EDIT: HẠ
Thái độ như vậy, tựa hồ đối với đề nghị của Cảnh Nguyên Châu hoàn toàn không cảm thấy kỳ quái.
Cảnh Nguyên Châu liếc mắt nhìn Lâm Duyên một cái, chỉ có thể nghĩ tới một khả năng: “Có câu lạc bộ khác từng mời cậu?”
Lâm Duyên nghiêng đầu nhìn anh: “Tiểu ca ca, vừa rồi tôi chơi lung tung rối loạn như vậy, trừ bỏ anh, còn có ai sẽ đi mời tôi?”
Cảnh Nguyên Châu tùy tay lấy ra một điếu thuốc, trực tiếp ngậm vào miệng, không châm lửa cũng không nói tiếp.
Lung tung rối loạn sao? Đúng vậy, suốt buổi chiều, mỗi ván Lâm Duyên cơ hồ đều đánh ở những vị trí không giống nhau, thoạt nhìn chính là một người chơi du thủ du thực không có mục tiêu.
Nhưng nếu cẩn thận chú ý, lại có thể phát hiện mỗi lần lựa chọn tướng. hắn luôn yên lặng không tiếng động mà chọn tướng có thể bổ khuyết điểm yếu của đội ngũ.
Mỗi lần vào trận Lâm Duyên đều nhận bổ vị, hỗ trợ đồng đội chọn tướng sở trường, đợi đến cuối cùng, hắn mới chọn ra tướng thích hợp nhất. Việc này cũng có nghĩa, mỗi tướng hắn lấy ra, đều là quyết định trong vài giây ngắn ngủi sau khi quan sát đội hình của hai bên.
Mỗi một trận đấu kết thúc, MVP tựa hồ không có duyên với hắn, nhưng nếu cẩn thận hồi tưởng lại mới phát hiện, vị đồng đội không hề có cảm giác tồn tại trong trận thi đấu này, thường xuyên ra những quyết sách bất ngờ trong thời khắc đoàn chiến mấu chốt, thiết lập thắng bại.
Nếu không phải trước đó Cảnh Nguyên Châu luôn quan sát màn hình của Lâm Duyên, hắn thậm chí khó có thể phát hiện ra điểm này.
Nhưng dù không xem những chi tiết này, chỉ nhìn vào việc mỗi trận Lâm Duyên đều duy trì trạng thái không công không tội này, cũng là một việc khiến người ta càng nghĩ càng thấy sợ.
Phải biết rằng, những người chơi có thể leo lên bảng xếp hạng đấu đỉnh cao, thường thượng đều sẽ lựa chọn tướng sở trường của mình. Mà Lâm Duyên dưới tình huống bị động bổ vị, ở bất luận cục diện nào cung có thể đảm bảo chính mình ‘hòa bình lớn lên’, cũng đã chứng minh hắn hiểu rất rõ thuộc tính cùng kỹ năng của tất cả các tướng.
Có thể làm được điểm này, trong toàn bộ liên minh Chích Nhiệt, bao gồm cả Cảnh Nguyên Châu, cũng không vượt quá mười người.
Con số này là con số cực kỳ kinh người.
Cảnh Nguyên Châu bỗng nhiên có chút tò mò nếu Lâm Duyên nghiêm túc lên, lựa chọn tướng sở trường chân chính của mình thì sẽ là tình cảnh gì?
Hắn biết rõ Lâm Duyên không thiếu tiền, nhưng những người lựa chọn tiến vào liên minh có mấy ai là chân chính vì tiền mà đánh chuyên nghiệp đâu? Chịu bỏ nhiều tiền để thành lập câu lạc bộ như vậy, cũng đủ thấy được người này có hứng thú với lĩnh vực esport, dưới tiền đề có đủ thực lực, làm gì có ai không có ý niệm muốn trở thành tuyển thủ chuyên nghiệp?
Tầm mắt của Cảnh Nguyên Châu quá mức trắng ra, Lâm Duyên vốn nghĩ trêu chọc hai câu, lời đến bên môi lại đổi thành hai tiếng khụ để lấp liếʍ: “Đừng nhìn tôi như vậy, quá xấu hổ.”
Cảnh Nguyên Châu cảm thấy có chút mới lạ: “Lâm tổng cũng có lúc xấu hổ sao?”
