Lấy Mạng Huyền Học, Ốm Yếu Đại Lão Bạo Hồng Toàn Võng

Chương 36

Mặc cho trước đó ông ta có bao nhiêu giận dữ, hận sắt không thành thép thì giờ phút này cũng trôi vào quên lãng.

Lâm Hòa Trạch nhìn cha mẹ mềm lòng, nhớ tới công việc của chính mình chưa hoàn thành ở công ty, cùng với những hành động gần đây của cô, chống đối cha mẹ, phát sóng trực tiếp giả thần giả quỷ, bịa đặt lời đồn, duỗi tay muốn dược liệu trị giá hàng triệu, một chút tình cảm anh em trong lòng cũng bị đè ép xuống.

Anh ta tại sao lại có một đứa em gái ngu ngốc xấu tính và không có não như vậy! Quả nhiên là chỗ nào cũng kém Thi Tình!

Nhìn đến bộ dáng ốm đau bệnh tật của cô chỉ khiến anh ta càng thêm phiền lòng, nên vừa vào cửa chính đã mở miệng trách cứ.

“Trong nhà tốn biết bao nhiêu tiền, chạy đôn chạy đáo thông qua các mối quan hệ để cho cô có điều kiện chữa trị tốt nhất nhưng không phải vì vậy mà cô lợi dụng sự quan tâm, trả giá của mọi người để làm xằng làm bậy, thu hút sự chú ý, hủy hoại bản thân! Nếu là muốn sống lâu một chút thì làm ơn từ giờ an phận một chút đi!”

“Bệnh nhân mới vừa từ trên bàn phẫu thuật xuống, nói chuyện cẩn thận một chút.”

Y tá nghe không nổi nữa, cau mày nhắc nhở rồi bước ra ngoài.

Hà Mộng Hạ và Lâm Cao Sầm nghe thấy lời nói lạnh lùng của con trai cả, bảo anh ta đừng nói nữa. Không thấy em gái còn yếu lắm sao?

“Cha, mẹ, đừng trách con nói chuyện khó nghe. Gia đình của Trương tổng còn ở bên ngoài, bất luận nó thông qua biện pháp gì lừa gạt người ta nhưng lừa được nhất thời không lừa được cả đời. Nuông chìu nó chính là hại nó, cha mẹ cho rằng đơn thuốc đòi hỏi những dược liệu khó tìm không biết từ đâu ra của nó thật sử hữu ích cho bệnh ung thư dạ dày sao? Thật ngu dốt.”

Lâm Hòa Trạch hạ giọng, trong mắt hiện lên một tia không kiên nhẫn: “Kêu nó xóa bỏ tài khoản phát sóng trực tiếp đi, đừng để nó tùy tiện chạm vào máy tính hay điện thoại. Chúng ta có đủ ——”

Hà Mộng Hạ bỗng nhiên lớn tiếng bảo Lâm Hòa Trạch câm miệng, thấy con trai vẻ mặt không phục, bà đột nhiên giáng xuống một cái tát.

Lâm Hòa Trạch không thể tin được mà nhìn người mẹ chưa bao giờ lớn tiếng hay động thủ đánh anh ta dù chỉ một lần, anh ta sững sờ đứng tại chỗ, bà ta nửa hối hận nửa đau lòng nói: “Đừng nói em gái con như vậy! Nó là em gái ruột của con!”

Lâm Hòa Trạch vô cùng tức giận, buột miệng thốt ra: “Con tình nguyện chưa bao giờ tìm về đứa em gái là nó!”

Lâm Lạc Dao rũ mắt xuống, hàng mi dài khẽ run lên, khiến người khác nhìn thấy mà thương tiếc, sự lãnh đạm trong mắt cô không hề dao động.

Cả nhà lặng im một hồi, cuối cùng vẫn là Lâm Hòa Trạch nhờ cha mình đứng ra giảng hòa.

“Đều là người một nhà, đừng tùy tiện nói lời giận dỗi!”

Năm phút sau, cả nhà Đường Ái sắc mặt trịnh trọng bước vào phòng bệnh, thận trọng dò hỏi cô gái nằm trên giường bệnh: “Xin hỏi, ngày đó có phải ngài thông qua điện thoại cứu Tiểu Ái, còn giúp gia đình chúng tôi đoàn tụ không?”

Lâm Lạc Dao vẫn dựa vào giường bệnh, nhẹ nhàng chắp hai tay ở trước người, nghe đối phương tiếp tục hỏi: "Sao ngài biết chuyện của chúng tôi và Tiểu Ái?"

Sáng sớm hôm nay, hai vợ chồng nhận được báo cáo điều tra sơ bộ về Lâm Lạc Dao, báo cáo cho thấy trước khi được nhà họ Lâm tìm về cô gái này chưa từng có biểu hiện gì kỳ lạ, cũng không có dấu vết nào cho thấy cô đã tiếp xúc với thuật pháp của Huyền môn.

Nhưng đồng dạng cũng không tìm thấy được dấu vết nào cho thấy cô điều tra chuyện của Đường Ái, Ứng Tâm Viễn, Hầu Na. Thậm chí, camera theo dõi của tòa nhà cũng không ghi lại được người thanh niên kia là làm bằng cách nào để lên sân thượng. Toàn bộ cảnh sát, truyền thông đều không có chú ý tới sự xuất hiện của người này!

Thậm chí di động của người này cũng chưa từng tải app Thiên Cơ, cũng không có lịch sử cuộc gọi, vậy lúc ấy giọng nói đó phát ra từ đâu!?

Cùng với việc khi bọn họ vừa đi vào phòng bệnh, nhìn thấy cô gái trên giường bệnh trong lòng liền có một trực giác mãnh liệt: Tin tưởng cô ấy! Kính trọng cô ấy! Nắm lấy cơ hội này!