Thành Nhà Giàu Nhất Từ Thô Lỗ Game

Chương 11: Kết Toán Rồi!

“Chuyên mục bóc phốt kỳ này đến đây là kết thúc, tám tiếng phía sau là ghi lại toàn bộ quá trình chơi game, các khán giả rảnh đến nhức cả trứng có thể thử không tua nhanh, xem lại toàn bộ quá trình.”

“Hãy tin ta, sau khi xem video này, ngươi cũng sẽ có một số suy ngẫm về cuộc đời!”

Bùi Khiêm kéo video ra sau, phát hiện tám tiếng còn lại thật sự là toàn bộ quá trình chơi game của Kiều Lão Thấp.

Phần bình luận bên dưới như sắp nổ tung, khán giả vô cùng hăng hái.

“Ta không tua nhanh mà xem toàn bộ quá trình tám tiếng, hình như bây giờ cũng bắt đầu suy ngẫm về cuộc đời rồi…”

“Kiều Lão Thấp hi sinh lớn quá, thật sự là liều mạng xông pha!”

“Kiều Lão Thấp mau dừng tay, mép tóc của ngươi đã không chịu nổi rồi!”

“Bây giờ làm video mà cũng mạo hiểm tính mạng hay sao?!”

“Ta đã đi tải game rồi, ta tin rằng, ta nhất định có thể tìm được ý nghĩa cuộc sống trong sa mạc!”

“Lầu trên, ta đi với!”

“Tên đầy đủ của game là ‘Con đường sa mạc cô độc’, có thể tìm trong cửa hàng game chính thức, không cần cảm ơn ta, ta chính là kiểu người lấy việc giúp người làm niềm vui như vậy!”

“Ta đi với +1”

“Đoàn tham quan tiến lên!”



Nhìn những bình luận trong phần bình luận bên dưới, Bùi Khiêm hoàn toàn chìm vào trạng thái đờ đẫn.

Chắc chắn thế giới này có vấn đề ở đâu đó!

Ta làm một game rác rưởi như thế, ấy vậy mà vẫn có tác giả video dùng làm tư liệu sống, hơn nữa còn được phản hồi nhiệt tình như vậy?!

Mặc dù vẫn rất choáng váng, nhưng Bùi Khiêm đã hiểu đầu đuôi câu chuyện.

Game của hắn không những không sập được, trái lại còn bị Kiều Lão Thấp chuyên đăng video bóc phốt game này phát hiện, sau đó bùng nổ cảm hứng, đồng thời làm video bóc phốt.

Với văn án xuất sắc, độ quan tâm rộng khắp, kỹ thuật cắt ghép biên tập tỉ mỉ của Kiều Lão Thấp, video này hot rồi!

Thoáng chốc, video này thu hút một đoàn tham quan, rất nhiều người đều muốn xem thử, rốt cuộc game này nát đến mức nào?

Phần lớn người chơi trong này đều chơi một lát rồi thôi, dù sao game này quả thật rất buồn chán, nhưng đa phần người chơi đều không để ý đến một đồng, căn bản không nghĩ đến việc hoàn tiền…

Mà thậm chí có một số ít người chơi bởi vì hệ thống xếp hạng mà sinh lòng ganh đua, có người chơi vì ý đồ riêng mà tung tin đồn nhảm lừa gạt người khác?

Có người nói, khi chơi đến tiếng thứ tư, nhìn vào trong sa mạc sẽ thấy một quả trứng Phục Sinh thú vị!

Còn có người nói, nếu như vượt ải liên tục ba lần, vậy có thể mở khóa cửa ải ẩn trong game!

Thậm chí còn có không ít người để lại bình luận bên dưới hỏi thăm có thể chia sẻ video này không…

Bùi Khiêm ý thức được, tình huống có vẻ không ổn.

Dường như như game này sắp hot?

Chẳng lẽ… game này lỗ không nổi?

“Tuyệt đối không thể để như thế này được, ta phải làm gì đó…”

Bùi Khiêm không định ngồi chờ chết, hắn muốn tự cứu chính mình!

Nếu game này hot thật, Bùi Khiêm sẽ lỗ hết cả vốn liếng!

Bùi Khiêm cảm thấy, có lẽ là giới thiệu vắn tắt game của mình có vấn đề.

Quá mơ hồ, khiến cho các người chơi hiểu nhầm!