Lâm Duyên nhìn chằm chằm gương mặt này trong chốc lát, cũng lộ ra nụ cười: “Đối mặt với người đàn ông như Cảnh đội, rất ít người có thể bảo trì bình tĩnh tuyệt đối, đúng không?”
Cảnh Nguyên Châu: “Nếu đã xúc động như vậy, vậy có thể thỏa mãn lòng hiếu kỳ của tôi không?”
Lâm Duyên chớp chớp mắt: “Kỳ thật cũng không có gì, tôi chỉ đơn thuần cảm thấy, làm tuyển thủ chuyên nghiệp không quá thú vị, làm một huấn luyện viên sau màn mới càng thích hợp với tôi.”
Cảnh Nguyên Châu: “Cậu sẽ làm huấn luyện viên?”
Hắn hiển nhiên cũng không nghĩ tới Lâm Duyên sẽ có ý nghĩ này.
Phải biết rằng, huấn luyện viên hầu hết đều là những người không đủ thực lực hoặc tốc độ tay không đạt tiêu chuẩn để trở thành tuyển thủ, hoặc là những tuyển thủ sắp giải nghệ không có đường lui trong giới, cho nên mới lựa chọn làm người đứng sau màn.
“Như thế nào, làm huấn luyện viên không tốt sao?” Lâm Duyên lười biếng cong cong khóe môi, “Lên đài hưởng thụ vinh quang đương nhiên rất hấp dẫn người, nhưng luôn phải có người đứng ở phía sau mới có thể giúp những người khác đạt được hào quang kia, Cảnh Thần, anh thấy đúng không?”
Trình độ của huấn luyện viên đối với một câu lạc bộ là cực kỳ quan trọng, không ai hiểu rõ chuyện này hơn Cảnh Nguyên Châu.
Dù sao phong độ của chiến đội BK bắt đầu đi xuống chính là vì tổ huấn luyện viên không bắt kịp được meta game*.
*Meta game: Là thuật ngữ để chỉ chiến thuật hiệu quả nhất trong phiên bản game hiện hành.
“Hơn nữa so với những buổi huấn luyện nhạt nhẽo khô khan, tôi càng thích cảm giác được đùa giỡn người khác trong lòng bàn tay.” Lâm Duyên câu khóe miệng, “Tôi nói rồi, phải làm người đàn ông sau lưng anh, lời này cũng không phải nói chơi.”
Chân hơi di chuyển một chút, nháy mắt hắn đã đem ghế gaming xoay lại như cũ: “Lại nói, anh còn chưa trả lời vấn đề của tôi, tôi coi trọng đứa nhỏ này, anh cảm thấy thế nào?”
Lâm Duyên tùy tiện nhấp chuột vài lần, click mở video ghi hình một trận đấu trong đó.
Cảnh Nguyên Châu không tiếp tục đề tài trước đó nữa, anh liếc mắt nhìn hình ảnh trên màn hình máy tính, khách quan bình luận: “Thực lực rất mạnh, nhưng có hơi quá độc.”
Từ ‘độc’ này xuất hiện trên người một tuyển thủ chưa chắc là một hình dung tốt.
Nó có ý nghĩa thực lực của người này rất xuất sắc, không cần đồng đội bảo vệ đã có đủ khả năng carry trên sân đấu, về phương diện khác, cũng có thể lý giải người này quá mức độc lập, dễ dàng tách rời khỏi đoàn đội, khó có thể dung nhập vào đoàn thể.
Đã từng, Cảnh Nguyên Châu cũng bị truyền thông giới esport châm chọc vì một chữ ‘độc’ này.
Năm ấy chiến đội BK vừa mới trọng tổ, những người mới khác không thể đuổi kịp bước chân của anh, cho nên khi đoàn chiến đội của bọn họ luôn tách rời, tình hình chiến đấu khi đó thảm thiết khiến người không nỡ nhìn thẳng.
Chỉ cần là người hơi hiểu biết về đoạn lịch sử này đều sẽ biết, chữ ‘độc’ này đối với Cảnh Nguyên Châu có một ý nghĩa rất đặc thù.
