Mộng Viện cười lên sáng rỡ.
"Đương nhiên là có liên quan chứ, trong "Ỷ Thiên Đồ Long ký", Ân Tố Tố nói với con trai mình là Trương Vô Kỵ rằng, tuyệt đối không nên tin tưởng những cô gái xinh đẹp, cô gái càng xinh đẹp sẽ càng lừa gạt con nhiều hơn."
"Vậy ý của em có phải bảo em là một cô gái xinh đẹp, còn đi lừa người khác đúng không?"
"Cái em muốn nói là tuyệt đối không được tin tưởng. Những điều khiến anh ấn tượng đó đều là em, cũng đều không phải là em."
Cố Tinh Hà nổi giận, anh ném cây bút đi, nhìn cô, cực kỳ cạn lời.
Thật ra, Mộng Viện còn giận hơn.
Vốn dĩ cô còn định chỉ ra các ví dụ khiến các bạn sẽ có hứng thú dào dạt, ví dụ như Trương Thúy Sơn sao lại yêu Ân Tố Tố, hoặc là vì sao Vương Ngữ Yên lại không thích Đoàn Dự, chỉ si mê mỗi một mình anh họ cỏ nàng là Mộ Dung Phục?
Mặc dù kịch bản võ hiệp phải có đoạn tình cảm như thế, nhưng kiểu gì cũng không có chuyện hai người chẳng dính gì đến nhau được nối dây tơ hồng. Hai người có thể yêu được nhau, đương nhiên phải có sự tương đồng về nhân sinh quan, thế giới quan và giá trị quan, mới có thể hấp dẫn lẫn nhau.
Nếu bảo Cố Tinh Hà giảng giải rõ ràng rồi cô lại nêu vài ví dụ về cảm tính, không phải sẽ tạo nên sự cộng hưởng sao?
Chỉ tiếc là, hình như Cố Tinh Hà không lý giải được cái cảm tính này của cô.
Không thể cộng hưởng với người cùng mình giảng giải thuyết trình, sao có thể nêu kết hợp lý luận và ví dụ khiến mọi người tán đồng được.
Vẫn chưa chịu từ bỏ ý định, cô còn muốn tiếp tục truy hỏi một vấn đề cuối cùng.
"Cố Tinh Hà, nếu như anh là Trương Vô Kỵ, đối mặt với Chu Chỉ Nhược, Ân Ly, Tiểu Chiêu và Triệu Mẫn, anh sẽ chọn ai?"
Vấn đề này, các bạn học cấp ba của cô cũng từng cùng thảo luận. Lúc ấy, mỗi buổi tối, sau khi tự học về nhà đều lén xem phim truyền hình mấy phút.
Rất nhiều nam sinh lựa chọn Tiểu Chiêu, vì nàng ấy dịu dàng động lòng người, lại còn có tình ý miên man, nếu như Trương Vô Kỵ bằng lòng, nàng có thể lựa chọn bỏ Ba Tư để làm bạn đời của hắn.
Cũng có bạn nam khác nói: "Vấn đề nan giải này, trong "Lộc Đỉnh ký", Vi Tiểu Bảo đã giải quyết rất hoàn mỹ, chỉ là Trương Vô Kỵ quá không biết hưởng phúc mà thôi."
Trông thấy Cố Tinh Hà không nói không rằng cả buổi, nàng có lẽ Cố Tinh Hà cũng nghĩ như thế. Trẻ con mới chọn, thanh niên như anh đương nhiên là sẽ chọn hết rồi, không phải sao?
Mộng Viện cúi đầu đọc sách, không còn nhắc đến chủ đề ấy nữa.
"Nếu như anh là Trương Vô Kỵ, anh cũng sẽ lựa chọn Triệu Mẫn. Không chỉ vì tính cách không quyết đoán của anh cần một cô gái mạnh mẽ bù vào, còn là vì trong hoàn cảnh đặc biệt ấy, có một người có thể làm bạn đời, cùng anh uống rượu hoan ca, đây là một chuyện tốt đẹp biết nhường nào, đời này không còn gì đáng tiếc nữa."
Giọng nói từ tính của chàng trai vấn vương mãi không tan.
Cố Tinh Hà giở một trang sách ra, nói tiếp: "Thật ra, bất kỳ người đàn ông nào cũng muốn trở thành Trương Vô Kỵ cả. Có một em gái như Ân Ly, hiểu rõ trách nhiệm của mình; có một mối tình đầu như Tiểu Chiêu, biết động lòng tốt đẹp; còn có một hồng nhan như Chu Chỉ Nhược, thương xót lấy nhau, có một trái tim ấm áp; cuối cùng là có một thê tử như Triệu Mẫn, vừa yêu vừa hận, canh giữ nhau đến trọn đời."
Anh đột nhiên cười rộ lên, nhìn Mộng Viện một thoáng rồi nói: "Thật ra em còn nói thiếu một người đấy. Người Trương Vô Kỵ thích đầu tiên là Chu Cửu Chân, là người cho hắn ta biết thì ra trong tình cảm tuyệt đẹp còn có cả cảm giác đau lòng nữa."
Những lời tuyệt mỹ được thốt ra từ một chàng sinh viên thể thao điển hình, đầu óc bã đậu tứ chi phát triển, khiến Mộng Viện phải lau mắt mà nhìn lại Cố Tinh Hà.
"Các sinh viên thể thao như anh... còn có thời gian xem mấy cuốn tiểu thuyết ấy sao?"
Cố Tinh Hà hơi kinh ngạc, giải thích: "Anh học ngành Quản trị kinh doanh đó? Sao em chẳng hiểu anh chút nào vậy hả?"
"Thì ra anh là bạn học của đàn anh Hạ à."
Mà không biết Hạ Thanh Hàn sẽ lựa chọn thế nào trong câu chuyện này nữa, phải tìm cơ hội hỏi anh ấy mới được.
Mộng Viện nghĩ đi nghĩ lại rồi thầm bật cười.