Ai Đã Khiến Tôi Đăng Xuất

Chương 3: Hệ thống thành tinh

Hệ thống 00 run rẩy cầm lấy ống nghiệm kia, đưa một đoạn mã của hắn vào ống nghiệm, hai đoạn mã quấn lấy, hòa vào nhau rồi biến mất trong không khí, hệ thống 00 hít một hơi cảm nhận được tu vi của mình trong không khí. Hắn búng tay nhét chiếc ống nghiệm vào túi không gian, là túi không gian làm bằng tu vi, công đức của người tu luyện không phải là đoạn mã phân giải của thế giới hệ thống.

Hắn vội vã chạy ra khỏi tòa cao ốc – nói chính xác là thần điện của mình hướng về phía cổng đông, ngoài thân điện không thần tiên nào được sử dụng pháp thuật cả.

Khi hệ thống 00 chạy ra khỏi cổng, đã có hai tiên đồng đứng trước cửa điện của hắn. Hai tiền đồng cúi người chào hệ thống 00.

-Tiểu tiên quân, Đông Quân thần quân mời ngài đến thần điện ạ, ngài ấy muốn kiểm tra khẩu quyết đã dạy ngài.

Trúc Đồng vừa nói vừa liếc mắt nhìn 00, đây là vị tiên quân trẻ tuổi nhất ở vũ trụ Đông trong nghìn năm qua, còn không phải là động vật thành tinh, các thần quân cũ đều bày trò để xem chân thân của ngài ấy là gì, đám tinh tinh cây cối như chúng cũng thế, chỉ là nhìn mãi họ nhìn chẳng ra.

“Ta chưa học, lúc nào học xong sẽ đến đọc cho ngài ấy nghe” 00 dùng giọng điệu cũ kỹ nói với Trúc Đồng, thanh âm gần như giống hệt với giọng Trúc Đồng, hắn nói xong mới đưa tay che miệng, bệnh nghề nghiệp ấy mà. 00 nói xong chạy biến đến cổng Thiên môn, hắn cuống quá đến mức quên luôn bản thể của hắn là sóng, hắn có thể nhảy không gian đến thế giới hệ thống giả thức bất cứ lúc nào.

….

Thế giới hệ thống Giả thức- kho công đức của tiểu thần quân 00.

Hệ thống giới thiệu Luvi chào tạm biệt Lý Phù Dung sau đó quay trở lại không gian chính nơi các hệ thống khác đang nghỉ ngơi, nạp năng lượng, luồn ánh sáng nhỏ nhỏ lượn lờ trong không khí để lại một cái đuôi thật dài, các ánh sáng khác nhìn theo nó cũng biết tâm trạng nó đang vui vẻ.

Luvi nhanh chóng đi vào phòng gốc, nơi tiếp nhận thông tin đăng nhập trò chơi của các thế giới, nó vừa bay đến ống năng lượng của mình thì cả vòm kính nơi đó tối đen như mực, sau đó vòm kính nhấp nháy liên hồi từng luồng sáng trắng tích tụ trong sảnh lớn.

/Hệ thống nào mang mã Luvi/ luồng sáng trắng bao bọc trên sảnh là phân thân của hệ thống 00, đây hệ thống đầu tiên xuất hiện trong thế giới hệ thống, hình thành nên thế giới Giả thức này, chính hắn đã đi góp nhặt từng hệ thống được tạo ra từ việc mô phỏng tàng thức giả đang lay lắt, mang về đây, cho chúng cơ hội thứ hai, có thể nói là thần sáng thế của vũ trụ này – hắn không có tên- mọi người đều tôn hắn là hệ thống 00, hai số 0 nằm ngang là vô cực- hoặc những hệ thống đổi cơ hội làm người sau đó trở lại nơi này đều gọi hắn là Thần.

Giờ này Thần đang trải sóng của mình đi khắp thể giới này và những trạm tiếp nối của trò chơi để tìm Luvi.

“Tôi là Luvi” Luvi nghe lời Thần gọi run rẩy bay ra khỏi ống năng lượng của mình, từ khi nó có ý thức đến giờ cũng vài trăm năm, nó chưa bao giờ được gặp Thần.