Nhất định phải thẳng thắn với người chơi, nhất định phải khuyên những người chơi kia lùi bước, tuyệt đối không thể để bọn họ tốn kém nữa!

Nhưng mà, phải khuyên những người chơi này lùi bước như thế nào đây?

Bùi Khiêm vốn là người không có tiếng tăm, cho dù tỏ rõ thân phận của mình, nói mình là nhà chế tác game ‘Con đường sa mạc cô độc’, vậy làm sao để lan rộng tin tức này?

Bùi Khiêm suy nghĩ, tốt hơn hết vẫn nên trực tiếp viết rõ trên trang thông tin game của nền tảng game chính thức.

Như vậy khi người chơi tải game có thể lập tức nhìn thấy văn bản Bùi Khiêm viết, từ đó sinh ra hiệu quả thuyết phục cực cao!

Nghĩ đến đây, Bùi Khiêm lập tức mở trình quản lý ra, bắt đầu sửa đổi giới thiệu vắn tắt của game.

“Chân thành xin lỗi mọi người!”

“Xin lỗi, đây thật sự là một game vô cùng vô cùng rác rưởi!”

“Cực kỳ nhàm chán, không đáng để chơi chút nào!”

“Thật sự không nên chơi! Những người chơi đã mua hãy nhanh tay ấn hoàn tiền, xin cảm ơn!”

Bùi Khiêm thay đổi giới thiệu vắn tắt xong, im lặng chờ đợi.

Kết quả, một tiếng trôi qua, lượt tải xuống mỗi giờ của game này hoàn toàn không có bất kỳ dấu hiệu giảm xuống nào!

Không chỉ như vậy, còn có một vài người để lại bình luận.

“Ồ, giới thiệu vắn tắt của game bị sửa rồi?”

“Nhà chế tác bị cái gì kí©ɧ ŧɧí©ɧ sao?”

“Nể tình tiếng xin lỗi này, ta tha thứ cho ngươi. Nhưng mà một đồng cũng không đáng để đòi hoàn tiền, quá trình rất phiền phức, coi như cho nhà chế tác ngươi mua kem ăn.”

“Nhà chế tác này hài chết ta rồi, ngươi cho rằng bọn ta không biết đây là game rác rưởi sao? Chính bởi vì nó rất rác rưởi nên bọn ta mới chơi đấy!”

“Cảm thấy nhà chế tác của game này rất tự biết lấy mình, nể tình ngươi thật thà như vậy, khen thưởng năm đồng.”

“Ta lấy game này làm quà tặng bạn thân!”

Nhìn những bình luận trả lời này, Bùi Khiêm suýt nữa bật khóc.

Rốt cuộc ta phải nói gì trong giới thiệu vắn tắt mới có thể khiến các ngươi đòi hoàn tiền?

Bây giờ Bùi Khiêm mới nhận ra, lúc trước mình định giá game một đồng là quyết định cực kỳ sai lầm, bởi vì giá này quá rẻ, rất nhiều người mua rồi sẽ lười chẳng muốn làm thủ tục hoàn tiền!

Nhưng quan trọng là Bùi Khiêm không dám định giá quá cao, bởi vì game này chính là một game độc lập, nếu định giá hơn trăm đồng, không chỉ bên ESRO khó xét duyệt, mà quan trọng là chắc chắn hệ thống cũng cảnh cáo hắn!

Bùi Khiêm tuyệt vọng, mắt thấy độ hot của game này tăng cao vùn vụt, hắn cảm thấy mình không trụ nổi nữa rồi.



Thứ hai.

“Anh Khiêm, sáng nay có tiết, ngươi lại định cúp hở?”

Mã Dương sắp xếp đồ đạc xong, nhìn thấy Bùi Khiêm vẫn nằm trên giường, rõ ràng đã tỉnh nhưng lại trừng mắt hệt như một con cá ướp muối suy ngẫm về cuộc đời, nghi ngờ hỏi thăm.

Bùi Khiêm xua xua tay, ngay cả sức lực để nói chuyện cũng không có.

“Trâu bò.”

Mã Dương cầm sách giáo khoa ra khỏi cửa.

Dù sao bây giờ mới là năm nhất đại học, đa phần sinh viên đều đến năm hai năm ba mới bắt đầu có thói quen cúp học và ngủ một giấc đến tận trưa.

Còn Bùi Khiêm, dù sao cũng là từ mười năm sau xuyên về, biết cúp những tiết học này cũng không vấn đề gì.