– Có cần thϊếp thân tắm cho chủ công hay không?
Đát Kỷ miệng ngậm ngón trỏ, nũng nịu hỏi. Tần Quân nghe được, xương cốt cũng muốn nhũn ra!
Muốn!
Đương nhiên muốn!
Tần Quân hưng phấn gật đầu. Đúng lúc này, Đát Kỷ bỗng nhiên cau mày nói:
– Có người tới!
– Nhanh lên một chút. Đám loạn tướng kia sẽ lập tức đuổi qua!
– Ta đau chân…
– Hiện tại tính mạng quan trọng hơn a! Cô nãi nãi ơi, kiên nhẫn một chút!
Trong rừng cây, một nam một nữ đang bước nhanh, chạy thoát thân. Bọn họ thân mặc cùng một kiểu áo màu xanh lam, bên hông từng người trang bị trường kiếm. Nam tử tuấn lãng cao ngất, nữ tử thanh thuần tuyệt mỹ.
Nhưng lúc này bọn họ có vẻ rất chật vật. Phía sau lưng trang phục của nam tử thật giống như bị đao cắt rách, máu tươi tràn ra, nhìn thấy mà giật mình. Nữ hài mặc dù không có bị thương, nhưng trên mặt đầy vẻ thống khổ, bước đi cũng khập khiễng.
Thường Hạo rất không cam lòng. Hắn căm giận thực lực mình không đủ, không ngờ không bảo vệ tốt tiểu sư muội, khiến cho nàng theo mình bị truy sát.
Thường Thiến Thiến rất hối hận. Nàng hối hận mình không nên quấn quít lấy đại sư huynh, đòi đại sư huynh dẫn mình xuống núi. Thế giới bên ngoài cũng không tốt đẹp như trong sự tưởng tượng của nàng.
Từng người mang tâm tư khác nhau. Bọn họ rất nhanh liền lao ra khỏi rừng cây. Đập vào mắt bọn họ là một hồ nước. Đứng ở bên bờ đối diện là một đôi nam nữ. Hai người trên thân đều mặc trang phục màu trắng, ở dưới màn đêm vô cùng rõ ràng.
Trang phục của Đát Kỷ là màu trắng hoa mỹ. Trang phục màu trắng của Tần Quân bẩn loạn, dù sao cũng là áo tù nhân.
– A, làm hỏng chuyện tốt của ta!
Hai mắt Tần Quân muốn phun ra lửa. Nếu như ánh mắt có thể gϊếŧ người, Thường Hạo và Thường Thiến Thiến đã là thi thể.
Chân mày Đát Kỷ vẫn nhúi lại, không có giãn ra. Nàng lẩm bẩm nói:
– Không nghĩ tới ở trong rừng núi hoang vắng còn có thể gặp phải một cường giả Kim Đan Cảnh!
Kim Đan Cảnh!
Toàn thân Tần Quân run lên. Tại vương quốc Càn Nguyệt, cường giả Kim Đan Cảnh có thể đếm được trên đầu ngón tay. Đương nhiên đây là sau khi đã loại bỏ tu sĩ tông môn.
Tu sĩ tông môn không thuộc về sự thống trị của vương quốc. Hiện nay vương quốc Càn Nguyệt có ba đại tu sĩ tông môn. Mỗi một tông môn đều có cường giả Kim Đan Cảnh trấn thủ. Tuy rằng bọn họ ở bên trong vương quốc Càn Nguyệt, nhưng có địa vị ngang hàng cùng với hoàng thất của vương quốc. Ở thời điểm chống đỡ kẻ thù bên ngoài, thậm chí hoàng thất còn có thể phái thiên tài đi tới ba đại tông môn tu luyện.
Huyền Linh Tông, Tử Quang Tông, Phần Sơn Cốc!
Ba đại tông môn, ở vương quốc Càn Nguyệt giống như thánh địa, được vạn dân kính ngưỡng!
Trong đó, đối thủ một mất một còn của Tần Quân, ngũ hoàng tử Tần Dự chính là đệ tử của chưởng môn Tử Quang Tông!
– Hai vị, chạy mau. Loạn tướng Hạ Hầu Ân đang đuổi gϊếŧ chúng ta!
Thường Thiến Thiến chạy về phía hai người Tần Quân vừa kêu lên, khiến cho Thường Hạo thầm mắng.
Giờ đã là lúc nào rồi, nàng vẫn còn nhắc nhở người khác. Để cho bọn họ ở lại kéo dài thời gian Hạ Hầu Ân đuôi theo chúng ta, không phải tốt sao?
Hạ Hầu Ân!
Tần Quân nhất thời nhíu mày. Quốc gia nào cũng sẽ có phản loạn phân tử. Hạ Hầu Ân chính là loạn tướng mạnh nhất của vương quốc Càn Nguyệt. Trước đây hắn từng là đại tướng quân trấn quốc. Nhưng bởi vì hắn và một phi tử của hoàng thượng tư thông, dẫn tới hoàng thượng tức giận, phái Nam Mãnh ra gϊếŧ chết Hạ Hầu Ân. Đáng tiếc lại để cho hắn chạy trốn.
