Trì Dã

Chương 8

Anh đã không tập thể dục trong một thời gian dài kể từ khi tốt nghiệp. Là một nhà văn chuyên nghiệp, mỗi ngày anh đều ở lì nhà, sinh hoạt trong hạnh phúc. Ai có thể ngờ rằng hôm nay lại bị lôi ra ngoài hành quyết công khai trước mặt Tô Trì Á, anh đột nhiên có một loại cảm giác trở lại trường đại học bị cưỡng chế vận động.

Tô Trì Á đưa cho Trì Dã một phần của bản danh sách được ghi trong tay cô ấy: "Đây là hạng mục lát nữa sẽ kiểm tra."

Trì Dã nhận lấy, nhanh chóng bỏ qua phần thông tin cơ bản trước đó như chiều cao và cân nặng, nhìn thẳng vào dòng chạy 1500 mét đường dài, chạy vòng quanh 50 mét, kéo xà một phút...

Cái này mà gọi là đơn giản?

Lông mày Trì Dã nhăn đến độ có thể kẹp chết một con muỗi, suy nghĩ hồi lâu, anh không nhịn được nói: “Tất cả những thứ viết bên trên đều phải kiểm tra trong hôm nay sao?”

“Đúng vậy, bây giờ trời rất nóng, chạy bộ buổi tối sẽ không quá vất vả.” Tô Trì Á gật gật đầu: "Chúng tôi sẽ cố gắng hết sức để hoàn thành sơ bộ công việc sớm hơn, để anh có thể sớm bắt đầu được đào tạo chính thức."

"Thực ra ... không cần phải vội như thế." Trì Dã phủi tờ giấy trong tay, cố gắng làm cho biểu cảm của mình trông tự nhiên hơn: "Cô xem, thời gian không còn nhiều, tôi thậm chí còn chưa chuẩn bị quần áo và giày thích hợp, nếu không thì..."

"Tôi đã chuẩn bị chúng cho anh từ lâu rồi. "

Tô Trì Á cuối cùng cũng nở một nụ cười, lấy từ trong kho chứa đồ ra một bộ đồng phục huấn luyện và giày thể thao mới tinh: "Đây là đồng phục huấn luyện được đặt làm riêng cho đội của chúng tôi. Tôi đã liên hệ với quản lý của anh, cô Quý, để hỏi về số đo của anh trước. Anh có thể đến phòng thay đồ ngay bây giờ."

Trì - giống như một tác phẩm điêu khắc - Dã cầm đồng phục huấn luyện: "..."

Chết có cảm giác như thế nào?

Là cảm giác ngột ngạt khi hít thở dồn dập không thông, là cảm giác đau đớn cùng với buồn nôn khi tim đập nhanh, là khi tay chân trở nên nặng nề và chậm chạp.

Lúc này, Trì Dã cảm thấy mình dường như đang cận kề với cái chết.

Trong suốt thời gian dài trôi qua, Trì Dã đã lặp đi lặp lại, tự hỏi về mấy vấn đề giống nhau.

- Anh là ai? Anh đến từ đâu? Bây giờ anh đang làm cái quái gì vậy?