Trại Tập Hợp Của Ma Vương Thi Đấu Điện Tử

Chương 6: Là ai?

EDIT: HẠ

Sau khi Weibo chính thức của Chích Nhiệt đưa ra thông báo chính thức về chương trình tuyển chọn 《 Mảnh ghép Chích Nhiệt 》, chỉ sau vài giây, thông báo này đã bị lượng lớn fans đưa lên đầu bảng hot search.

Chỉ trong vài phút ngắn ngủi, khu bình luận của weibo official đã hoàn toàn luân hãm.

[Có lầm không vậy, quán quân thế giới chưa lấy được mấy cái, hiện tại còn muốn tìm ra một nam đoàn esport?]

[Làm ra một gameshow, đội ngũ thắng lợi sẽ trực tiếp nhận được tư cách tham gia giải đấu chuyên nghiệp? Vậy còn thi đấu giải thứ cấp để làm gì!]

[Kể một chuyện cười: Một đám tiểu bạch kiểm đánh esport. Lêu lêu lêu.]

[Xem ý tứ của thông báo này thì, những đội tuyển dự thi đều là một ít đội ngũ lung tung rối loạn, mấy con gà mổ nhau?]

[Chọc tới mổ đi, xem ai ăn hại hơn ai!]

[Chủ nghĩa tư bản vạn ác, quả nhiên giới esport cũng không thể tránh khỏi vận mệnh bị ăn mòn.]

[Lời nói phóng ở chỗ này, tổng nghệ cho mấy tên gà mờ nhất định không trụ được lâu.]

[Không còn lời nào để nói.]

Lâm Duyên chọn một tư thế nằm thoải mái trên sô pha, cả người cơ hồ lọt thỏm bên trong, rất có hứng thú mà lật xem những bình luận xuất sắc phía dưới weibo official.

Cái khác không nói, chỉ nhìn nhiệt độ này, cái gameshow này nhất định sẽ hỏa.

Mơ hồ nghe được tiếng mở cửa, hắn ngẩng đầu nhìn lên, liếc mắt thoáng thấy Lạc Mặc vội vàng đi vào: “Thế nào, tổ tiết mục bên kia nói gì?”

Lạc Mặc mới vừa từ tổng bộ Liên Minh trở về, cả người bị bao phủ một tầng khí nóng.

Lúc này hắn thậm chí không kịp uống ngụm nước, lập tức cầm tư liệu trong tay đưa qua: “Tôi đã hỏi rồi, chỉ cần chúng ta tài trợ đúng chỗ, phương diện danh ngạch tham gia sẽ không có vấn đề quá lớn. Nhưng bọn họ nói danh sách tuyển thủ của chiến đội phải mau chóng gửi tới, muộn nhất trước khi tiết mục bắt đầu quảng bá chúng ta cần phải bổ sung đầy đủ.”

Gameshow không giống thi đấu chuyên nghiệp, nói đến cùng vẫn phải dựa vào tư bản, chỉ cần đập đủ tiền, có thể thuận lợi lấy được danh ngạch tham gia cũng không kỳ quái.

Lâm Duyên nghe được một nửa câu sau thì hơi nhướng mày: “Như thế nào, sợ chúng ta không gom đủ một chiến đội hay gì?”

Lạc Mặc thanh thanh giọng nói, không tiếp lời.

Hiện tại bọn họ đang ở căn cứ mới của câu lạc bộ GH, dựa theo yêu cầu của Lâm Duyên, từ bài trí đến trang hoàng, không chỗ nào không tỏa ra khí thế hào môn.

Chỉ tiếc, hiện tại thiếu nhất chính là không có hơi người.

Hai người mắt to trừng mắt nhỏ nhìn nhau, lời vừa rồi của Lâm Duyên chẳng khác gì một chỉ huy chỉ biết nói không biết làm.

Từ không khí trầm mặc này, Lâm Duyên có thể đọc ra được tâm tình phức tạp của Lạc Mặc, hắn cũng thanh thanh giọng nói: “Yên tâm đi, còn chưa đến kỳ chuyển nhượng không phải sao? Đến lúc đó chỉ cần kỳ chuyển nhượng vừa bắt đầu, còn không phải sẽ có một bó lớn đàn ông tùy ý để chúng ta lựa chọn?”