Thần nhìn thấy Luvi, ánh sáng trắng trên màn trời rút xuống góp lại thành một quầng sáng lớn hướng về phía Luvi, giữa quầng sáng một đoạn AND được đẩy ra trước mặt Luvi, thần hỏi Luvi “Ký chủ của ta ở đâu” ánh sáng của hắn nháy lên càng lúc càng mạnh.

Luvi nhìn thấy đoạn mã này hơi bất ngờ sau đó lại cảm thấy cũng đúng, trong lịch sử thế giới này, người chơi bỏ tiền ra để “bỏ xác” như Lý Phù Dung không ít, thậm chí vào đồng nghiệp của nó từng là người chơi, nhưng người chơi bỏ nhiều tiền như thế thì chỉ có mình Lý Phù Dung mà thôi, chọn được Thần làm hệ thống hoán đổi, để thần sống thay cho mình, chơi lớn quá.

/Người chơi Lý Phù Dung đang đợi ở điểm gốc của anh ấy/Luvi rụt rè nói thêm/Nếu ngài không muốn đổi xác người, chúng tôi xin được xét nghiệm độ tương thích với người khác, xin hãy giao đoạn mã này cho tôi/ Luvi biến thành một cái túi chuẩn bị nuốt đoạn mã vào trong.

/Không, ta đã đặt ra quy tắc, ta phải tuân thủ/Thần nói với Luvi /Anh ấy, à cậu ta bây giờ bao nhiêu tuổi, đến từ thế giới nào/ tí nữa thì trượt lưỡi, 00 vội vã đổi giọng.

/Ngoài 20, đến từ trái đất năm 20xx/ Luvi trả lời Thần, thân xác càng khỏe mạnh thì hệ thống kết nối vào càng dễ, rốt cuộc Lý Phù Dung mạnh thế nào mới kết nối được với Thần.

Thì ra là thế, 00 hóa thành luồng sáng đi vào không gian, nghìn năm qua hắn luôn nghĩ người chết sẽ lên trời, vì thế hắn xé mình ra để bay thật nhanh, đến nơi cao nhất của Cửu trùng thiên, lại quên mất bài học mà Đông Quân từng dạy hắn- là người phải đi vào luân hồi, luân hồi chưa chắc là sự chết đi sống lại, luân hồi là trong từng hơi thở, ngày hôm nay khác ngày hôm qua cũng là luân hồi, cũng như đoạn băng mà người đó từng xem rất nhiều lần, chỉ cần tư tưởng của anh còn tồn tại thì dù đang sống anh cũng đã luân hồi rồi.

….

Lý Phù Dung ngồi tựa mình bên thành bồn dinh dưỡng chờ đợi, anh nhớ lại giấc mơ khi mới vào trò chơi này, chẳng hiểu sao lại lo lắng, thứ được gọi là sóng C ở thế giới đó thật nguy hiểm, nó đã ăn vào sau não của người khác, cơ thể con người là một khối hoàn chỉnh, tấn công tâm trí con người thông qua việc tác động vật lý vào cơ thể họ về cơ, đã vi phạm đạo đức không được tổn thương cơ thẻ con người, một AI điều khiển ý thức và thông tin của mọi người, với tốc độ xử lý nhanh hơn con người, thật sự là hệ thống giúp người à, sao bao nhiêu năm trong cơ thế con người, nó không cướp xác người.

Dù chưa sống ở thế giới đó lần nào nhưng nghĩ đến hậu quả do chính phủ nơi đó lạm dụng công nghệ, Lý Phù Dung cảm thấy lo lắn, anh đứng dậy đi về phía bảng chọn lựa, đẩy hình ảnh các thế giới, anh chỉ được chọn 9 thế giới trong số vô vàn thế giới này để chơi, làm cách nào đây, thế giới tương tự giống nhau nhiều quá, anh có thể tìm được thế giới có thứ gọi là sóng C kia không.

Khi Lý Phù Dung còn vắt óc đắn đo lựa chọn, thì 00 đã đứng bên ngoài quan sát anh, ngoại hình và linh hồn đúng là người đó, chỉ là nhìn anh trẻ hơn lần đầu 00 gặp anh, chứng tỏ suy đoán của hắn là đúng, 00 tự cười nhạo mình, cứ mải mê đi tìm người ở phương xa, không ngờ người lại ở cạnh mình.

