Lời này của Triệu Nhiên quả đúng là làm cô không tin nổi vào tai mình.
Tiền gì? Sao lại rời khỏi giới giải trí?
Cố Phán Hề vội vàng ngồi về ghế, uống hớp nước cho đỡ bàng hoàng.
Cô không nhịn được dùng ánh mắt nghi ngờ đánh giá đối phương. Chẳng nhẽ đây là bảng giá Triệu Nhiên đề ra cho cô? Cho cô một số tiền hoàn toàn mua đứt cô? Muốn cô rời khỏi giới giải trí, từ nay về sau chỉ thuộc quyền sở hữu của một mình hắn?
Đây là kiểu cốt truyện cũ kỹ ma quỷ gì đây ạ! Thời điểm cô mới nhìn thấy Triệu Nhiên, cô vốn có chút nghi ngờ. Nguyên bản cảm thấy một người đàn ông ngoại hình ưa nhìn, địa vị cao như Triệu Nhiên sẽ không có ánh mắt kém như thế. Nhưng qua đối thoại vừa rồi, cô cũng chỉ có thể thừa nhận quan hệ của hai người này xác thật không đơn thuần.
Cô không biết cụ thể cuộc đàm phán lúc trước của nguyên chủ với Triệu Nhiên là gì. Cũng không biết nguyên chủ có vui vẻ tiếp thu điều kiện này hay không, mấy chuyện này cô không thể nào biết được.
Nhưng bây giờ cô đã tiếp nhận cơ thể này, cô có thể làm theo suy nghĩ của mình.
“Còn chưa suy xét kỹ sao?” Triệu Nhiên nhìn tài liệu, giọng nói vẫn không kiên nhẫn như cũ, “Tôi không có nhiều thời gian cho cô.”
Xem bộ dáng ghét bỏ của hắn, cảm giác như chỉ cần hắn nói thêm vài câu với Cố Phán Hề đều là lãng phí nước bọt. Nếu mà như thế sao còn phải bỏ ra cái giá tốn kém như vậy để bao dưỡng cô? Tự mình tiêu tiền để mua phiền phức cho mình sao?
Thật là không hiểu nổi ý tưởng của kẻ có tiền.
“Tôi không đồng ý.” Cô lắc lắc đầu.
Triệu Nhiên không nhịn được nhíu mày, hôm qua đã nói điều kiện xong xuôi, sao hôm nay lại đổi ý.
“Chê ít?”
Cố Phán Hề vội vàng tiếp lời: “ Đúng vậy, đúng đúng, chính là chê ít.”
Ý tưởng này không tồi, cảm tạ “kim chủ” cung cấp ý tưởng cho cô.
Triệu Nhiên cười khinh miệt: “Cô muốn bao nhiêu?”
Ầy, cô cũng chưa nghĩ ra ngay được là cần bao nhiêu tiền, rốt cuộc thì cô cũng không rõ thị trường này cho lắm.
Mười vạn, trăm vạn, ngàn vạn…
“Năm ngàn vạn?” Cố Phán Hề thử mở miệng, cô nhớ lúc trước xem phim truyền hình, hình như cái giá cũng không khác như này lắm.
“Không thành vấn đề.” Triệu Nhiên nhấc chân muốn đi, hắn không muốn ở chỗ này thêm giây nào nữa.
Chấp nhận sảng khoái như vậy sao? Vị tổng tài này thật hào phóng.
“Từ từ!” Cố Phán Hề vội vàng gọi hắn lại, cô hoảng loạn mở miệng: “Tôi nói nhầm, là năm trăm triệu!”
Triệu Nhiên quay đầu lại nhìn cô, hiển nhiên là hắn đang cảm thấy cô không biết điều.
Năm trăm triệu? Chịu cô ta có thể nói cái giá này ra khỏi miệng, cô ta chắc là vẫn chưa nhận ra tình cảnh trước mắt của bản thân.
“Cô không đạt tới cái giá này.” Ánh mắt Triệu Nhiên lạnh băng.
Không phải hắn không cho được, hắn là người làm ăn, chưa bao giờ chấp nhận mua bán lỗ vốn.
Thấy cô ăn cơm vui vui vẻ vẻ, hình như đã quên mất bản thân mình trong thời gian này đang nghèo túng như thế nào. Ở giới giải trí, tên tuổi của cô đã xấu đến mức tài nguyên tốt sẽ không có người liên hệ cô. Tránh cô còn không kịp.
Bởi vì lâu dài không lấy được tài nguyên, chi tiêu bình thường của cô lại lớn, thu không đủ chi, còn thiếu một đống nợ bên ngoài.
Ở trong mắt Triệu Nhiên, Cố Phán Hề căn bản không có tư cách nói điều kiện với hắn.
Chẳng qua….
Cố Phán Hề thấy hắn miệng thì từ chối, nhưng vẫn chưa rời đi, hẳn là đang cân nhắc cái gì.
Đây có được coi là miệng thì chê nhưng cơ thể lại thành thật không?
Không được, năm trăm triệu cũng chưa doạ hắn chạy được sao, xem ra cô không tung đại chiêu thì hắn chưa biết lợi hại.
“Không được sao?” Cố Phán Hề tỏ ra vô tội nhìn hắn: “Thế 1 tỷ.”
Triệu Nhiên nghe vậy, khuôn mặt anh tuấn càng thêm tức giận đến tái đi.
Cố Phán Hề căn cứ biểu cảm của hắn đọc được một tin tức là: Hắn cảm thấy cô điên rồi.
Không tồi, cốt truyện bắt đầu phát triển theo ý muốn của cô, nội tâm Cố Phán Hề rất đắc ý, nhưng trên mặt vẫn duy trì bộ dáng vô tội như cũ, thả ra một đại chiêu cuối cùng.
“Tôi nói là mỗi tháng nha!”