“……” Lạc Mặc cảm thấy lời này có chút sai sai, hắn nhanh chóng rời đề tài, “Những người khác thì không vội, nhưng Cảnh Thần bên kia sợ phải thúc giục một chút. Nếu thật sự không đào được, cũng có thể nhanh chóng suy xét tuyển những người khác. Tổ tiết mục nói với tôi, đến lúc đó mỗi chiến đội cần phải có một huấn luyện viên cùng một đội trưởng dẫn đội, hai thành phần này nhất định phải nhanh chóng xác định rồi đệ trình lên.”

Lâm Duyên thuận miệng đáp: “Không có việc gì, huấn luyện viên điền tên tôi, đội trưởng trực tiếp báo Cảnh Nguyên Châu, còn những thủ tục khác, chờ sau khi kỳ chuyển nhượng kết thúc lại bổ sung thêm.”

Lạc Mặc: “Nhưng Cảnh thần bên kia….” Hình như còn chưa đồng ý đúng không?

Lâm Duyên quét mắt liếc hắn một cái: “Cậu cảm thấy tôi không trị được anh ta?”

Lạc Mặc liên tục lắc đầu: “Không, tôi không có ý đó.”

“Vậy còn không mau đi?” Lâm Duyên cười cho trợ lý nhà mình một chân, sau khi đuổi người đi, hắn cầm lấy di động click mở wechat.

Tầm mắt dừng lại ở chân dung con mèo máy một lát, châm chước nhắn tin: “Cảnh Thần, có thời gian không, tôi mời anh đến tham quan căn cứ câu lạc bộ tương lai?”

Không biết có phải đúng lúc Cảnh Nguyên Châu đang cầm điện thoại hay không, cơ hồ trong nháy mắt đã thấy tin nhắn phản hồi: “Có thể, gửi địa chỉ cho tôi.”

Oa, đồng ý nhanh như vậy!

Lâm Duyên vừa lòng lộ ra nụ cười, đầu ngón tay thon dài nhanh chóng đánh chữ, cực kỳ thuần thục nhập xong địa chỉ, gửi đi.

Sau một lúc lâu, Cảnh Nguyên Châu: “Cậu mua căn cứ của BOD?”

Lâm Duyên dù sao cũng rảnh rỗi không có việc gì, dứt khoát cùng đối phương tám nhảm: “Đúng vậy, chọn lựa quá phiền phức, dù sao cũng có sẵn, mua về sửa chữa lại là xong.”

Theo lĩnh vực thể thao điện tử càng lúc càng hoàn thiện, mỗi năm có vô số chiến đội mọc ra như nấm sau mưa. Tất cả mọi người đều biết, một đội ngũ thứ cấp muốn tham gia thi đấu ở giải đỉnh cấp có bao nhiêu gian nan, nhưng trên thực tế, cho dù đã chính thức tiến vào liên minh chuyên nghiệp, vẫn như cũ có không ít đội bởi vì không có thực lực mà bị đào thải.

Tỷ như, câu lạc bộ BOD mới tuyên bố chính thức giải tán trong năm nay.

Lâm Duyên cho rằng vị đại thần này đang quan tâm đến hoàn cảnh sinh hoạt trong tương lai của mình, lại bồi thêm một câu: “Anh không hài lòng với phong cách thổ hào của BOD trước kia sao? Yên tâm, chúng tôi đã sửa chữa toàn bộ rồi, tuyệt đối khí phái hơn so với BK.”

Nói xong, hắn hơi ngửa người ra sau, dùng tư thế khoa trương mà chụp một bức ảnh gửi cho đối phương.

Phòng nghỉ chiến đội BK, Cảnh Nguyên Châu mở ra ảnh chụp vừa nhận được, tâm tư không hề đặt ở căn phòng tràn ngập phong cách khoa học kỹ thuật.

Tầm mắt hắn dừng lại ở khuôn mặt trong ảnh một lát, không trả lời, trực tiếp gọi điện thoại cho đối phương.

Lâm Duyên không nghĩ Cảnh Nguyên Châu lại ‘chủ động’ như thế, trong đầu hắn không khỏi vang lên một âm thanh cực kỳ câu người, tay cầm di động không biết cố gắng mà hơi run một chút.

Lâm Duyên: “…..”

Má, nam sắc hại người!

Cảnh Nguyên Châu đợi trong chốc lát cũng không thấy đối phương nhận cuộc gọi, hơi hơi nhăn mày đang chuẩn bị ngắt máy, đối phương rốt cuộc ấn nghe.

