Hái Lê

Chương 16

Mọi người đứng lại hàn huyên trong chốc lát, cửa thang máy mở ra ba lần: một tổ phụ trách đấu thầu công tác trò chơi khác đã tới rồi. Kha Minh, ông chủ của studio Du Minh thấy một nhóm người đang tụ tập ở ngoài cửa, sau một thoáng kinh ngạc, anh ta mỉm cười lịch sự.

“Trùng hợp vậy, mọi người đều tụ tập ở đây sao?”

Kha Minh nhận ra thân phận của Yến Sầm, anh ta chủ động đi lên chào hỏi:

“Tổng giám đốc Yến, tôi là Kha Minh, người phụ trách của studio Du Minh, nghe danh anh đã lâu.”

Yến Sầm khẽ đẩy mắt kính, lịch sự trả lời:

“Tổng giám đốc Kha.”

So với sự lạnh lùng, cẩn trọng của Lê Vu An, Kha Minh rõ ràng là một người hiểu biết về chuyện kết giao, tạo dựng mối quan hệ, anh ta chủ động nghiêng người giới thiệu:

“Tổng giám đốc Yến, đây là hai giám đốc kỹ thuật của dự án “Dị Thú” của chúng tôi, Hướng Nam Sinh.”

“Cùng với người điều hành dự án, Bùi Hoán.”

“...”

Lúc vừa nói xong lời này, Lê Vu An đã nhìn thấy Bùi Hoán tiến lên từ phía cuối đội ngũ.

Đối phương vẫn giữ hình tượng công tử nhà giàu rực rỡ tươi đẹp như cũ, tuy cố tình không ăn mặc cầu kỳ, nhưng phàm là người có mắt nhìn đều có thể nhìn ngay ra sự đắt tiền.

Đối mặt với sự xuất hiện đột ngột của Bùi Hoán, Yến Sầm vẫn có chút kinh ngạc:

“Bùi Hoán? Sao cậu lại có quan hệ với studio Du Minh thế? Sao trong tài liệu trước đó không nói rõ?”

Phải biết rằng, danh sách những người tham dự buổi đấu thầu yêu cầu phải được báo cáo từ trước, ngay cả khi G.M không chặt chẽ trong việc kiểm soát người đi cùng.

Kha Minh giải thích:

“Tổng giám đốc Yến, có chuyện anh chưa biết, Bùi Hoán mới tham gia nhưng từ giai đoạn đầu của dự án tôi đã thuyết phục cậu ấy, hai ngày trước cuối cùng cũng điều động được cậu ấy.”

Bùi Hoán nghe thấy lý do thoái thác giả dối của Kha Minh, cậu ta mỉm cười không phản bác.

Thực tế thì, cậu ta và dự án “Dị Thú” này không có chút quan hệ nào cả, cái chức “người vận hành dự án” chỉ là tạm thời mà thôi.

Bùi Hoán gặp được Kha Minh tại “Hội giao lưu những sinh viên xuất sắc” ở đại học, tuy rằng không đến từ cùng một trường đại học nhưng vì có chung sở thích nên dần dà đã trở thành bạn bè.

Một tuần trước, Kha Minh đột nhiên liên lạ với Bùi Hoán, đặt dự án “Dị Thú” này tới trước mặt cậu ta, còn nói rằng…

Nếu Bùi Hoán thấy có hứng thú với dự án này thì anh ta có thể chuyển nhượng một phần quyền sở hữu cổ phiếu của mình cho đối phương.

Mặc dù thời gian mới đầu tư có dài, nhưng một khi các trò chơi khác phát hành thành công thì chắc chắn có thể kiếm lại được rất nhiều tiền.

Sau một hồi xem xét, Bùi Hoán đã động lòng.

Giọng của Kha Minh vẫn tiếp tục nói chuyện:

“Tổng giám đốc Yến, tôi và Bùi Hoán biết nhau lúc học đại học, cốt truyện gốc của “Dị Thú” và cả sinh vật ban đầu cũng là do chúng tôi cùng nhau thảo luận sau khi uống rượu.”

Trong lúc bịa ra lời nói dối này, sâu trong con người của Kha Minh lóe lên một tia sáng ngắn ngủi.

Nghe nói đêm trước lễ tốt nghiệp, Yến Sầm đã có chút tán thưởng đặc biệt với Bùi Hoán. Không hẳn vậy, anh ta đang trông cậy vào việc đối phương sẽ âm thầm nể mặt cái gọi là “anh em chung trường” này mà sẽ ưu ái hơn cho bọn họ trong trận cạnh tranh này. Đang suy nghĩ, Kha Minh mỉm cười nhìn thoáng qua Lê Vu An đang im lặng ở bên cạnh.