Từ đó về sau, Nam Mãnh liền thay thế Hạ Hầu Ân trở thành đại tướng quân trấn quốc mới!
Chỉ có điều Tần Quân cũng không e ngại. Nói đùa, lão tử đứng bên cạnh một cường giả siêu cấp Hóa Hư Cảnh tầng năm, còn sợ Kim Đan Cảnh nho nhỏ sao?
Thường Hạo và Thường Thiến Thiến cách Tần Quân hai người càng lúc càng gần. Bọn họ rất nhanh liền bị vẻ đẹp tuyệt thế của Đát Kỷ làm cho kinh diễm.
Thế gian lại có nữ tử xinh đẹp như vậy…
Đây là trong lòng sư huynh muội hai người đang đồng thời thầm cảm thán. Nhất là Thường Hạo, còn kém chút nữa thì chảy nước miếng!
– Nhìn cái gì vậy? Muốn chạy trốn lại mau trốn đi!
Tần Quân cả giận nói. Nữ nhân của lão tử ngươi cũng dám nhìn?
Thường Thiến Thiến cũng nổi giận:
– Chúng ta có lòng tốt nhắc nhở ngươi. Ngươi có thái độ gì vậy!
– Ai cần các ngươi phải nhắc nhở. Hạ Hầu Ân mà thôi! Chiến ngũ cặn bã!
Tần Quân khinh thường nói.
Lời của hắn khiến cho Thường Thiến Thiến dừng bước lại. Đôi mắt to mọng nước của nàng trợn trừng, hỏi:
– Ngươi không sợ Hạ Hầu Ân?
Tuy rằng nghe không hiểu chiến ngũ cặn bã là có ý gì, nhưng nàng nghe ra được, Tần Quân hình như không sợ Hạ Hầu Ân.
Lẽ nào tên tiểu khất cái này là cao thủ sao?
Nếu như Tần Quân biết trong lòng Thường Thiến Thiến gọi hắn là tiểu khất cái, khẳng định hắn sẽ thổ huyết.
– Mắc mớ gì tới nàng?
Tần Quân mắt trợn trắng nói. Đồng thời suy nghĩ của hắn bắt đầu trở nên sống động.
Nếu như chém gϊếŧ Hạ Hầu Ân, hắn có thể quang minh chính đại quay về Vương Đô!
Phụ thân tiện nghi của hắn hận nhất chính là Hạ Hầu Ân.
Tần Quân hoàn toàn có thể lấy đầu của Hạ Hầu Ân về lập công chuộc tội. Thậm chí còn giành được chiếm được sự yêu mến của hoàng đế!
– Thái độ của con người này thế nào vậy!
Thường Thiến Thiến dù gì cũng là con gái của tông chủ Huyền Linh Tông, đã khi nào bị người khác đối xử vô lễ như thế?
Đương nhiên, Hạ Hầu Ân không tính là gì. Hắn căn bản cũng không phải là người!
Thường Hạo mắt thấy tiểu sư muội của mình bị khi dễ, nhất thời cả giận nói:
– Tiểu tử, ngươi đây là đâm đầu vào chỗ chết. Ngươi biết không?
Mặc dù trên mặt Tần Quân bẩn thỉu, nhưng hắn cũng nhìn ra được tuổi của Tần Quân chỉ có nhỏ hơn so với hắn, sẽ không lớn hơn. Đát Kỷ càng là phong thái của tuổi dậy thì.
Thân là thiên tài của Huyền Linh Tông, hắn cũng không nhận ra hai người Tần Quân mạnh hơn hắn.
Hắn thấy, Tần Quân chính là đang khoác lác ở trước mặt Đát Kỷ.
Cường giả Kim Đan Cảnh dưới hai mươi tuổi, Thường Hạo căn bản không có nghe nói qua. Hai người Tần Quân khẳng định không phải đối thủ của Hạ Hầu Ân cường giả Kim Đan Cảnh lâu đời.
– Tiểu sư muội, chúng ta đi mau. Đừng cùng bọn họ chịu chết!
Thường Hạo vội vàng quay đầu lại, nói với Thường Thiến Thiến.
– Đi? Các ngươi đi được sao?
Đúng lúc này, một tiếng quát đầy bá đạo vang vọng dưới màn đêm. Chỉ thấy một bóng người khôi ngô từ trong rừng cây đối diện chợt nhảy lên.
Tần Quân xoay người tập trung nhìn vào. Hôm nay, hắn đạt được Luyện Khí Cảnh tầng bốn, thị lực vượt qua người bình thường. Hắn liếc mắt liền thấy rõ được diện mạo hình tượng người tới.