Thanh âm Lâm Duyên thông qua điện thoại truyền đến, nghe qua vừa lười biếng vừa tùy tiện: “Làm sao vậy Cảnh Thần, hợp đồng chuyển nhượng chúng tôi đưa có vấn đề gì sao?”

Cảnh Nguyên Châu cười: “Điều kiện tốt như vậy, sao có thể có vấn đề?”

Hợp đồng chuyển nhượng anh đã xem qua, mặc kệ là điều lệ nào, trong liên minh đều có thể coi là đãi ngộ tối cao.

Giám đốc Vương đại biểu câu lạc bộ BK muốn giữ anh lại, nguyên bản ôm tâm lý chọn xương trong trứng để xem hợp đồng, cuối cùng chỉ có thể che ngực bỏ qua.

Nguyên nhân không phải do ông ta, trọng điểm chính là một điều khoản đặc thù không cho phép sửa đổi.

Liên minh Chích Nhiệt vận hành đến hôm nay, phí chuyển nhượng ban đầu chỉ có mấy chục vạn hiện tại đã tăng lên đến ngàn vạn, tuy rằng không bài trừ nhân tố nước lên thì thuyền lên, nhưng từ việc này có thể thấy, ngành thể thao điện tử đang phát triển không ngừng.

Tùy theo mà đến, chính là những quy tắc chuyển nhượng cũng được điều chỉnh mấy lần.

Căn cứ theo quy định của Liên Minh, sau khi bảng giá chuyển nhượng được niêm yết, ngoài phí thủ tục, một phần phí chuyển nhượng sẽ được phân cho câu lạc bộ sở hữu tuyển thủ, một bộ phận khác xem như là phí ký hợp đồng cơ sở cho tuyển thủ.

Còn về tỷ lệ phân chia cụ thể, hầu hết đều cam chịu áp dụng tỉ lệ phân chia 70 : 30.

Đương nhiên, có một số câu lạc bộ tương đối có lương tâm sẽ lựa chọn phân chia 60:40 với lão tuyển thủ nhà mình.

Những điều khoản này đều sẽ được ghi rõ ràng trên hợp đồng chuyển nhượng giữa ba bên, bất quá cụ thể phân chia như thế nào, thông thường đều do chủ quản cũ cùng tuyển thủ thương lượng với nhau rồi quyết định, cũng không cần chủ quản mới phải nhọc lòng chuyện này.

Nhưng là, hợp đồng GH cung cấp cho câu lạc bộ BK, lại đem hình thức phân chia này ghi đặc biệt rõ ràng.

Không phải 70:30, cũng không phải 60:40, mà là tỷ lệ xưa nay chưa từng có 30:70 —— Cảnh Nguyên Châu sẽ nhận được 70% phí chuyển nhượng dựa theo hợp đồng.

Đây là khái niệm gì? Đưa ra cái giá trên trời là 3500 vạn, câu lạc bộ BK thu vào trong túi, còn không bằng số tiền được chia tỷ lệ theo giá 1800 vạn báo ban đầu.

Lúc ấy Lâm Duyên không để giám đốc Vương giáp mặt nghiệm thu hợp đồng chuyển nhượng là đúng, Cảnh Nguyên Châu cực kỳ hoài nghi, nếu ở ngay hiện trường đề ra việc này, có lẽ giám đốc Vương sẽ lựa chọn liều mạng với Lâm Duyên.

Nhưng hiện tại người GH cũng đã về rồi, đối mặt với điều khoản hợp đồng khiến người đau như đứt từng khúc ruột này, người duy nhất giám đốc Vương có thể trông cậy vào chỉ có Cảnh Nguyên Châu.

Nếu nói thời điểm đối mặt với Lâm Duyên, giám đốc Vương còn có thể đánh cờ hiệu vì tuyển thủ nhà mình mà không cần mặt mũi, muốn tranh thủ cho tuyển thủ nhà mình đãi ngộ tốt nhất, như vậy khi đối mặt với Cảnh Nguyên Châu, ông ta lại không thể mở miệng.

Chiến đội đột nhiên đề bạt một tuyển thủ mới, cách làm này không thể nghi ngờ sẽ xúc phạm đến quần thể fans khổng lồ của Titans, lúc này nếu còn truyền ra việc bọn họ cưỡng chế sửa chữa điều khoản hợp đồng, khắt khe với công thần gì đó, vậy thì thanh danh của bọn họ nhất định sẽ cực kỳ thảm hại, những phản ứng dây chuyền sau đó cũng vô pháp đo đếm được.

