Thuật bắn súng vẫn quá kém!
Tần Quân âm thầm tiếc nuối nghĩ. Nếu như hắn có thuật bắn súng cao siêu, hoàn toàn có thể một phát súng lấy mạng.
May mà chân khí của hắn nhiều, bắn mấy trăm phát súng cũng không là vấn đề!
Cứ như vậy, từng tên binh sĩ bị Đát Kỷ ném qua. Tần Quân mượn chuyện này cũng có thể luyện được một chút thuật bắn súng. Không được một phút, tất cả binh sĩ đều chết ở dưới đạn chân khí của Desert Eagle. Đáng tiếc, Tần Quân vẫn còn cách thăng cấp một ít giá trị kinh nghiệm nữa.
Chỉ có điều không sao. Luyện Khí Cảnh và Trúc Cơ Cảnh cần có số lượng giá trị kinh nghiệm cũng không tính là nhiều. Sau khi cố gắng đột phá Kim Đan Cảnh cần phải có số lượng giá trị kinh nghiệm lớn hơn nữa.
Đối với điều này, Tần Quân vẫn rất hài lòng.
Thường Hạo và Thường Thiến Thiến nhìn tới trợn mắt há hốc mồm. Đám binh sĩ này tuy rằng không tính là quá mạnh, nhưng dù gì cũng là tu sĩ, là nhân vật Luyện Khí Cảnh. Cho dù là hai người bọn họ liên thủ cũng không có cách nào đẩy lùi được tất cả binh sĩ. Nhưng ở trước mặt Tần Quân và Đát Kỷ, những binh sĩ này lại có vẻ yếu ớt như vậy!
Bọn họ hiểu rõ, thật ra là Đát Kỷ quá mạnh mẽ. Còn có pháp khí trong tay Tần Quân, đẳng cấp tuyệt đối là rất cao!
- Được rồi, các ngươi có thể đi!
Tần Quân xoay người thưởng thức Desert Eagle. Hắn nhìn hai người Thường Hạo cười nói. Thân khẩu súng Desert Eagle màu bạc ở dưới ánh trăng chiếu xuống phản xạ ra ánh sáng lạnh lẽo, khiến cho tim của hai người chợt nhảy lên.
- Các ngươi có thể đưa chúng ta trở về Huyền Linh Tông hay không?
Thường Thiến Thiến giả vờ điềm đạm đáng yêu hỏi. Nàng đúng là cùng đường.
Đi ra ngoài rèn luyện, ban đầu còn tưởng rằng ở dưới sự bảo vệ của Thường Hạo, nàng có thể cố gắng du ngoạn một hồi. Không nghĩ tới nàng lại xuất sư bất lợi. Bọn họ vừa mới rời khỏi tông môn không được ba ngày liền bị Hạ Hầu Ân bắt làm tù binh. Nếu không có phải nửa đường có thù oán gia tìm tới cửa, Thường Thiến Thiến đã bị Hạ Hầu Ân làm vấy bẩn.
Sau đó, nàng và Thường Hạo tìm cơ hội chạy trốn. Một lần trốn chính là hai ngày. Hạ Hầu Ân không ngờ để mắt tới sắc đẹp của nàng, vẫn không ngừng theo sát. Trong lúc đó, nàng còn bị tổn thương mắt cá chân.
Hiện tại nàng nếu muốn quay về tông môn, chỉ dựa vào Thường Hạo là không được. Thường Hạo bị Hạ Hầu Ân đánh cho bị trọng thương. Hiện tại thực lực của hắn giống như Luyện Khí Cảnh tầng năm. Nếu như muốn xuyên qua dải đất hoang dã và từng thành trì, tuyệt đối là rất khó. Hơn nữa bản thân Thường Thiến Thiến xinh đẹp. Dọc đường đi rất dễ dàng bị người khác mơ ước.
Cho nên nàng hiện tại chỉ có thể dựa vào Tần Quân và Đát Kỷ.
Thường Hạo tức giận đến bĩu môi. Nhưng hắn cũng không dám để ý tới mặt mũi. Thương thế của mình hắn hiểu rõ ràng nhất. Thoạt nhìn hắn hình như không có việc gì, nhưng tì tạng bị chấn động tổn thương, cần phải điều trị trong khoảng thời gian dài.
- Nàng đang nằm mơ sao?
Tần Quân nhìn Thường Thiến Thiến giống như nhìn thấy một kẻ ngốc. Dựa vào cái gì ta phải đưa ngươi trở lại?
Ta cũng không phải vỏ xe phòng hờ đại sư huynh của ngươi!
- Sau khi trở lại tông môn, ta sẽ bảo cho cha ta thưởng cho ngươi!
Thường Thiến Thiến gấp đến độ nước mắt cũng sắp chảy ra.
Nói thật giống như cha ngươi rất trâu bò vậy!
