Tình Nhân Của Tổng Tài

Chương 15

-Phụ nữ sao lại có nhiều nỗi lo vậy?.

-Anh Hạo, có cần bảo hộ cô ấy an toàn về nhà không?.

Đẳng Hạ cười cười, xoa cầm nhìn ông chủ.

-Tùy ông.

Chiếc xe di chuyển nhanh chóng trên đường, Đẳng Hạ cười thầm lâu rồi mới được cảm giác ngồi ghế được ông chủ lái, thật là sảng khoái quá đi mất.

Mộc Lạc Hy đi trên đường, cô nhìn lên bầu trời, ông trời trêu ngươi thật, cô rơi nước mắt nhìn dòng người di chuyển trên đường.

“Mộc Lạc Hy, mày phải chấn chỉnh lại, mẹ vẫn đang đợi mày đấy”.

“Nhất định phải tìm được công việc”.

Cô đứng trước tòa nhà Paris Magnolia tòa nhà áo cưới cao cấp, là nơi có nhiều quán quân về hóa trang là tòa nhà cao nhất của thành phố này.

- Cuối cùng cũng tìm được rồi.

Mộc Lạc Hy bước vào sảnh chính, hỏi lễ tân tìm cách đến bộ phân chiêu sinh của tòa nhà, cô nhất định phải có được công việc lần này.

- Người đến phỏng vấn nhiều quá!.

Mộc Lạc Hy thấy có rất nhiều cô gái khác cũng đến đây thử việc, tìm kiếm việc làm giống cô không những vậy họ còn mặc những bộ quần áo hoa màu hơn cô rất nhiều. Cô như bị lọt thỏm vào đám người xa xỉ này, hôm nay cô chỉ mặc áo thun quần jean đơn giản cô nghĩ xin việc chỉ cần đơn giản nhưng không ngờ lại có nhiều người ăn mặc xa hoa rất nhiều.

- Cô xem xem, người đó sao ăn mặc quê mùa thế?.

- Nhìn cô ta như vậy mà cũng dám đến đây đăng ký sao?.

Những người đứng gần cô họ to nhỏ nhìn về phía cô phán xét, Mộc Lạc Hy nghe hết nhưng chịu thôi, nhà cô làm sao có tiền mà mua được quần áo đắc tiền, muốn mặc được váy từ đó giờ là do Lăng tổng mua cho.

-Đây là nơi mang túi xách đi học sao?

-Thật là quê mùa.

-Xem cô gái ấy kìa.

-Chắc là phỏng vấn không đậu.

-Cơ hội là thuộc về chúng ta thôi.

Biết bao nhiêu là lời nói về cô, nhưng cô chỉ đứng một bên chịu đựng lắng nghe, người không tiền luôn thấp cổ bé họng mà, sao có thể làm được gì...

Mộc Lạc Hy tìm một chỗ ngồi xuống, đợi chờ đến lượt tên của mình vang lên sau khi nộp hồ sơ.

- Bùi Anh

- Đỗ Thảo

- Dương Huy

- Võ Mai

- Khiết Minh

- Mộc Lạc Hy đến lượt cô rồi.

- Vâng.

Mộc Lạc Hy nhẹ nhàng bước vào phòng phỏng vấn. Cô nhìn xung quanh.

Phòng phỏng vấn chỉ có một người để tuyển nhân viên, là một người phụ nữ tóc ngắn nhìn tác phong uy nghiêm khiến Lạc Hy có cảm giác hơi lo sợ. Cô ngồi vào chiếc ghế được đặt đối diện với người phỏng vấn.