Nhưng sau khi Lâm Duyên nghe anh nói xong lại vừa lòng gật đầu, móc ra một cái bút cẩn thận viết lên quyển sổ bút ký của mình: “Titans có lý giải rất giống tôi, tôi cảm thấy cực kỳ vui vẻ.”
Cảnh Nguyên Châu trầm mặc một lát: “Tuyển thủ như vậy đối với một chiến đội mà nói, chưa chắc đã là chuyện tốt.”
“Tôi biết.” Ngòi bút Lâm Duyên nhẹ gõ trên mặt bàn, mỉm cười nhìn Cảnh Nguyên Châu, “Muốn một người thả chậm bước chân để chờ đồng đội đuổi kịp, có đôi khi còn khó khăn hơn so với việc nỗ lực để đột phá chính mình. Hy sinh như vậy, không phải mỗi người đều có thể làm được.”
Dưới ánh nhìn bình tĩnh chăm chú như vậy, Cảnh Nguyên Châu hơi hơi sửng sốt một chút.
Sau đó chỉ nghe Lâm Duyên chậm rì rì tiếp tục nói: “Nếu quá khó khăn, vậy vì sao không để đồng đội đuổi kịp cậu ấy?”
Cảnh Nguyên Châu bật cười: “Đây cũng không phải một việc dễ dàng.”
Còn nhớ lúc ấy anh vừa mới tiến vào Liên Minh không lâu, cũng đã một lần bị đẩy lêи đỉиɦ cao danh vọng. Nhưng trong chiến đội không có khả năng tất cả tuyển thủ đều là thiên tài, khi nhóm bọn họ thế như chẻ tre tiến vào vòng bán kết như một con hắc mã, thực lực không đồng nhất giữa các thành viên liền hoàn toàn lộ ra. Trong đoàn chiến những đồng đội khác vô pháp đuổi kịp tiết tấu của hắn, cho nên thoạt nhìn, chiến đội BK ở trên sân thi đấu giống như bị chia năm xẻ bảy, sau khi thi đấu kết thúc, những fan thật vất vả mới tích lũy được lại sôi nổi đến dưới weibo official của bọn họ cáo biệt thoát fan, những nhà truyền thông lớn cũng đưa trận thi đấu của bọn họ ra, còn đánh giá đây là hiện trường lật xe thảm thiết nhất trong mùa giải này.
Sau trận thi đấu này, các đội viên của BK chiến đội cũng đã tích cực để luyện phối hợp với nhau, nhưng thực lực cá nhân quá mức chênh lệch giống như một sợi xích sắt quấn chặt thân thể họ.
Không tìm được điểm cân bằng, tổ huấn luyện viên cuối cùng quyết định, sau này Cảnh Nguyên Châu sẽ thay đổi phong cách để phối hợp với tiết tấu toàn đội.
Từ đây, Titans ở trên sân thi đấu không còn sắc bén giống như lúc ban đầu.
Nhưng nếu nhìn theo một góc độ khác, bởi vì Cảnh Nguyên Châu trở thành cây trụ kiên cố nhất sau lưng chiến đội BK, cho nên vương triều thuộc về chiến đội BK chính thức mở ra.
Đã từng trải qua những chuyện như vậy, cho nên Cảnh Nguyên Châu càng hiểu rõ câu nói nhẹ nhàng bâng quơ của Lâm Duyên muốn thực hiện có bao nhiêu gian nan.
Nhưng thực hiển nhiên, Lâm Duyên cũng không cho là như vậy.
“Không thử thì làm sao biết không làm được?” Lâm Duyên lấy ra một bảng biểu điền tên Gloy vào, cười như không cười nhìn về phía Cảnh Nguyên Châu, “Anh không cảm thấy, phong cách đối tuyến của bạn nhỏ này rất giống với người nào đó sao?”
Cảnh Nguyên Châu trầm ngâm một lát: “Giống tôi.”
Tuy rằng anh đi đường biên, còn Gloy đánh đường giữa, nhưng từ đấu pháp vẫn có thể nhìn ra một ít dấu vết.
Chính xác hơn một chút thì, cách đánh của cậu ta giống với anh lúc vừa tiến vào Liên Minh, chưa mài hết góc cạnh, như đao gió lạnh thấu xương.