Tần Quân đảo mắt. Hắn vừa muốn cự tuyệt, âm thanh nhắc nhở của hệ thống bỗng nhiên vang lên:
- Đinh! Kích phát ra nhiệm vụ phụ. Hộ tống Thường Thiến Thiến trở lại Huyền Linh Tông. Phần thưởng của nhiệm vụ 5000 giá trị kinh nghiệm!
Năm nghìn giá trị kinh nghiệm!
Vậy là bằng gϊếŧ bao nhiêu tu sĩ Luyện Khí Cảnh!
Tần Quân vội vàng đổi giọng, vỗ ngực, dùng lời lẽ chính nghĩa, nói:
- Không thành vấn đề, bảo vệ người yếu, người người có trách nhiệm!
Hai mắt Thường Thiến Thiến nhất thời trợn tròn. Trên hàng lông mi thật dài vẫn còn đọng lại giọt nước mắt. Cái miệng nhỏ nhắn khẽ nhếch, biểu tình ngây người. Có vẻ rất khả ái.
Đát Kỷ và Thường Hạo cũng không khỏi kinh ngạc nhìn về phía Tần Quân.
Một câu nói trước, còn rất không kiên nhẫn. Một câu nói sau không ngờ lập tức thay đổi thái độ.
- Thật sao?
Thường Thiến Thiến rụt rè hỏi một câu. Nàng khϊếp sợ Tần Quân đùa giỡn nàng.
- Thật sự!
Tần Quân nghiêm túc gật đầu. Đồng thời trong lòng hắn thầm hỏi:
- Tại sao phải kích phát nhiệm vụ phụ?
- Đối phương hi vọng ngươi giúp đỡ, tâm tình quá mức nồng liệt, cho nên mới tạo ra nhiệm vụ phụ.
- Mặt khác, bởi đây là nhiệm vụ phụ đầu tiên do người khác gây ra. Một khi kí chủ hoàn thành nhiệm vụ, sẽ kích hoạt hình thức kỹ năng truyền thừa!
Hình thức kỹ năng truyền thừa?
Tần Quân nhất thời bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ lòng hiếu kỳ nồng đậm mạnh mẽ. Hệ thống kiên nhẫn giải thích:
- Cái gọi là kỹ năng, n thật ra là khái quát đối với công pháp, thuật pháp, thần thông. Kí chủ có thể ngẫu nhiên lấy ra kỹ năng truyền thừa Thần Ma, phạm vi vô hạn. Một khi rút trúng, trực tiếp rót kỹ năng vào trong đầu của kí chủ. Kí chủ chỉ cần tu luyện thêm một chút liền có thể phát huy ra giống như bình thường.
- Đương nhiên, nếu như rút trúng kỹ năng quá cường đại, thực lực cảnh giới của kí chủ thấp, thể hiện ra lực phá hoại rất có khả năng sẽ không đúng theo ý người.
Tần Quân bừng tỉnh. Trong lòng hắn cũng không khỏi dâng lên một tia mong chờ.
Tuy rằng hắn đạt được Trúc Cơ Cảnh tầng bốn, nhưng thủ đoạn công kích của hắn rất ít. Công pháp còn chỉ có một bộ Luyện Khí Quyết đại lục. Nói cách khác nếu như không có công pháp Trúc Cơ Cảnh, hắn đừng mong lại tiến bộ.
Cũng may hắn có hệ thống thần thoại!
Đánh quái thăng cấp!
- Chủ công, đêm nay chúng ta lại nghỉ ngơi ở trong này đi.
Đát Kỷ nói. Bởi vì có Thường Hạo và Thường Thiến Thiến gia nhập, nàng không thể mang theo Tần Quân trực tiếp xuyên qua đồng hoang.
- Đúng. Lại ở bên hồ nghỉ ngơi đi.
Thường Thiến Thiến liền vội vàng gật đầu nói. Nàng trật khớp chân, đi lại cực kỳ thống khổ, tất nhiên muốn nghỉ ngơi một đêm.
Tần Quân tất nhiên không có ý kiến. Chỉ là trong lòng hắn không khỏi có một tia bi thương căm phẫn.
A!
Cùng tắm xem ra là không có cách nào thực hiện được!
Nghĩ một lát, Tần Quân trực tiếp đi về phía hồ nước. Sau khi đột phá Trúc Cơ Cảnh, tạp chất dơ bẩn trong cơ thể hắn đều bị bài trừ qua lỗ chân lông, khiến cho toàn thân hắn dính dính nhớp nhớp, cực kỳ khó chịu.
Sau khi nhìn thấy được Tần Quân đi vào trong hồ u, Đát Kỷ thản nhiên cười. Sau đó nàng lấy từ trang bị bên hông ra một bộ trang phục cấm vệ đặt ở bên hồ.