Quỷ Gặp Ta Đều Cảm Thấy Vui Mừng

Chương 4-2: Canh chân gà

Chương 4-2: Canh chân gà

Editor: Kim Vô Gia Cư

---------------------------------------------

Cứ đùa nhây vài câu như thế, hôm đó khi sắc trời dần tối xuống, cuối cùng Duật Cửu Âm cũng đưa ba người sinh viên đại học quay trở lại hung trạch ở bên cạnh. Bọn họ bay qua bức tường đã đổ sụp, đi vào từ phía sau hung trạch. Sau khi đang ngang qua một nơi hệt như phòng chứa đồ linh tinh, rốt cuộc cũng tới phòng khách trên lầu một.

Chỉ có thể nói cảnh còn người mất, ba cậu sinh viên đại học lần trước vẫn còn phát trực tiếp ăn lẩu, bây giờ đã bị dọa đến mức run lẩy bẩy, thậm chí chỉ đứng yên tại chỗ cũng có cảm giác bản thân có thể bị dọa ngất xỉu bất cứ lúc nào.

Còn Duật Cửu Âm lại như chẳng có chuyện gì xảy ra, sau khi chào hỏi bọn họ thì cũng bắt đầu bày mấy phần cơm mua lúc nãy ra đất.

“Ăn chung đi này!” Duật Cửu Âm nói như thế nhưng hoàn toàn chẳng có ý định sẽ ăn, trái lại rút mấy đôi đũa ra cắm thẳng đứng vào mấy phần cơm vừa mới dọn ra.

Hành động có chút kỳ lạ này khiến ba cậu sinh viên cảm thấy khó hiểu, lần này Duật Cửu Âm cũng không vòng vo nữa, cứ thể thẳng thắn giải thích nghi ngờ của bọn họ.

“Tôi đang mời quỷ dùng cơm đấy.” Cậu cười cười chỉ chỉ trên mặt đất: “Ở trong giới thiên sư ấy, cắm đũa dựng thẳng vào trong chén cơm như thế chính là quy tắc mời quỷ dùng cơm đấy. Thật ra thì mấy chuyện thế này cũng nhiều lắm. Có lẽ các cậu cũng đã trải qua chuyện này rồi mà không biết đấy, dựng thẳng đũa trong chén cơm một lúc sẽ cảm thấy cơm không còn mùi thơm nữa rồi. Đó là bởi vì lúc đi ngang qua quỷ đã ăn xong cả rồi, thế nên món ăn trở nên tẻ nhạt vô vị.”

Được rồi, bọn họ cũng từng làm như thế, mặt ba người họ tái nhợt không còn chút máu.

Duật Cửu Âm thấy thế, ánh mắt lại càng trở nên tồi tệ hơn, lại bồi thêm một câu: “Đáng tiếc, cho dù có mời bọn họ cũng không ăn, bởi vì đồ trong này ngay cả quỷ cũng chê.”

Thế nên, trong này thật sự là thịt người sao? Ba cậu nhóc xui xẻo này lại thấy buồn nôn.

Lần này, rốt cuộc Duật Cửu Âm cũng không tiếp tục trêu chọc bọn họ nữa, mà tiện tay rút đũa ra khỏi mấy phần cơm, chắp tay bắt đầu bái lạy trong phòng, sau đó lại đứng dậy, bắt đầu dò hỏi khắp nơi.

Thật ra, sau khi nhìn thấy người đàn ông trung niên kia, cậu cũng đã đoán được đại khái đầu đuôi câu chuyện, chỉ là trong lòng có hơi không chấp nhận nổi.

Mặc dù lúc còn nhỏ, sư phụ đã từng nói với cậu, lòng người đôi khi còn đáng sợ hơn cả quỷ ma. Cậu ở trong đạo quán quanh năm, cũng đã thấy một ít chuyện nhân tình thế thái, thế nhưng cuối cùng thì cái thiện vẫn nhiều hơn cái ác, mỗi người tự tỉnh ngộ là tốt rồi.

Vậy mà hôm nay, cậu lại tự mình trải nghiệm, rốt cuộc con người bỉ ổi tới mức nào.

Đêm qua khi gậy quỷ để lại con búp bê da người kia, cũng để lại cho Duật Cửu Âm một đoạn tin tức, không giống với những người khác luôn có suy nghĩ muốn hại người, muốn đoạt mạng người khác, thứ Duật Cửu Âm nhìn thấy trên cây gậy quỷ đã bể nát tan tành chính là sự tuyệt vọng vô tận.

Cậu lấy đồng tiền đã được chuẩn bị từ trước ra, bắt đầu đặt nó vào mấy phương vị cố định theo tuần tự. Mặc dù chỉ mới trôi qua mấy năm ngắn ngủi, thế nhưng những tin tức có liên quan tới hung trạch ở đường Xuân Minh ở trên mạng lại rất ít. Nếu như Duật Cửu Âm muốn giải quyết chuyện ở nơi này thì phải tìm ra được chân tướng vụ việc năm đó.