“Không hổ là Titans, ánh mắt rất chuẩn, Gloy chính là fans số một của anh!” Lâm Duyên lật dở notebook, đem một tờ trong đó đưa tới trước mặt Cảnh Nguyên Châu, “Nếu thực lực đã được Cảnh Thần tán thưởng, vậy coi như đã đủ tư cách phỏng vấn. Đây là wechat của bạn nhỏ này, phiền Cảnh Thần thay câu lạc bộ phát lời mời đánh chuyên nghiệp cho cậu ta.”
Cảnh Nguyên Châu: “……”
Vòng một vòng tròn lớn như vậy, thì ra là đang chờ ở chỗ này?
Anh chậm rãi gợi lên khóe miệng: “Vụ mua bán này của Lâm Tổng thật sự không lỗ, từ BK chiến đội đào được tôi, thuận tiện còn có thể giải quyết vấn đề chiêu mộ các thành viên khác?”
Lâm Duyên lộ ra một nụ cười mặt dày vô sỉ: “Tới cũng tới rồi, không thể để lãng phí được, đây gọi là vật tẫn kỳ dụng!”
Cảnh Nguyên Châu không nói gì thêm, cuối cùng xác nhận lại lần nữa: “Quyết định rồi?”
Lâm Duyên lấy một cái di động mới từ trong ngăn kéo: “Dùng di động của câu lạc bộ liên hệ đi.”
Cảnh Nguyên Châu: “Không cần, dùng của tôi là được.”
Lâm Duyên hiểu rõ cười cười, bất động thanh sắc thu hồi điện thoại di động đặt về chỗ cũ.
Thêm wechat của Gloy cực kỳ thuận lợi, Cảnh Nguyên Châu chỉ cần ghi chú một câu: “tôi là Titans” cũng đủ để cậu ta chấp nhận ngay lập tức.
Còn về việc mời gia nhập GH, càng không chút do dự liền đồng ý.
Cảnh Nguyên Châu nhìn đối phương gửi tới một câu “Tôi nguyện ý”, anh hơi nhíu nhíu mày, gửi tin nhắn: “Không phải vào chiến đội BK, cậu suy xét rõ ràng chưa?”
Gloy: “Vậy còn anh, Cảnh Thần, anh sẽ ở chiến đội này sao?”
Cảnh Nguyên Châu: “Ở.”
Gloy: “Chỉ cần anh ở đó, tôi liền không có bất luận vấn đề gì!”
Xem ra người này là minh chứng cụ thể cho nhóm fans chỉ hâm mộ cá nhân tuyển thủ không hâm mộ chiến đội.
Thời điểm Lâm Duyên thò đầu nhìn qua vừa lúc thấy được một câu này, hắn tấm tắc cảm khái: “Tiểu bằng hữu hiện tại thật là, thật sự rất đáng yêu!”
Cảnh Nguyên Châu quét mắt liếc hắn một cái: “Lâm tổng không cảm thấy làm thế này hơi giống lừa bán người trẻ tuổi sao, giống như đang tiêu phí nhân phẩm của tôi?”
Lâm Duyên lắc lắc ngón trỏ: “Làm sao có thể nói là tiêu phí nhân phẩm? Có thể tới GH chúng ta, rõ ràng là đang tích phúc.”
Cảnh Nguyên Châu không tỏ ý kiến nhướng mày, coi như miễn cưỡng chấp nhận cách nói này.
Cúi đầu nghịch di động một chút, sau đó thu hồi vào trong túi: “Hợp đồng cụ thể, cậu tự liên hệ với Gloy đi.”
Lâm Duyên: “Đó là đương nhiên.”
Cảnh Nguyên Châu: “Đúng rồi, chuyện xảy ra trong phát sóng trực tiếp hồi chiều tôi đã nói rõ với cậu ấy, có một câu, cậu ấy nhờ tôi truyền đạt cho cậu.”
Lâm Duyên duỗi tay lấy cái ly bên cạnh đưa đến bên miệng: “Ừ?”
Cảnh Nguyên Châu: “Kim chủ tỷ tỷ, chị thật sự siêu cấp nhuyễn manh, thực chờ mong có thể chính thức gặp mặt chị!”
Mắt thấy Lâm Duyên đã phun ra ngụm nước vừa uống, khóe miệng anh hơi hơi cong lên.