BK gánh nổi hậu quả này, cho nên không dám mạo hiểm.

Cho nên, giờ này khắc này, trừ phi Cảnh Nguyên Châu tự mình tỏ vẻ sẽ không đi GH, ban quản lý BK bên này cho dù có oán khí tận trời cũng chỉ có thể nuốt ngược vào trong, ngậm bồ hòn làm ngọt.

Cách làm của GH, mặc kệ là nhìn từ góc độ nào, cũng mang theo một chút ý tứ ‘thu mua lòng người’.

Nếu trước đó Cảnh Nguyên Châu vẫn chưa hiểu được vì sao Lâm Duyên nhất định phải chọn mình, thì sau khi nhìn thấy liên minh đẩy ra gameshow esport, anh rốt cuộc cũng hiểu được mọi chuyện.

GH muốn lấy được tư cách tham dự giải đấu chuyên nghiệp từ gameshow này, người tốt nhất để chọn làm đội trưởng, xác thật chỉ có thể là anh.

Một tuyển thủ có cấp bậc hiện tưởng đã lắng đọng nhiều năm như Cảnh Nguyên Châu, một khi xuất hiện sẽ mang theo hiệu ứng dư luận vượt xa những tuyển thủ trẻ mới không có tiếng tăm gì. Đến lúc đó gameshow chỉ cần lộ ra cái tên Titans này, nhưu vậy đã đủ để thu hút sự chú ý cùng tranh luận của khán giả về cho chương trình.

Kế tiếp lại tiếp tục tạo thế bằng chiêu trò ‘tuyển thủ có phí chuyển nhượng cao nhất toàn liên minh’ , như vậy có thể chắc chắn một điều là trên mạng sẽ nổi lên một hồi tinh phong huyết vũ khi danh sách được công bố.

Nghĩ đến đây, Cảnh Nguyên Châu lại thấp giọng cười một tiếng.

Loại trả giá ngược hướng này thoạt nhìn có vẻ không có chỗ lợi nào, trên thực tế lại là những sắp xếp đã được thiết lập sẵn, bố cục cuộc mua bán này có thể nói là khôn khéo đến cực điểm.

Lâm Duyên sau khi thấy thái độ của Cảnh Nguyên Châu cũng đoán ra đối phương đã thu được phần ‘đại lễ’ mà chính mình tặng cho anh.

Lúc này hắn lười nhác cong khóe miệng, trong lòng hiểu rõ mà không nói dời đề tài sang chuyện khác: “Nếu không liên quan đến hợp đồng, vậy thì Cảnh đội là muốn bồi dưỡng tình cảm trước sao?”

Cảnh Nguyên Châu thật ra đã quen với lời cợt nhả của hắn, đi thẳng vào vấn đề: “Nếu mua căn cứ BOD, vậy Lâm tổng không mua luôn tuyển thủ của chiến đội bọn họ sao?”

Dựa theo hiểu biết của hắn đối với Lâm Duyên sau vài lần tiếp xúc, để tăng cao khả năng anh sẽ gia nhập chiến đội, như vậy thông tin của những thành viên khác Lâm Duyên sẽ không giấu anh.

Nếu đến bây giờ còn chưa để lộ ra chút tiếng gió nào, hiển nhiên người này không xuống tay với những tuyển thủ của chiến đội BOD.

Tuy rằng tuyển thủ chủ lực của BOD đã sớm chuyển nhóm từ hai năm trước, nhưng những người còn sót lại tốt xấu gì cũng là tuyển thủ cấp bậc chuyên nghiệp, đối với loại câu lạc bộ vừa mới chập chững bước vào giới như GH, loại đóng gói cả đội đi bán này có thể nói là cơ hội ngàn năm một thuở.

Nhưng cố tình, Lâm Duyên hình như hoàn toàn không dao động.

Đây cũng là địa phương khiến anh có chút không lý giải được người này.

Kết quả, lâm Duyên đơn giản thô tục nói một câu, trực tiếp giải thích toàn bộ nghi vấn của Cảnh Nguyên Châu: “Đương nhiên là vì, quá cùi bắp!”

Cảnh Nguyên Châu sửng sốt trong chớp mắt, hơi suy ngẫm một chút, thiếu chút nữa cười ra tiếng.

Cũng không biết một câu lạc bộ không có tuyển thủ nào trong tay, rốt cuộc lấy tự tin từ đâu mà đi chê bai tuyển thủ chuyên nghiệp quá gà.

