Dự Báo Tình Yêu Hàng Ngày

Chương 6

Là một thanh niên tin tưởng vào xã hội chủ nghĩa, khi mà cuộc sống của bạn bỗng nhiên xuất hiện yếu tố huyền bí, thì cho dù em gái bạn đi học trùm vớ lên đầu, bạn cũng sẽ cảm thấy rất bình thường.

Tất nhiên, lúc này Kỷ Tảo Nguyên vẫn còn khá nông cạn.

Nông cạn đến mức chỉ nhìn thấy sự thay đổi bên ngoài của Viên Âm, nhưng lại không chú ý đến cách nói chuyện của đối phương.

Các biển chỉ dẫn lớp học ở Nhất Trung Kỵ An thường không thay đổi, khi lên cấp chỉ cần mỗi khối học sinh dịch xuống một tầng.

Vì vậy mọi người đều rất rõ, mỗi tầng sẽ có những lớp nào.

Viên Âm đã học ở Nhất Trung được một năm, trong thời gian đó trải qua vô số lần thi cử, học môn tự chọn, kiểm tra tập thể dục mắt và vệ sinh lớp học theo lịch.

Nhưng lúc vừa rồi nhắc Kỷ Tảo Nguyên, cô ấy lại nói: chị hãy nhìn biển chỉ dẫn.

Đúng là cách nói này không có điểm gì đáng chê trách.

Nhưng càng nghĩ càng thấy kỳ lạ.

Cách dùng từ giống như đố câu đố.

...

Kỷ Tảo Nguyên đeo cặp sách đứng chán nản trước cửa lớp học ở bên phải tận cùng tầng hai.

Rất hiếm khi có học sinh lớp 12 ở Nhất Trung chuyển khoa.

Không, phải nói là, trong các trường trung học phổ thông trên cả nước, rất hiếm có học sinh lớp 12 quyết định chuyển khoa.

Kỷ Tảo Nguyên rơi vào hoàn cảnh như bây giờ, hoàn toàn vì trước đó quá lạc quan tự tin.

Lớp 11 chuẩn bị phân ban khi ấy, cô đã trải qua một bài thi hóa học.

Ừ thi, cô xếp cuối toàn khối.

Mọi người xung quanh đều bảo cô, học ban văn dễ hơn, chỉ cần học thuộc là được, rất phù hợp với học sinh ngoan và chăm chỉ như cô.

Ngay cả bố cô mỗi lần thấy cô học hóa đến nửa đêm phiền muộn nhổ tóc muốn hói đầu, ông an ủi cô: Haizzz, con gái học văn cũng tốt mà, không cần ép bản thân quá vất vả như thế.

Kết quả sau khi chọn ban văn, đầu Kỷ Tảo Nguyên càng hói hơn.

Cũng không phải do cô học kém, nhưng cốt lõi là cô không thể thi vào đại học mà mình mơ ước.

Còn không bằng ngay từ đầu cô học ban khoa học thì giờ may ra còn có chút hy vọng.

Bố mẹ Kỷ Tảo Nguyên đều theo phương pháp giáo dục cấp tiến, sau khi nghe con gái muốn chuyển khoa, đã mở một cuộc họp gia đình ngắn gọn rồi gật đầu đồng ý.

Mẹ Kỷ Tảo Nguyên làm trong ngành giáo dục, trước đây còn là giáo viên Nhất Trung, nên không mất nhiều công sức, đã cho con gái chuyển từ lớp chuyên văn sang lớp chuyên tự nhiên, thậm chí cô còn chẳng cần phải tham gia thi chuyển lớp.

Trong kỳ nghỉ hè kéo dài một tháng, Kỷ Tảo Nguyên học thêm không ngừng.

May mắn là lớp 11 vẫn phải tham gia kỳ thi học sinh giỏi, nên học sinh ban văn vẫn có tiết vật lý, hóa, sinh, nên cô không quá chật vật khi bổ sung kiến thức.

Lớp Kỷ Tảo Nguyên muốn chuyển là lớp 12/6.

Lớp khoa học tự nhiên giỏi nhất khối, giáo viên chủ nhiệm rất thân với mẹ Kỷ Tảo Nguyên, bạn thân lớp 10 của Kỷ Tảo Nguyên cũng học trong lớp này.

À đúng rồi, còn có học sinh đứng nhất khối suốt cả năm - Thiên tài học thuật Tạ Hạ Ngạn.

Trước khi nhập học, mẹ Kỷ Tảo Nguyên bí mật tiết lộ với con gái: "Kỷ Tảo Nguyên nè, cô Từ nói với mẹ, học sinh đứng nhất khối của lớp, bạn Tạ Hạ Ngạn mà con biết đó, cậu ấy vừa hay vẫn chưa có bạn cùng bàn, nên cô Từ sắp xếp con sang ngồi với cậu ấy. Chậc chậc, sướиɠ nhất con rồi nhé, làm quan ăn lộc vua, ở chùa ăn lộc Phật, nhất định phải học hỏi cậu ấy cho tốt nghe chưa."

Kỷ Tảo Nguyên nhăn mũi: "Mẹ, Tạ Hạ Ngạn không chỉ đứng nhất khối, còn là nam thần ở trường cơ, mẹ sắp xếp con ngồi chung với nam thần, không sợ con yêu sớm hả?"

"Ôi chao, con tự tin thế cơ à, muốn yêu sớm thì người ta cũng phải thích con mới được chứ, cả ngày chỉ biết ăn với ngủ, lười chảy thây, nếu yêu sớm thành công mẹ còn phải tạ ơn trời Phật giùm con nữa đó."

... Ờ thì, phương pháp giáo dục cấp tiến trong gia đình là thế đấy.

Kỷ Tảo Nguyên đeo một cái cặp sách to, tựa vào lan can nhìn những bông hoa tú cầu đang tắm nắng trong vườn hoa, giống như một ông già chậm rãi hồi tưởng về quá khứ một cách vô định.

Bạn thắc mắc tại sao cô ấy lại rảnh rỗi thế?

À, hôm nay là ngày nhập học đầu tiên, cho dù là lớp 12 sắp tốt nghiệp, cũng được tan học sớm.

Vì vậy bây giờ gần tám giờ rưỡi rồi, nhưng lớp 12/6 vẫn trống trơn, thậm chí cửa khóa vẫn chưa được mở ra.

Thời gian vào học chính thức là tám giờ ba mươi lăm.

Quả thật không khí hoàn toàn khác so với lớp xã hội.

Cô gái nhắm mắt dưới ánh nắng gay gắt, không kìm được thở dài.

Không chỉ lớp học, ngay cả phòng làm việc của giáo viên cũng không có ai.

Thủ tục chuyển lớp đã làm xong trước đó rồi, hôm qua khi liên lạc với giáo viên chủ nhiệm, thầy ấy còn khoát tay: "Ngày mai em cứ đến lớp mới học thôi, dù gì đồng phục, sách vở, quy định em có đủ cả rồi, huống hồ chi những quy chế ở trường em đã nắm chắc rồi, thầy cũng chẳng cần nhắc lại nữa."