Xuyên Thành Mẹ Của Nhân Vật Chính

Chương 5: Mẹ nữ chính trong truyện tổng tài 5

Thời Thanh cởϊ qυầи áo rộng thùng thình trên người, để mặc nước ấm xả xuống, bôi sữa tắm bắt đầu chà xát cơ thể.

Sữa tắm làm cho da cô trơn trượt, cô vỗ về hai bầu ngực ngạo nghễ.

Nghĩ đến âm thanh nghe được lúc nãy, cơ thể lại khô nóng, hai bầu vυ' bị xoa đến sưng lên, càng đầy đặn no đủ hơn.

Tay cô duỗi đến giữa hai chân, quay lại vuốt ve lỗ nhỏ, âm môi đẫy đà đã lâu không được người yêu thương, cực kì nhạy cảm, mới sờ hai lần đã chảy nước.

Trước kia không không mẫn cảm như thế.

Sau khi bị Lãnh Dạ Thần ȶᏂασ, cơ thể như được mở khóa, không những mẫn cảm mà tính dục của cô càng mạnh mẽ hơn.

Chắc là vì trước giờ chưa sướиɠ bao giờ, nên mới không có hứng thú với chồng mình.

Diệp Đại Long nghiện cờ bạc, chỉ tìm cô để đòi tiền, ngày thường không hay về nhà.

Vì vậy cô chưa bao giờ được ăn no, giờ biết được sung sướиɠ là như thế nào, lại phải chịu phòng đơn gối chiếc, thật là khó chịu mà.

Ngón tay đâm vào lỗ nhỏ, nhẹ nhàng quấy động, trong miệng phát ra âm thanh mê người.

Cô liến môi, mở vòi hoa sen xối nước, tiếng nước che dấu âm thanh bên ngoài nên cô không phát hiện ra, cửa phòng tắm bị mở ra.

Lãnh Dạ Thần làm Diệp Tiểu Sương hai lần, cô đã ngủ rồi.

Anh đi ra, theo âm thnah đi đến phòng tắm, mở cửa thì thấy hình anh mê người.

Người phụ nữ đưa lưng về phía anh, nhắm mắt dội nước ấm, không gian nhỏ hẹp sương mù tràn ngập.

Cơ thể cô da thịt trắng nõn, tưới nước ấm xong phấn hồng, người phụ nữ vuốt ve bầu vυ', hai mảnh béo trắng bị xoa nắn.

Cô cúi người, xoa hai chân, tư thế này làm mông nhếch lên, âʍ ɦộ đầy đặn phấn hồng bại lộ trước mắt thanh niên, người phụ nữ lại không hề hay biết.

Còn đang hừ hừ một ca khúc nào đó, xoa xong cẳng chân lại xoa đùi, bàn tay lại vuốt ve bắp đùi, đυ.ng chạm đến âʍ ɦộ mẫn cảm, phát ra tiếng thở dốc.

Hai mắt đen nhìn chằm chằm cô.

Lúc nãy phát tiết trên người Diệp Tiểu Sương, du͙© vọиɠ lại dâng trào lên, nhìn vật giữa háng dựng dứng, khuôn mặt đẹp trai đen tối, cằm banh chặt.

Bà thím già này, lại kí©ɧ ŧɧí©ɧ du͙© vọиɠ trong anh.

Thời Thanh nhắm mắt, sờ soạng muốn lấy khăn lông, nhưng lại sờ đến ngực đàn ông, cô hét lên, tay thu lại như bị điện giật.

“Ai đó! Đại Long phải không?”

Cô thử gọi tên chồng vừa lùi lại phía sau, cuối cùng cũng sờ dược khăn lau nước trên mặt.

Mở mắt ra thì thấy thanh niên cao lớn đối diện mặt hầm hầm nhìn cô.

Thời Thanh hét lên, che ngực xoay người.

“Ông chủ Lãnh, cậu đi ra ngoài.”

“Che gì mà che, lần trước đã thấy hết rồi.”

Anh lạnh nhạt nói, vẻ mặt đẹp trai nghiên cứu, thưởng thức xong người phụ nữ tắm rửa, dươиɠ ѵậŧ của anh đã căng cứng sắp đâm thủng quần.

