Hái Lê

Chương 23

Cậu đang suy xét xem nên nói rõ ràng chuyện này như thế nào thì Will ở bên kia màn hình đã gửi tới một tin nhắn ngắn gọn:

“Tư bản G.M, tìm công ty bọn họ thử xem sao.”

Lê Vu An thấy tên công ty này, lập tức chọn đi tìm kiếm thông tin về công ty, mới đọc được mấy dòng thì ánh mắt đã đổ dồn vào một cái tên.

Chủ tịch điều hành, Yến Sầm.

“...”

Lê Vu An bất giác nín thở, kể từ lần gặp gỡ bất ngờ tại bữa tiệc của nhà họ Bạc, cậu đã không gặp lại Yến Sầm.

Miệng vết thương trên đầu ngón tay đã sớm lành lại, miếng băng cá nhân dính máu kia đã bị cậu ném vào thùng rác, xóa sạch chút tương tác ngắn ngủi giữa hai người rồi.

Lê Vu An chậm chạp hoàn hồn, nhanh chóng xem lại phần giới thiệu cơ bản của tư bản G.M một lần nữa.

Công ty đầu tư này từ lúc thành lập đến nay vẫn luôn phát triển ở nước ngoài, tuy mới thành lập chưa lâu nhưng các dự án mà họ tham gia đầu tư đều trở thành những dự án có lợi thế phát triển tuyệt đối trong ngành và đạt được hiệu quả đáng nể.

Thế nên, tư bản G.M cũng đã dựa vào cách làm cổ đông này trở thành ngựa ô trong giới đầu tư nước ngoài, quy mô mở rộng mấy năm nay đã mạnh như chẻ tre.

Nghĩ lại thì quả thực phù hợp với biểu hiện xuất sắc của Yến Sầm lúc còn ở đại học.

Lê Vu An hít sâu một hơi, ép chính mình quay lại giao diện trò chuyện:

“Anh Will, công ty này vẫn luôn phát triển ở nước ngoài, liệu có thể chấp nhận đầu tư dự án trong nước không?”

Bên kia thề thốt mà nói:

“Được, ở trong nước bọn họ cũng thành lập công ty chi nhánh mà.”

Lê Vu An không nghi ngờ gì về tin tức của Will.

Cậu rút ra điếu thuốc cuối cùng trong bao thuốc lá, không châm lửa, chỉ cắn ở giữa môi và răng để tập trung.

Thời gian trôi qua từng giây từng phút.

Tiếng tích tắc của đồng hồ báo thức ở trên bàn mỗi giây đều đang nhắc nhở trong lòng Lê Vu An, tầm mắt của cậu dừng lại một lúc lâu trên giao diện website G.M official, cậu do dự mãi những cuối cùng vẫn chọn trả lời.

“Anh Will, quy mô hiện tại của Trò Chơi Lê Minh không phù hợp với tiêu chuẩn đầu tư của bọn họ, có thể nói là còn kém xa.”

“Xin thứ lỗi, tôi không chắc chắn.”

Lúc gõ xong dòng cuối cùng, Lê Vu An cắn mạnh điếu thuốc, ánh mắt tối sầm.

Nếu đổi thành công ty khác hoặc là người khác thì dù có khó khăn đến mấy cậu cũng sẵn lòng thử một lần, nhưng cứ phải là công ty G.M của Yến Sầm, sự kiêu ngạo của Lê Vu An không cho phép bản thân cậu mất mặt trước đối phương.

“Ting tong!”

Thông báo tin nhắn vang lên lần nữa làm đứt đoạn suy nghĩ vẩn vơ của Lê Vu An.

“Tôi nghe nói lúc còn đi học Tiểu Lê tổng đã từng học qua khóa học liên quan đến đầu tư phải không?”

“Nếu đã như vậy, chi bằng cậu chuyển sang góc nhìn của “nhà đầu tư” để giải thích những ưu thế trong trò chơi của chúng ta thì sao? Còn nữa, cậu cũng nên tìm hiểu xem lợi thế của bản thân nằm ở đâu.”

“...”

Lê Vu An nhìn chằm chằm hai dòng nhắc nhở này, im lặng cân nhắc một lúc lâu.

Tư bản G.M, Yến Sầm.

Cậu nên tìm lợi thế của bản thân ở đâu đây?

Nếu như không đổi chuyên ngành, thì có lẽ bây giờ cậu đã có một cuộc sống khác rồi.

Quay trở lại thực tế, làm gì còn chuyện nào có thể tồi tệ hơn tình huống lúc này nữa? Vì mặt mũi của bản thân mà từ bỏ đường sống sao? Chi bằng nhún nhường mà thử một chút vậy.