Nhưng có một điều không thể không thừa nhận, những người còn lại trong BOD…. Xác thật rất gà.

Logic của Lâm Duyên vẫn luôn đạt điểm tuyệt đối: “Phàm là bọn họ có thể đánh một chút, cũng không đến mức làm câu lạc bộ nhà mình phải đóng cửa. Bọn họ đã như vậy tôi còn mua bọn họ về đây làm gì, chẳng lẽ để bọn họ lại đem câu lạc bộ của tôi làm cho đóng cửa đi? Nếu thật là như vậy, tôi phải đi chỗ nào khóc?”

Khóe miệng Cảnh Nguyên Châu không khống chế được mà gợi lên vài phần: “Ừ, cậu nói đúng.”

Không biết vì sao, thanh âm trầm thấp từ ống nghe truyền ra lại mạc danh mang theo một tầng sủng nịnh cùng ái muội mông lung, làm Lâm Duyên khi nãy còn thao thao bất tuyệt đã lập tức im tiếng.

Cảnh Nguyên Châu chậm rãi đi đến trước cửa sổ, tầm mắt hướng về chân trời phía xa: “Vậy còn tôi thì sao? Cậu không sợ sở dĩ BK muốn để tôi làm dự bị, là do trạng thái của tôi đang xuống dốc sao?”

Đầu dây bên lâm Duyên cười nhẹ một tiếng: “Đừng nói đùa, nếu trạng thái của Titans trượt dốc, tôi có thể đem toàn bộ bàn phím trong câu lạc bộ ăn hết.”

Cảnh Nguyên Châu: “Chắc chắn như vậy?”

Lâm Duyên thay đổi một tư thế thoải mái hơn, vùi vào trong so pha, ngữ điệu lộ ra một loại tự tin bừa bãi: “Để tôi nói cho anh biết điều này, ban quản lý BK không tìm được chiến thuật phù hợp với anh, đây là vấn đề của bản thân họ, hoàn toàn không có nửa điểm liên quan đến trạng thái của tuyển thủ. Rất nhiều chuyện đều là việc của huấn luyện viên, mà không phải đẩy hết trách nhiệm cho tuyển thủ, chỗ rác rưởi nhất của BK chính là không muốn gánh vác trách nhiệm. Đương nhiên, có một chút trách niệm đối với người không có năng lực mà nói, quả thực không thể gánh vác nổi, nói trắng ra một chút chính là, chính bọn họ ‘không được’.”

Đuôi lông mày Cảnh Nguyên Châu hơi nhếch: “Ồ? Vậy cậu được không?”

Lâm Duyên cười: “Tôi có ‘được’ không, anh thử qua không phải sẽ biết sao?”

Lời nói vừa rơi xuống, chung quanh bỗng nhiên an tĩnh trong một cái chớp mắt.

Lâm Duyên dùng ngón tay nhẹ gãi gãi sườn mặt mình.

Hình như hắn lại không cẩn thận nói sai rồi?

Cảnh Nguyên Châu: “Đại khái, đã thử rồi.”

Lâm Duyên nghe được hai chữ đại khái này, nhất thời có chút không phản ứng kịp: “Hả?”

“Không có gì.” Phía Cảnh Nguyên Châu tựa hồ có người tới, mơ hồ có thể nghe được một chút đối thoại đứt quãng, một lát sau thanh âm mới lần nữa rõ ràng: “Hiện tại tôi có chút việc, buổi chiều sẽ liên hệ lại.”

Lâm Duyên theo cột bò xuống đặc biệt lưu loát: “Được, tôi chờ anh ~!”

Cuộc gọi lập tức kết thúc.

Phòng nghỉ BK, Khố Thiên Lộ vẫn duy trì tư thế thò đầu vào như vừa rồi, thần thái có chút chần chờ: “Kỳ thật cũng không phải chuyện quá quan trọng, nếu không…. Đội trưởng cậu tiếp tục nói chuyện đi?”

Cảnh Nguyên Châu nhét điện thoại vào trong túi: “Không cần, đi thôi.”

Tầm mắt Khố Thiên Lộ dừng lại ở vệt đỏ khả nghi trên lỗ tai của người đàn ông, tâm tình thật lâu đều không thể hồi phục.

Người ở đầu dây bên kia rốt cuộc là ai?

Thật sự là, đội trưởng chưa bao giờ nói chuyện với bọn họ ôn nhu như vậy.