh thần lực càng cường đại, thì khả năng kiểm soát bản thân càng cường đại, thậm chí còn có đan dược thần kỳ trực tiếp khiến người chuyển thế luân hồi, ma luyện tâm tính. Nhưng nó cực kỳ trân quý, có thể ngộ không thể cầu. Vật phẩm này chỉ có ở thế giới đặc thù cùng với khu vực trao đổi Ma Đạo số mệnh chưa mở ra mới có thể đạt được.”
Thứ ba, tu vi cá nhân.
Trải nghiệm thế gian muôn màu, du lịch hồng trần, đánh bóng đạo tâm. Đây là cách cơ bản và trực tiếp nhất.
Lâm Hàn cẩn thận suy nghĩ các phương pháp của hệ thống đưa ra, trước hết, đan dược và pháp bảo chỉ có thể dùng làm phụ trợ, không thể dùng làm nền tảng. Chỉ có tụ tập Chư Thiên Chi Lực, thu sức mạnh to lớn của vạn giới quy về bản thân. Đạt được pháp lực to lớn. Đi khắp thiên sơn vạn thủy, đặt mình trong vạn trượng hồng trần, du lịch Chư Thiên Vạn Giới, cái này đối với bản thân chính là một loại tu hành.
…..
“Đốc chủ, Nhị Đương Đầu dùng bồ câu đưa tin. Cấp độ bảo mật, cấp giáp.”
“Đem thư vào đây.”
Vũ Hóa Điền biết rõ, nếu không phải tin tức cực độ quan trọng, thủ hạ của mình sẽ không dám tùy ý vận dụng đẳng cấp cao giữ bí mật văn kiện. Sau khi đọc văn kiện mật, Vũ Hóa Điền cau mày, trong lúc nhất thời cũng không biết nên xử lý như thế nào. Đột nhiên xuất hiện một cao thủ, làm rối loạn kế hoạch ban đầu của hắn.
“Truyền Nhị Đương Đầu, nói ta đã biết, yêu cầu hắn án binh bất động, để mắt đến những người đó. Mọi chuyện chờ ta đến.” Vũ Hóa Điền sau khi cân nhắc, đưa ra quyết định.
Một đêm vô sự. Lâm Hàn đứng dậy rửa mặt một phen rồi đi xuống lầu. Nhìn thấy mọi người trong đại sảnh ngồi tách biệt, nhất là đám người Tây xưởng, cùng Lăng Nhạn Thu và Tố Tuệ Dung, hai bên đối diện nhìn nhau, nhìn chằm chằm vào đối phương.
Lâm Hàn biết mấy người Tây xưởng kiêng kỵ thực lực của mình nên không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Lúc này mọi người cũng phát hiện, bảo kiếm trong tay Lâm Hàn đã thay đổi, nhưng không ai có đảm lượng đi hỏi Lâm Hàn bảo kiếm mới là lấy từ đâu.
“Bang! Bang! Bang!”
Có tiếng gõ cửa Long Môn khách điếm.
Mọi ánh mắt đều tập trung vào cánh cửa. Tiểu nhị chạy tới mở cửa, nhưng chưa kịp tới thì cửa đã bị đá tung ra.
“Là đốc chủ!” Nhìn thấy người vừa đá cửa đi vào, trong khách điếm đám người Tây xưởng đều đứng lên, biết là đốc chủ đã đến, bước nhanh tới cửa chuẩn bị nghênh đón.
Một nam tử mặc cẩm y, đeo mặt nạ, cầm song kiếm bước vào. Đó là Mã Tiến Lương, Đại Đương Đầu của Tây Xương.
Mã Tiến Lương vào cửa nhìn quanh thoáng một phát khách sạn hoàn cảnh về sau, nghiêng người thoái vị. Từ phía sau vào được một vị mặc áo trắng quần áo văn sĩ giả bộ quý nhân.
Sau khi Mã Tiến Lương bước vào cửa, nhìn xung quanh khách điếm, hắn ta nghiêng người sang một bên nhường chỗ. Một người đàn ông quý phái mặc trang phục màu trắng từ phía sau bước vào.
“Bái kiến đốc chủ! !”
Trong khách điếm đám người Tây xưởng, cùng kêu lên hành lễ.
“Tất cả đứng lên đi.” Vũ Hóa Điền tùy ý nói.
Lâm Hàn nhìn nam tử âm nhu trước mặt, biết hắn chính là đốc chủ Tây xưởng Vũ Hóa Điền, chính hắn là người ở trước mặt mọi người Đông xưởng nói ra: Sự tình Đông xưởng không quản được, Để Tây xưởng ta quản. Người Đông xưởng gϊếŧ không được, do Tây xưởng ta tới gϊếŧ. Lời nói khí phách mười phần.
Vũ Hóa Điền nhìn quanh, lập tức tập trung vào Lâm Hàn. Về phần người có vẻ ngoài rất giống mình, Vũ Hóa Điền chỉ nhìn một chút. Công lực của hắn đã đạt đến trình độ này, ám sát là không thể gϊếŧ được nữa. Trước sức mạnh tuyệt đối, mọi âm mưu quỷ kế đều không có ý nghĩa. Vì vậy, không cần thiết phải tìm người thế thân.
Chỉ có Lâm Hàn, khí chất đặc biệt, một thanh lợi kiếm đặt trên bàn. Ánh mắt bình tĩnh, không sợ hãi nhìn đám người kia.