Anh đối mặt với một bà thím có du͙© vọиɠ mãnh liệt.

Thậm chí khi làʍ t̠ìиɦ với cô gái mình yêu cũng nghĩ đến cô. Chắc là di chứng ngày đó để lại, điều này làm anh khó chịu.

Tất cả là do người phụ nữ này, chính bà ta làm ra mọi chuyện.

“Dì, nợ ngày đó, tôi còn chưa tính toán với dì đâu.”

Lãnh Dạ Thần mặt lạnh băng, nhưng du͙© vọиɠ trong đáy mắt làm người ta sợ hãi.

Bàn tay anh đặt trên bờ mông trắng nõn của người phụ nữ, mông cũng giống như ngực cô đầy đặn. Hai tay bắt lấy bờ mông, xao bóp như hai cục bột, mềm mại co dãn.

“A a…..”

Thời Thanh né tránh, hét lên sợ hãi xoay người, co vào góc tường.

Mặt đỏ bừng nhìn anh.

“Cậu lãnh, cậu không thể làm thế, tôi là mẹ của Tiểu Sương, là là mẹ vợ tương lai của cậu.”

Cô cho là thanh niên không có so đo chuyện đó.

Không nghĩ đến bây giờ mới tính sổ.

Thời Thanh cắn môi, giải thích lần nữa.

“Chuyện ngày đó tôi không cố ý, tôi đã giải thích rồi mà. Tôi chỉ là muốn giúp cậu, không nghĩ biến khéo thành vụng.”

“Dì sao có thể làm chuyện đó, chứng tỏ là trong lòng cũng độc ác.”

Anh lạnh băng lại gần.

Trong mắt là lạnh băng nhϊếp người, làm cô run rẩy.

Lãnh Dạ Thần giơ tay bóp cằm cô, giọng lạnh lùng.

“Tôi chưa bao giờ bị người gài bẫy, cho dù là mẹ của Tiểu Sương cũng không thể tha thứ!”

Đúng vậy, bà thím già này đáng chết.

Từ ngày làm âʍ ɦộ dâʍ đãиɠ kia, anh luôn không nhịn được nhớ đến.

Nhớ đến hai chân cô mở rộng, lỗ nhỏ quyến rũ mở rộng ra, anh luôn là nhớ đến lần làʍ t̠ìиɦ đầy vui sướиɠ đó.

Có phải là ly nước đó có thuốc kí©ɧ ɖụ© mới làm anh có bộ lọc với người phụ nữ này, vậy mà thấy cô ấy rất quyến rũ.

Có lẽ là âʍ ɦộ đầy đặn của cô không thoải mái đến như thế, chắc là tác dụng của thuốc thôi.

Lãnh Dạ Thần thấy muốn bình thường trở lại, phải kiểm chứng thêm lần nữa.

“Cậu, cậu muốn làm gì?”

Nhân thiết của nam chính là tổng tài bá đạo, ra tay tàn nhẫn, phúc hắc lạnh lùng, có thù thì báo.

Trong truyện, tất cả ai đắc tội anh cuối cùng đều kết cục thảm hại.

Bây giờ anh ta muốn trả thù cô à, trong mắt cô lộ ra sự sợ hãi.

Run rẩy nói:

“Tôi có sai, cũng là mẹ tiểu Sương, cậu có nể tình con bé tha cho tôi…..”

“Cô một bà thím 40 tuổi, bỏ thuốc, gian da^ʍ một thanh niên, nếu mà tôi báo công an, dì chắc là phải ngồi mấy năm tù….”

Trong mắt cô sợ hãi làm anh lạnh hơn, môi mỏng nói ra lời đe dọa.

“A! Không, không thể……”

Thời Thanh bắt tay anh muốn kéo ra, nhưng sức thanh niên lại rất lớn, dùng sứng nhéo đầṳ ѵú cô, cô đau kêu lên.

Không biết phải làm sao với thanh niên này, không biết lời cậu ta nói là thật hay giả.

Trong truyện đến cậu ruột cũng bị cậu ta cho ngồi tù, cô chỉ là mẹ vợ tương lai.

Sợ hãi tột độ.