Sau Khi Ly Hôn Chồng Cũ, Tôi Trở Thành Tình Nhân Của Tần Tổng

Chương 28: Đưa đón

Khương Ý đi về phía nhà vệ sinh, bỗng nhiên từ bên trong có một người xông ra làm cô không tránh kịp, hai người trực tiếp đυ.ng mạnh vào nhau.

Rầm.

Khương Ý chỉ lảo đảo vài bước nhưng người kia thì không may như vậy, cô ta ngã mạnh xuống sàn nhà, hai chân chổng lên, chiếc váy ngắn làm lộ cả qυầи ɭóŧ ren bên trong, tư thế vô cùng khó coi.

“A, cô bị mù rồi hả?” Người phụ nữ kêu gào, đưa tay kéo váy rồi quay ngoắt lại liếc Khương Ý.

Người chạy ra ngoài không chú ý là cô ta, vừa ăn cướp vừa la làng sao? Khương Ý che phần ngực bị đυ.ng đau, chân mày nhíu chặt lại.

Cũng chính lúc ấy, Khương Ý phát hiện ra khuôn mặt của người nọ rất quen:

“Khoan đã, cô…”

Không phải ai khác ngoài Hà An Chi, sao cô ta lại ở đây?

Đây là khách sạn năm sao, người bình thường như bọn họ sẽ không vung tiền ở chỗ này đâu!

Hà An Chi cũng kinh ngạc mở to mắt:

“Khương Ý?”

Gặp trúng người phụ nữ cướp chồng của mình, Khương Ý khó tránh khỏi căm ghét.

Khóe môi Hà An Chi hơi nhếch lên, nghĩ tới việc Hoàng Cảnh Hiên liên tục từ chối cô ta, cô ta tức giận không có chỗ trút, lập tức gây sự với Khương Ý:

“Cô đi với ai vậy? Vừa ly hôn với Cảnh Hiên đã tìm được mối mới rồi à?”

Rõ ràng Hà An Chi cũng biết rằng cô ta và Khương Ý là cùng một loại người, cùng tầng lớp, sẽ không hoang phí tiền của ở nhà hàng hay khách sạn quá đắt.

Khương Ý mỉm cười lễ độ:

“Tôi đi bàn chuyện làm ăn với cấp trên, còn cô thì sao? Không đi ăn với chồng cũ của tôi à?”

Nhắc tới chuyện này, Hà An Chi càng khó chịu ra mặt:

“Tôi đi ăn với ai liên quan gì cô hả?”

“Tốt lắm. Vậy chuyện riêng của tôi cũng không liên quan gì tới cô nhỉ? Chúng ta không thân thiết gì đâu nên xin hãy ngậm miệng lại, đừng hỏi nhiều.” Khương Ý lạnh mặt nhìn cô ta.

Hà An Chi á khẩu, tức giận siết chặt nắm đấm. Cô ta hừ một tiếng rồi mới giẫm lên giày cao gót tập tễnh đi ra ngoài, lúc ngồi xuống ở một bàn cách đó không xa liền nhìn chằm chằm cửa nhà vệ sinh, thở phì phì không cam lòng:

“Để tôi xem rốt cuộc cô đang làm trò gì, đúng là một người phụ nữ ham hư vinh. Cảnh Hiên mà biết chuyện này thì chắc chắn sẽ không yêu cô nữa đâu.”

Lúc Khương Ý trở lại chỗ ngồi, sắc mặt cô rõ ràng không tốt, hai đầu chân mày hơi nhíu, ăn cũng được mấy miếng liền buông đũa.

“Thức ăn không hợp khẩu vị à?” Tần Thanh Tiêu hỏi.

Lắc nhẹ đầu, Khương Ý nói: “Do tôi no rồi.”

Nhìn ra được trong lòng cô mang tâm sự nhưng không hỏi nhiều, Tần Thanh Tiêu kéo ghế đứng lên rồi nói:

“Vậy đi thôi.”

Chẳng biết người đàn ông này đã thanh toán từ khi nào, Khương Ý bước thật chậm theo sau anh ta, giữ một khoảng cách nhất định để tránh bị người dòm ngó.



Ngày hôm sau, Khương Ý vừa tỉnh giấc liền nhận được điện thoại từ chồng cũ - Hoàng Cảnh Hiên.

Cô do dự chốc lát rồi mới bắt máy:

“Có chuyện gì sao?”

“Anh biết hỏi câu này thật buồn cười vì bây giờ anh không còn tư cách gì để hỏi, nhưng anh không kìm được. Hôm qua em ra ngoài với một người đàn ông, đó là ai vậy?”

Giọng hắn mang theo tiếng nấc nhẹ, giống như đã uống rất nhiều. Khương Ý siết chặt nắm tay, đặt điện thoại xuống bàn, mở loa ngoài rồi vừa thay quần áo vừa nói:

“Cấp trên của tôi, nếu không có gì quan trọng thì tắt máy đi.”

“Em và người đó thật sự chỉ là cấp trên cấp dưới bình thường thôi sao? Hắn ta đưa em đi ăn ở một nhà hàng sang trọng, còn vào phòng VIP ngồi, chỉ hai người thôi!” Hoàng Cảnh Hiên đập mạnh chai bia xuống sàn, từ tối qua hắn đã uống đến tận bây giờ, không thể ngủ được.

“Anh làm gì vậy? Hôm nay anh không đi làm sao?”

Tuy rằng đã ly hôn nhưng Khương Ý vẫn lo lắng cho hắn, dù chỉ chút thôi. Cô không hy vọng Hoàng Cảnh Hiên sa đọa đến mức này!

Hoàng Cảnh Hiên nghe cô nói mà bật cười trong chua xót:

“Ha ha, em còn quan tâm anh à? Anh xin nghỉ phép rồi.”

“Cảnh Hiên, anh đừng như thế.”

“Anh rõ ràng rất yêu em, em cũng yêu anh mà, phải không? Vậy tại sao chúng ta lại ly hôn chứ?”

Những ký ức không mấy vui vẻ một lần nữa hiện lên trong đầu Khương Ý, cô bất lực thở dài, chẳng còn lời nào để giải thích với anh nữa.

Sau khi tắt máy, Khương Ý lại nhận được một cuộc gọi khác. Thấy tên người gọi, cô vội vàng ấn nghe.

“Đã chuẩn bị xong chưa? Xuống nhà, tôi đưa em đi làm.”

“Bây giờ sao?”

Khương Ý đi tới bên cửa sổ, đưa tay vén màn lên, cô quan sát một lát mới nghe thấy tiếng động cơ xe truyền tới.

Tần Thanh Tiêu đang dừng ở trước cửa khách sạn chờ cô.