Ta Vì Nàng Mà Từ Bỏ Tất Cả

Chương 22: Hạ phàm

Sau khi trở về Trường An điện, Đế tôn bất ngờ gặp quận chúa Tú Anh của Ma giới, cô ấy đã đứng đó từ trước để đợi anh. Một cô gái xinh đẹp, duyên dáng trong bộ y phục màu tím đặc trưng với mái tóc dài được búi cao một nữa khiến cho ai nhìn thấy cũng đều xuýt xoa khen ngợi.

"Cảm ơn ngài đã mời ta đến dự sinh nhật nhưng vì có chút việc bận nên bây giờ mới đem quà đến tặng cho ngài được đây, không muộn chứ?" Quận chúa biến ra món quà trên tay và trao lại cho Đế tôn, nét mặt rạng ngời khiến anh chàng rất thích.

"Vẫn chưa hết ngày mà, có muốn uống chút rượu không?" Đế tôn vui vẻ mời quận chúa ngồi xuống bàn.

Khách quý đến nên Đế tôn đã tiếp đãi quận chúa Tú Anh bằng loại rượu mới của Tần Đạo Thượng thần. Là một người cũng có chút am hiểu về rượu, quận chúa nhận ra chủ của Cung Dung đã cho hương liệu gỗ quý vào bởi vì uống hớp đầu tiên đã cảm nhận được vị ngọt dịu nhẹ pha chút hương thơm của thảo dược, lạ nhưng mà ngon.

Tú Anh và Đế tôn quen biết nhau trong một lần tình cờ cô nàng đi lạc trong lãnh địa của Thiên giới. Lúc đó cô nàng bị Thiên binh bắt lại vì nghi ngờ rằng người của Ma giới đột nhập để làm chuyện gì xấu nhưng Tú Anh là một cô gái có khí chất, Đế tôn vừa nhìn đã biết cô nàng là một người hảo háng, sẽ không làm ra những chuyện vô pháp vô thiên như vậy. Có lệnh của Đế tôn nên Tú Anh mới được thả, vì ngưỡng mộ sự anh minh của Đế tôn nên họ kết làm bằng hữu với nhau, chỉ cần nước sông không phạm nước giếng thì cả hai vẫn làm bạn bè thân thiết.

Tuy nhiên dạo gần đây tên tay sai thân cận của Ma tôn là Hắc Du vì muốn lấy lòng Ma tôn mà dẫn binh đi đánh chiếm rất nhiều lãnh địa khiến Đế tôn phải đích thân ra tay ngăn cản. Chuyện này quận chúa không hề hay biết bởi vì Đế tôn cho rằng cô chỉ là phận nữ nhi, trên người cô còn có đàn nên chắc là thích đàn hát ca múa sẽ không để tâm đến chuyện binh khí nên Đế tôn không phàn nàn chuyện đó với cô. Nhưng anh đâu ngờ cô lại là một nữ anh hùng của Ma giới, pháp thuật của cô chỉ đứng sau Ma tôn, kiếm pháp và ma lực cũng chẳng thua một ai. Chẳng qua chỉ là Đế tôn chưa chứng kiến được cảnh quận chúa ra trận mà thôi.

Chuyện Đế tôn tự cột dây tơ hồng cho mình đã làm chấn động khắp Thiên giới, các cung nữ hầu hạ Đế tôn thấy được cảnh anh và quận chúa Tú Anh vui vẻ trò chuyện với nhau. Điều này càng khiến mọi người khẳng định rằng Đế tôn đang có tình ý với quận chúa của Ma giới, một phần vui mừng vì cả hai rất xứng đôi tạo nên một cặp trai tài gái sắc nhưng phần khác đặc biệt là các Trưởng lão lại quan ngại rằng Đế tôn không nên thích người của Ma giới.

Nguyệt Hạ lão nhân đang đi cùng với Kỳ Duyên Thượng tiên đến vòng tròn luân hồi để kiểm tra trước khi cho Trích Tâm lịch kiếp.

"Mấy lão già đó đúng là kỳ lạ thật, một nam một nữ thích nhau thì có làm sao, quận chúa Tú Anh vừa xinh đẹp vừa hiểu chuyện như vậy mắc mớ gì họ không đồng ý." Nguyệt Hạ bực mình khi nghe những lời bàn tán không thuận tai đến từ phía các bậc tiền bối của Đế tôn.