00 đứng ngoài quan sát Lý Phù Dung vài phút cho đến khi anh đi đến bên bảng chọn thế giới, người chơi Vip được quyền tự do vào thế giới khác, vừa rồi anh bị thiêu trong bồn dinh dưỡng mà ý thức còn trở về được, chắc những thế giới khác cũng chẳng ghế gớm lắm.

Lý Phù Dung vươn tay nhấn vào một mảnh xanh mượt bên góc màn hình, màn hình kia phóng to lên dọc ra cho đến khi cao tương đương chiều cao của anh, Phù Dung chẳng do dự bước đẩy màn hình bước vào không gian.

Vừa mở cửa ra một dòng nước lớn đã bao bọc cả cơ thể anh, nước cuốn lấy anh, tràn vào tai, mắt mũi, miệng, chiếm đầy khoang phổi.

Lý Phù Dung rất muốn chửi bậy, chưa vào trò chơi đã muốn mình đăng xuất à, trò chơi gì vô lương tâm thế, anh còn chưa kịp cằn nhăn xong thì mọi thứ dừng lại, nước xung quanh không cuốn lấy anh nữa, cả cơ thể Phù Dung nhẹ bẫng, một bàn tay to lớn ôm eo anh, kéo anh ra khỏi dòng nước.

“Khụ” Lý Phù Dung ngồi bên bờ hồ, phun ra một ngụm nước nhỏ, người bên cạnh đưa tay vỗ lưng cho anh, khi anh quay ngang sang muốn nhìn xem người kéo mình lên là ai, người kia lại như sợ hãi mà lùi ra sau.

“Tôi chỉ muốn cảm ơn” Phù Dung gãi mũi nói với ân nhân của mình.

00 ngồi chống chân bên cạnh anh, cơ thể vừa chìm trong làn nước nay đã khô cong như ngồi phơi nắng từ lâu, hắn đưa tay giúp anh vén lọn tóc đang rơi xuống của anh qua mang tai nhẹ nhàng nói.

-Không cần cảm ơn, là do tôi đến muộn, khiến anh gặp nguy hiểm.

Giọng nói hơi trầm, vang nhẹ nhàng luồn vào tai Lý Phù Dung, đúng là chất giọng mà anh thích nhất, để nhận xét trên mức độ âm nhạc có thể gọi là giọng nam trầm lên được nốt cao, ở không gian trò chơi này anh chẳng quen biết ai, kẻ duy nhất không mong anh chết chắc chỉ có người được lợi từ anh.

Lý Phù Dung đánh giá người ngồi cạnh mình, dáng người cao lớn, đứng lên phải cao hơn anh, có cơ bắp, tay dài chân dài, ngũ quan, đương nhiên là đẹp, gương mặt chín phần giống người yêu cũ của anh, cũng giống cậu em trai Lý Mộc Liên xuất hiện khi anh bị kéo vào trò chơi.

“Cậu là hệ thống của tôi” Lý Phù Dung hỏi 00, trong lòng anh đang tính toán có nên xin đổi hệ thống không, ngày ngày nhìn thấy một người mang gương mặt người yêu cũ kiêm em trai trên giấy tờ của mình lượn lờ trước mặt mình, chỉ làm anh cảm giác hơi kì quái.

Hệ thống 00 thấy anh yên tĩnh liền biết ngay anh đang suy nghĩ gì, hắn hơi cúi đầu chào anh “Chủ nhân, tôi là hệ thống của anh, người sẽ đồng hành cùng anh qua các thế giới, tôi và anh cùng nhau bảo vệ mục tiêu của chúng ta” 00 nói xong hướng về phía Lý Phù Dung nhìn anh, bằng ánh mắt tha thiết, hắn đang chờ đợi.

Nếu Lý Phù Dung trả hắn về, nghĩa là anh ấy còn vương vẫn tình cảm với người cũ, còn giữ hắn lại, hắn sẽ cố gắng đền đáp anh, tìm cho anh một đối tượng mới thật thích hợp, anh muốn làm người hắn cho anh làm người, muốn làm thần, hắn cũng có cách giúp anh.