Thoát Khỏi Bụi Gai

Chương 31: Lần này chỉ tặng cho cô ấy

"Cuối cùng cũng đợi được anh, anh không biết đâu, ngày tháng này không phải là dành cho con người sống, từ giờ em sẽ không dám tự quyết định nữa, cầu xin anh, ngày mai cho em theo về cùng được không?"

Vừa lên xe, Lục Quân Bạch đã bắt đầu than thở nhưng Yến Hồi lại bỏ qua vấn đề này, hỏi thẳng điều anh muốn biết: "Buổi tối bắt đầu lúc mấy giờ?"

"Hình như là 7 giờ, cô bé xinh đẹp kia nói vậy."

Yến Hồi liếc nhìn anh ta: "Cô bé xinh đẹp?"

"Chính là cô học sinh lớp dưới giúp em tặng hoa, rất ngọt ngào, đúng là một cô bé đáng yêu." Nói đến mỹ nữ, Lục Quân Bạch lập tức tỉnh táo.

"Có thông tin liên lạc không?" Yến Hồi hỏi.

Lục Quân Bạch vừa gật đầu vừa lấy điện thoại: "Có chứ."

Yến Hồi: "Bảo cô ấy tặng thêm một lần nữa."

Lục Quân Bạch ngạc nhiên: "Hả? Chẳng phải đã tặng rồi sao?"

Yến Hồi: "Lần này chỉ tặng cho cô ấy."

"Anh không sợ Trì Duy phát điên à?"

Lục Quân Bạch nhớ lại những gì Trần Khoa kể, trên mặt hiện rõ vẻ sợ hãi: "Cậu ta mà điên lên thì không phải người nữa."

Nghe thấy điều này, Yến Hồi dựa lưng vào ghế, nhẹ nhàng hỏi lại: "Sao phải sợ?"

"Không thể nào?"

Lục Quân Bạch không hiểu: "Anh không phải là…"

"Đàn em khóa dưới tặng hoa cho đàn chị, có gì lạ?"

Lục Quân Bạch: "…Được rồi."

***

Trịnh Vũ Vi không muốn tham gia hoạt động buổi tối, nhưng vì Trì Duy bắt cô đi, nên cô đành phải đi.

Phim sẽ bắt đầu chiếu lúc 7 giờ, khi họ đến thì người ta đang di chuyển bàn dài ra sân bóng, một số khác đang lấy đồ uống từ thùng giấy bên cạnh.

Màn hình đã được dựng lên, nghe nói bộ phim chỉ dài một tiếng rưỡi, sau đó sẽ có một tiếng rưỡi để mọi người tự do hoạt động.

Đã có người tụ tập thành từng nhóm nhỏ ngồi trên sân bóng trò chuyện, chơi trò chơi, cũng có người đi dạo quanh sân bóng.

Bầu trời đang rực rỡ sắc mây, gió đêm thổi từng đợt, không khí cũng không còn cái nóng mùa hè, rất dịu dàng.

Vừa bước vào cổng sân vận động, loa lớn đã bắt đầu phát nhạc.

Là bài hát phổ biến nhất hiện nay, nhịp điệu nhanh, rất sôi động.

Mọi thứ khiến người ta cảm thấy phấn khích, như thể kỳ thi đại học vẫn chưa đến, nhưng trường học đã bắt đầu điên cuồng.

Trì Duy hiếm khi không nổi điên, yên lặng cùng cô đi dạo quanh sân bóng.

Đây là yêu cầu của cậu, dù cô không hiểu, nhưng cứ làm theo là được.

Chỉ cần cậu ta không phát điên thì chuyện gì cũng được.

Gần đến 7 giờ, người dẫn chương trình nhỏ cầm micro bắt đầu thông báo, yêu cầu mọi người vào vị trí chuẩn bị xem phim.

Bình thường thì sẽ phải giữ trật tự, nhưng hôm nay không như thế, ai muốn xem phim thì đến phía trước, ai không muốn thì ở phía sau, muốn làm gì thì làm.

Bàn dài bên cạnh đã bày xong đầy đồ uống, bánh ngọt và đồ ăn vặt, mọi người được lấy tự do, thùng giấy bên cạnh vẫn còn nhiều để bổ sung.

Trịnh Vũ Vi và Trì Duy ngồi ngay trên cỏ, chỗ này yên tĩnh hơn phía sau, phần lớn đều là những người đang xem phim, nói chuyện cũng rất nhỏ giọng.