"Lão nhân à, ngài cũng có trẻ hơn bọn họ bao nhiêu đâu, mỗi người một ý mà ngài để ý làm chi cho mệt." Kỳ Duyên Thượng chỉ quan tâm đến việc mà Đế tôn giao phó cho cô.

Đúng lúc Trích Tâm đi tới, thấy Kỳ Duyên Thượng tiên cô bèn đi đến hỏi: "Bộ lịch kiếp khó khăn lắm hay sao mà tiểu nữ thấy Đế tôn có vẻ lo lắng dữ vậy?"

Nguyệt Hạ không kịp để cho Kỳ Duyên giải thích mà kéo tay Trích Tâm lại dành nói: "Cô có biết làm thần tiên sướиɠ hơn người phàm ở chỗ nào không?"

Trích Tâm lắc đầu, lão nhân nói tiếp: "Người phàm phải trải qua những khó khăn, thử thách của sinh lão bệnh tử vì vậy mà ai sinh ra rồi cũng sẽ có một ngày phải chết đi, ở dưới hạ giới muôn vàn nguy hiểm, cô ngây thơ như vậy Đế tôn lo cho cô cũng là chuyện thường tình thôi."

Nghe đến đây Trích Tâm có vẻ hơi sợ rồi: "Vậy thôi tôi không lịch kiếp nữa đâu."

"Trích Tâm cô nương, đã luyện Tiên lực thì ai cũng phải lịch kiếp hết, chúng ta mang trọng trách bảo vệ, giúp đỡ bá tánh, cô phải thấu hiểu những nỗi khổ của họ thì mới cứu họ được." Kỳ Duyên Thượng tiên giải thích cho Trích Tâm hiểu.

"Lỡ như tôi chết ở dưới đó luôn không quay về được nữa thì phải biết làm sao?" Trích Tâm đã bắt đầu trở nên lo lắng, cô đặt ra nhiều câu hỏi hơn.

"Cô yên tâm, lần này có Đế tôn hỗ trợ cho cô mà." Thượng tiên trấn an tinh thần cho Trích Tâm.

Trò chuyện một hồi Đế tôn cũng xuất hiện. Kỳ Duyên Thượng tiên chỉ điểm đã đến giờ lành, phải đưa Trích Tâm hạ giới, sinh vào một gia đình bình thường, sống một cuộc sống an nhàn cho đến lúc chết như yêu cầu của Đế tôn. Trích Tâm cắn răng nhảy xuống vòng tròn luân hồi, khi cô đã đi rồi người chị Trình Đan mới hớt hải chạy tới.

"Trích Tâm đi rồi sao?" Vẻ mặt Trình Đan có chút thất vọng, cô không kịp đến tiễn em của mình.

Đế tôn đứng một hồi rồi căn dặn Trình Đan, chăm lo Thiên cung thật tốt cho đến khi anh quay lại, nếu bình thường rãnh rỗi thì đi tìm Sở Hoàng giúp hắn một tay, không được để ai biết trong khoảng thời gian này anh không có mặt ở Thiên giới. Kỳ Duyên Thượng tiên nhớ để ý quá trình lịch kiếp của Trích Tâm, nếu có chuyện gì phải báo với anh ngay, mọi người nghe lời răm rắp.

Trình Đan thấy lo cho Đế tôn nên mới có nhã ý muốn cùng ngài lịch kiếp nhưng Đế tôn phản bác: "Chuyện lịch kiếp không phải dễ, cô may mắn sinh ra đã là Thượng tiên rồi thì chăm chỉ luyện tập một chút." Nói rồi Đế tôn cũng đã hạ phàm. Lúc này Nguyệt Hạ lão nhân cột hai sợi dây tơ hồng cho Trích Tâm và Đế tôn theo lời dặn trước đó của anh ấy để khi xuống đó họ tìm thấy nhau, Đế tôn cũng dễ dàng trong việc giúp đỡ Trích Tâm hơn. Trình Đan lại một lần nữa vô cùng khó chịu, không hiểu sao Đế tôn lại đặc biệt quan tâm Trích Tâm dữ vậy, dạo gần đây nghe nói anh ấy cột dây tơ hồng trên tay, không lẽ một nữa còn lại Đế tôn cột cho Trích Tâm.

Thấy Trình Đan đứng ngơ ra đó, Nguyệt Hạ mới đi lại nói: "Đừng có suy nghĩ lung tung, nhớ lời dặn của Đế tôn đó."

"Tiểu nữ biết rồi ạ." Trình Đan tiễn hai vị Trưởng lão một đoạn rồi mới đi tìm Sở Hoàng