Lâm Duyên: “…..”
Hắn xác thật đi sau mông Gloy thổi rắm cầu vồng một buổi chiều, nhưng con mắt nào nhìn thấy hắn nhuyễn manh vậy?!
Cảnh Nguyên Châu đột nhiên cảm thấy dáng vẻ ăn mệt của lâm Duyên thoạt nhìn đặc biệt đáng yêu, nhịn không được mà nhìn nhiều mấy cái.
Đầu thuốc trong miệng hơi hơi lung lay một chút, anh đứng dậy, nói: “Thời gian không còn sớm, tôi đi về trước.”
Lâm Duyên cũng đứng dậy theo: “Mấy ngày nữa sẽ đến kỳ chuyển nhượng, đến lúc đó tôi sẽ đến câu lạc bộ BK đón anh.”
Cảnh Nguyên Châu nghĩ nghĩ, gật đầu: “Cũng được.”
Lâm Duyên tiễn Cảnh Nguyên Châu ra cửa, nhìn theo bóng dáng hắn rời đi lần nữa đi vào.
Hắn gọi điện thoại cho Lạc Mặc, để Lạc Mặc sắp xếp thủ tục ký hợp đồng với Gloy, sau đó hắn xoa huyệt thái dương ngồi vào sô pha bên cạnh.
Tuy rằng hắn không cần Carry, nhưng đánh xếp hạng một buổi chiều, thật sự có hơi quá sức.
Lâm Duyên nằm ngửa xuống sô pha, tầm mắt dừng trên trần nhà.
Lỳ thật dựa theo nguyên cốt truyện, Gloy rất nhanh sẽ được một chiến đội mời đánh chuyên nghiệp.
Là vàng luôn sẽ sáng lên nóng lên.
Chỉ là nguyên bản, cậu ấy không ký với câu lạc bộ GH không tồn tại trong cốt truyện này, mà ký với đội đối thủ của BK —— chiến đội LW.
Trong nguyên tác, việc trở thành dự bị của Cảnh Nguyên Châu đã khiến nội bộ chiến đội lục đυ.c nghiêm trọng, thời điểm Gloy nhận được lời mời của một chiến đội chuyên nghiệp, Cảnh Nguyên Châu vừa lúc lựa chọn giải nghệ sớm để các thành viên trong chiến đội hài hòa lại với nhau.
Cũng vì nguyên nhân này, Gloy đã có bất mãn rất lớn đối với câu lạc bộ BK.
Thiếu niên từng ngây ngô sau khi trải qua sự mài giũa của liên minh chuyên nghiệp đã dần trưởng thành, cuối cùng trở thành một đại ma vương đường giữa khiến tuyển thủ toàn thế giới vừa nghe đã sợ vỡ mật. Chỉ là đồng đội vô pháp đuổi kịp bước chân đã khiến Gloy không thể gánh vác nổi, cậu lại giẫm lên vết xe đổ của Titans, dưới quang hoàn của vai chính nguyên tác đã dần trở nên ảm đạm.
Ánh đèn trên trần nhà mơ hồ có chút chói mắt.
Liếc mắt nhìn tai nghe bị ném ở một bên từ buổi chiều, Lâm Duyên chậm rãi duỗi tay đắp lên hai mắt mình, khóe miệng lại tùy ý kiêu ngạo mà câu lên.
Đúng vậy, nếu có thể ai lại không muốn hưởng thụ vinh quang ở trước sân khấu? Nhưng hắn đã chú định vô pháp trở thành một tuyển thủ chuyên nghiệp, vậy thì cứ để hắn trở thành nhân vật đứng phía sau màn, giúp mọi người trở thành tồn tại sáng nhất trên sân thi đấu.
Cảnh Nguyên Châu nói không sai, có một số việc rất khó có thể thực hiện.
Nhưng nếu không đi thử, thì ai biết có làm được hay không?
Có thể biến một việc “không có khả năng” trở thành một việc “Có khả năng”, như vậy không phải càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn sao….
P/S: Truyện sẽ sử dụng khá nhiều thuật ngữ của thể loại game MOBA, các bạn có thể tìm hiểu thêm về thể loại game này để có trải nghiệm đọc tốt hơn nha ^^