Sắc mặt của Thẩm Tử Án không thay đổi: “Hôm nay em giống như người mất hồn vậy, thật sự không có chuyện gì sao?”
Chu Châu ấp úng, cuối cùng dùng di chứng say rượu để cho qua chuyện.
Hai người còn lại trong ký túc xá đều không ở.
Nghe nói mấy ngày gần đây Kỷ Tự Nam đang tham gia cuộc thi nào đó, Lương Dịch Ngôn không ở ký túc xá là chuyện thường xuyên xảy ra, Lương của cậu ta là Lương của tập đoàn nhà nhà họ Lương, thế hệ thứ hai của nhà giàu mới nổi có tiếng trong trường, toà nhân văn mới vừa xây xong năm trước chính là do ba của cậu ta quyên tặng, cậu ta có vài căn hộ ở xung quanh trường, vậy mà lại xin ở đây mới khiến cho người ta cảm thấy kỳ lạ.
Chu Châu nằm trên giường, kéo màn giường kín mít, ôm một chiếc gối ôm dài lăn qua lộn lại.
Tình huống cơ thể của cậu... Rốt cuộc tại sao lại như thế? Bây giờ nên đến bệnh viện kiểm tra hay là đến chùa miếu tìm đại sư hành pháp?
Trước khi lên giường thay một chiếc quần ngủ thoải mái, bởi vì mép l*и bị qυầи ɭóŧ tứ giác ma sát, nên hiện tại bên dưới của Chu Châu vẫn đang không mặc gì.
Cậu thở dài nặng nề, bây giờ phải làm sao đây, nay mai là hai ngày cuối tuần, ở luôn trong ký túc xá thì còn đỡ, chờ đi học cần phải ra ngoài, chẳng lẽ cậu vẫn không mặc gì hay sao?!
Bên dưới truyền đến tiếng lật sách, Chu Châu lặng lẽ kéo màn giường ra, nhìn thấy Thẩm Tử Án đang lật xem tài liệu gì đó, đeo tai nghe, cậu cắn cắn môi, dựa vào tường ngồi dậy, cởϊ qυầи ngủ xuống, lộ ra lỗ thịt vẫn luôn có cảm giác tồn tại rất mãnh liệt.
Chu Châu là loại người trời sinh không có nhiều lông cơ thể, một số người trong khoa thể chất buồn rầu vì lông chân của mình dài ra quá nhanh, phải thường xuyên cạo, Chu Châu từ nhỏ đến lớn chưa từng phải phiền não vì vấn đề này, nhưng thật ra cậu cũng không vui vẻ gì, mà ngược lại còn có chút tự ti.
Bởi vì nơi riêng tư của cậu cũng không có chút lông nào.
Khi còn nhỏ không biết đã từng nghe anh họ nào nói, nơi đó của con trai lông mọc càng rậm càng dày thì chứng tỏ chức năng tìиɧ ɖu͙© càng mạnh, Chu Châu ghi tạc trong lòng, nhưng cho tới tận bây giờ nơi riêng tư của cậu mọc lông luôn rất thưa thớt, đến mức cậu đi vệ sinh đều chỉ dùng phòng riêng.
L*и nhỏ mọc ra cũng giống như vậy.
Trắng nõn sạch sẽ, mềm mại hồng hào, hai bên mép l*и mập mạp, thật sự có thể dùng một câu đáng yêu để tả.
Nói đến thì buồn cười, cho dù là xem phim hay là trong hiện thực, thì đây cũng là Chu Châu lần đầu tiên thấy lỗ của phụ nữ trông như thế nào, chẳng qua là cái lỗ thịt này lại mọc ở trên người chính cậu!
Toàn thân Chu Châu đều là cơ bắp cứng rắn, có lẽ cũng chỉ có nơi này là mềm mại.
Hai chân cậu cong lên, đầu co lại giữa hai đầu gối, sau một lúc lâu chuẩn bị tâm lý, cuối cùng vẫn run run rẩy rẩy tách l*и nhỏ ra. Ánh sáng mờ ảo, Chu Châu chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy lỗ thịt ửng hồng, cùng với miệng lỗ bị mép l*и nhỏ nhắn bao bọc đang co rút lại.
Đột nhiên cậu cảm thấy rất khát.
Suy nghĩ muốn tự an ủi bất thình lình nảy ra, thậm chí còn nhanh đến mức khiến cậu trở tay không kịp, chỉ cảm thấy để l*и nhỏ đáng yêu vừa da^ʍ vừa mềm như vậy bị lạnh nhạt là rất không nên.
Số lần Chu Châu tự an ủi tuốt dươиɠ ѵậŧ vô cùng ít, nguyên nhân lớn nhất là cậu không quá thích dáng vẻ nơi đó của chính mình, có đôi khi cảm giác đến thì sẽ đi ra ngoài chạy bộ chơi bóng để phát tiết một chút, hoặc là nhân lúc đang tắm rửa tùy tiện tuốt.
Nhưng bây giờ cậu vô cùng muốn xoa cái l*и múp này.
Có lẽ tìиɧ ɖu͙© chính là không thầy tự hiểu, Chu Châu căn bản không cần học đã biết dùng hai ngón tay xoa nắn trên dưới khe lỗ, cậu cảm thấy ngón tay của mình bị thịt mềm ướt nóng bao bọc lại, có thể vuốt ve bằng đầu ngón tay, cảm giác hoàn toàn không giống lúc tuốt dươиɠ ѵậŧ, tê tê dại dại, giống như nhiễm điện.