[Thập Niên 70] Bà Xã Của Tôi Là Thanh Niên Trí Thức

Chương 11

“Đáng giận hơn là, tôi còn nuôi con riêng cho người ta nửa năm. Tôi đúng là xui xẻo, trong thôn ai cũng chê cười Lâm Ái Quân tôi bị mù, cưới phải con nhỏ lăng loàn. Người anh em, tôi rất đau khổ.”

Anh ta nói đến chỗ kích động, còn hối hận khóc, ai nói đàn ông không dễ khóc, đó là bởi vì chưa tới chỗ đau lòng. Ở nông thôn, đàn ông bị cắm sừng là một chuyện vô cùng nhục nhã, sẽ bị người ta xem thường.

Trong lòng Tống Hướng Quân hơi tức giận. Trần Y Dung, anh biết cô gái đó, thậm chí nói bây giờ anh chưa lập gia đình, đều bởi vì trong lòng có cô. Những năm này, anh còn có thể nhớ rõ vẻ ngoài của cô.

Cô có đôi mắt to sáng ngời, một bím tóc lớn suôn mượt, chỉnh tề buộc sau gáy, vung vẩy theo hành động của cô, trên mặt cô mãi mãi có nụ cười thu hút.

Lúc ở cửa thôn, anh nghe nói Trần Y Dung không lấy Trần Minh Tô, lại kết hôn với Lâm Ái Quân, không phải là anh không kinh ngạc, nhưng mà khiến anh không ngờ là Trần Y Dung lại nɠɵạı ŧìиɧ?

“Ông có hiểu lầm không?”

Anh vẫn không dám tin, cô gái mình thầm mến nhiều năm như vậy lại là loại đàn bà lẳиɠ ɭơ, không biết xấu hổ. Vậy anh thầm mến hơn hai mươi năm không phải là trò cười?

Nào ngờ Lâm Ái Quân khinh thường bỉu môi: “Tôi bắt gian tại trận, còn có thể là giả sao? Đáng giận hơn là, tên mặt trắng đó tham gia đội sản xuất ở nông thôn tại thôn Trần Gia, tôi còn thay họ chuyển thư mấy lần, ông nói xem có phải tôi ngu quá không.”

Nói xong câu này, tâm trạng của anh ta tệ hơn rồi, đổ vào miệng hết cốc này đến cốc khác.

Tống Hướng Quân mở miệng muốn khuyên, nhưng thấy Lâm Ái Quân muốn say thì lại ngừng, lời vừa tới miệng lại nuốt vào.

“Sao hai người lại kết hôn? Cô ta và Trần Minh Tô không phải một đôi sao?”

Tống Hướng Quân hỏi vấn đề khiến anh luôn khó hiểu.

Tay cầm cốc rượu của Lâm Ái Quân dừng lại, đôi mắt trợn to như chuông bò: “Cái gì? Cô ta còn có nhân tình khác?”

Tống Hướng Quân sửng sốt, hỏi ngược lại anh ta: “Ông không biết họ từng yêu đương?”

Lâm Ái Quân tức giận hơn. Anh ta đâu chỉ đội nón xanh, đầu anh ta chính là thảo nguyên, anh ta ngẩng cổ uống nhiều hơn..

Tống Hướng Quân chỉ có thể cam chịu số phận rót từng cốc rượu cho Lâm Ái Quân, nhìn anh ta say đến mức không đi nổi nữa, miệng vẫn mắng chửi Trần Y Dung, anh cũng than thở trong lòng.

Cuối cùng Lâm Ái Quân không nhịn được, say gục trên bàn cơm.