Mộc Lạc Hy cô đây đã bán thân để trả nợ cho ba mình rồi, chẳng cần đến cái gọi là trinh tiết của người con gái, cái chuyện ông cứ nhậu say xỉn thế này có một trăm cái trinh cũng chẳng trả nợ đủ.
- Tao là ba mày, mày còn không tin hay sao?.
Ông chỉ thẳng vào mặt Lạc Hy, có lẽ giờ phút này cô trả hết nợ cho ông cũng coi như dứt hết tình cha con rồi, dù sao cô cũng chỉ là đứa con gái nuôi mà thôi.
Ấy thế mà cô cũng vẫn trả đó thôi....bản thân cô nợ gia đình này rất nhiều, nợ cả tình lẫn nghĩa, nếu không có cha mẹ hiện tại của cô thì bây giờ cô biết sống ở đâu? Có được làm người mẫu? Có được sống dưới vòng tay của mẹ hay không? Hay chỉ là một đứa đầu đường xó chợ? Một đứa không ai cần đến....
Cô đưa ánh mắt giận dữ nhìn ba mình, ông hơi sợ sợ cô rồi, nếu cô không trả nợ cho ông nữa thì sao? Thôi thì viết đại cho qua chuyện, còn sau này thì mọi việc tính sau đi...đời còn dài.
- Viết thì viết.
Đến tối, mọi chuyện dù thế nào cũng trôi qua....ba cô ngủ say mê đến mức bây giờ có la cháy nhà chưa chắc gì ông đã tính, cô vẫn ngồi đó, ngồi nhìn ánh đến mờ ảo...nhà cô quá nghèo, nếu không vì trả nợ cho ba cô chắc có lẽ nhà cô đã khấm khá hơn rất nhiều.
Hôm nay cô cũng đã tuyên bố với Lăng tổng là không làm việc nữa. Không còn công việc nữa, sau này không muốn rơi vào vòng xoáy này nữa, tự do là tự tự do, nhưng sau này dựa vào cái gì để kiếm tiền đây?.
Xem ra ngày mai cô phải tìm công việc mới.
Bởi vì trong nhà rất nghèo mẹ không thể chi trả tiền học phí đại học, cô đã phải rời bỏ thời đại học dang dở của mình...
Sau khi tốt nghiệp trung học cô chọn học trang điểm phục trang..
Xem ra chỉ có thể tìm chỗ làm người trang điểm thôi....ngày mai thử xem vận may mình đến đâu. Quyết tâm!!!.
Sáng sớm hôm sau cô đã khoác áo khoác, áo thun quần jean ra ngoài tìm việc làm đi dọc các cửa hàng chẳng ai nhận cô cả...từ sáng sớm đến bây giờ cũng đã trưa mất rồi.
- Đi theo người phụ nữ đó...
Một người đàn ông ngồi trong chiếc xe sang trong lên tiếng nói với tài xế..anh rất quen mắt với côn gái này..dù sau cô gái này cũng đã từng là nhân viên cũ của anh cơ mà.
Cô vừa nhặt được một tờ thông tin ghi nhận thợ trang điểm nhưng cô thì lại không biết nơi đó ở đâu, hỏi người xung quanh thì họ nói họ cũng không biết.
- Vậy..nơi này đi thế nào đây, hic. Mình xui như vậy hay sao? Nghèo nó hay xui vậy à? Aa...a!!!!.