“Em có thể tức giận bao nhiêu cũng được, nhưng dù thế nào thì chị cũng là vị hôn thê của Thanh Diễm, em hắt nước trà lên người chị trước mặt mọi người không phải là đang vứt mặt mũi của Thanh Diễm đi sao?”
Lấy lui làm tiến, khéo léo dịu dàng, tỏ ra khoan dung và rộng lượng, thực ra trong lời nói đều có ẩn ý gì đó, thực sự chính là phong cách của Từ Dần Dần.
Từ Vãn Thời cúi đầu lặng lẽ nghe Từ Dần Dần biểu diễn, trên tay vẫn đang cầm tách trà của Trần Thanh Diễm, gần như không thể cầm được nữa, nắp tách trà chạm vào chén trà, cô đột nhiên run run tay.
Từ Dần Dần nói xong, cô liền nghe thấy giọng nói khàn khàn của Trần Thanh Diễm: “Trà nguội rồi.”
Từ Vãn Thời giật mình.
Cô ngẩng đầu lên, vừa đúng lúc bắt gặp ánh mắt của Trần Thanh Diễm.
Đây là lần đầu tiên Trần Thanh Diễm nhìn cô kể từ khi hắn đến đây.
Đôi mắt đen sâu thẳm và vô cảm.
Từ Vãn Thời chỉ cảm thấy tim mình đập như trống trong l*иg ngực, chỗ trên má bị Trần Thanh Diễm tát càng ngày càng nóng đỏ, giống như cá trên đĩa sắt.
Cô loạng choạng đứng dậy nói: “Em đổi lại cho anh…”
Nhưng vào lúc này, Trần Thanh Diễm mở miệng gọi cô: “Đứng lại.”
Thân thể Từ Vãn Thời đột nhiên cứng đờ.
Cô chậm rãi xoay người, ngoan ngoãn cúi đầu, trở lại bên chân Trần Thanh Diễm.
Trần Thanh Diễm nhẹ nhàng vỗ vai Từ Dần Dần an ủi cô ta trong khi thản nhiên nhìn cô: “Những gì Dần Dần nói có phải là sự thật không?”
“Không... không phải sự thật.”
“Ồ?” Trần Thanh Diễm tựa hồ có chút hứng thú, dùng ngón tay xoay chiếc tách trà sứ màu trắng, vật nhỏ này bị những đầu ngón tay hắn siết chặt, khi thì xoa, khi thì đè ép.
Hắn cong môi, cười nhẹ: “Anh có thể tin tưởng em.”
Từ Dần Dần trong ngực hắn cau mày nói: “Thanh Diễm, anh sao có thể tin tưởng lời em ấy nói, vừa mới nãy đúng là...”
Khi Trần Thanh Diễm nhìn Từ Vãn Thời, như thể có một nắm cỏ khô héo trong mắt hắn, chỉ thiếu một nắm lửa, đủ để đốt cháy thảo nguyên.
Hắn phớt lờ Từ Dần Dần, tiếp tục nói: “Nếu là giả, vậy mọi thứ liên quan đến Quý Chiêu cũng là giả.”
“Những gì Quý Chiêu trải qua khi còn sống không liên quan gì đến em.”
Vừa nói, hắn vừa gọi trợ lý phía sau: “Bắt đầu quá trình hủy dữ liệu càng sớm càng tốt. Một khi người đó đã chết, vậy nên xóa mọi thứ về sự tồn tại của hắn đi. Thông tin trong “địa ngục biên cảnh” không thể bị rò rỉ ra bên ngoài được."