Sau Khi Ngủ Với Đối Thủ Một Mất Một Còn

Chương 2: Hàng ngon

"Ứng Sam! Cô xuống ngay cho tôi, sờ lung tung gì đó?"

Tiêu Vi Thịnh giống như một cậu bé ngoan đang bị sàm sỡ, bị một người phụ nữ giữ chặt, hết hôn lại chạm, mùi rượu và nước hoa trên cơ thể cô xộc vào mũi Tiêu Vi Thịnh, lập tức làm xáo trộn suy nghĩ của anh.

"Hừm... đừng cử động! Cho tôi sờ chút đi..." Ứng Sam bất mãn gặm xương quai xanh của Tiêu Vi Thịnh, cảm nhận được sự vùng vẫy của người bên dưới khiến cô rất không vui, nhưng những động chạm thỏa mãn liên tiếp lại khiến lông mày cô thả lỏng.

Tiêu Vi Thịnh vừa định nắm lấy cổ tay của người phụ nữ, ai ngờ Ứng Sam nhanh hơn một bước, thò tay vào trong khăn tắm của anh, chiếc khăn tắm vốn đã lỏng lẻo lập tức tuột ra, một bàn tay nhỏ bé mềm mại trực tiếp nắm lấy ‘sinh mệnh’ của Tiêu Vi Thịnh.

"Ư… này! Ứng Sam..."

Giọng nói của người đàn ông dần thay đổi, động tác phản kháng ban đầu của anh cũng dần dần yếu đi, anh không dám cử động, vì sợ Ứng Sam sẽ làm ra điều gì đó không thể tưởng tượng nổi.

Ứng Sam hài lòng vuốt ve qua lại vật dưới tay mình, không khỏi cảm thán: "Mẹ kiếp... côn ŧᏂịŧ to như vậy, anh… anh đúng là hàng ngon đấy!"

Nghe được lời khen của người phụ nữ, Tiêu Vi Thịnh lại chẳng thấy vui vẻ gì, ngược lại chỉ có thể nhẫn nại, hơi thở không ngừng gấp gáp hơn.

Đôi tay của Ứng Sam rất linh hoạt, như thể đã trải qua hàng trăm trận chiến, dễ dàng khiến người đàn ông từ từ cứng lên, sức phản kháng ban đầu của Tiêu Vi Thịnh đã bị đánh bại bởi kɧoáı ©ảʍ dưới thân.

Tiêu Vi Thịnh rêи ɾỉ, lưỡng lự qua lại giữa đẩy ra và chấp nhận, nhưng côn ŧᏂịŧ cương cứng của anh lại rất thành thật, nó cứng ngắt và trở nên nóng hổi.

Tuy nhiên, chẳng mấy chốc, khi Ứng Sam nhiệt tình hôn lên môi anh, đồng thời cưỡi lên người anh cọ xát qua lại, chút kiên trì còn sót lại của Tiêu Vi Thịnh đã không còn một manh giáp nào.

Mùi thơm ngọt ngào giữa răng môi của người phụ nữ khơi dậy cảm giác say vốn có trong anh, khi anh xoay người đè ngược cơ thể mềm mại của người phụ nữ xuống, chính anh cũng cảm thấy mình say rồi.

Khăn tắm bị ném sang một bên, Tiêu Vi Thịnh tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ như nhộng, anh xoa xoa cơ thể mềm mại của người phụ nữ, dần đổi tư thế, bắt đầu cởi bỏ quần áo của cô.

Ứng Sam mặc lễ phục sang trọng, trong cơn cuồng say, Tiêu Vi Thịnh không tìm được dây kéo ở đâu, anh muốn chống người lên, nhưng phần thân dưới lại bị người phụ nữ quấn chặt.

"Ưʍ... nhanh lên..."

Thân thể Ứng Sam không ngừng uốn éo như một con rắn nước, hai chân cô quấn quanh eo người đàn ông, cọ xát qua lại.

"Đừng cử động... đừng cọ nữa..."

Trán Tiêu Vi Thịnh không ngừng đổ mồ hôi, thân dưới cứng ngắc khiến anh rất khó chịu, không tìm thấy dây kéo nên anh đành phải dùng tay kéo mạnh một cái, phát ra một tiếng “rít” dài, chiếc váy đắt tiền lập tức thành từng mảnh dưới bàn tay anh.

Ứng Sam bất giác rêи ɾỉ một tiếng, bị người đàn ông nhấc người lên để rút nội y ra, cô bắt lấy vai của người đàn ông, áp anh xuống đòi hôn môi.

“Ưm……”

Tiêu Vi Thịnh không có cự tuyệt, thuận theo động tác của cô, mới vừa chạm môi, toàn thân anh đã bị người phụ nữ liếʍ đến hơi run rẩy, anh thò tay xuống bắp đùi của cô, cởi bỏ sự trói buộc cuối cùng.

Vẻ đẹp giữa hai chân của Ứng Sam được phơi bày hoàn toàn, cô ôm lấy thắt lưng của người đàn ông và không ngừng cọ cọ hạ thân mình vào bụng dưới của anh, cửa huyệt ẩm ướt dường như biết tự hút vào, hấp dẫn người đàn ông.

Tiêu Vi Thịnh một tay ôm eo đỡ lấy Ứng Sam, tay kia nâng mông cô lên, đây là lần đầu tiên qυყ đầυ của anh tiếp xúc với một vật đẹp đẽ như vậy, nhưng anh lại vì quá hồi hộp mà cọ đi cọ lại mấy lần vẫn không cắm vào được.

Nhưng Ứng Sam hiển nhiên không thể chờ đợi được nữa, cô đưa tay ra, trực tiếp nắm lấy côn ŧᏂịŧ của anh nhét vào trong tiểu huyệt của mình.

"Ưm a... vào rồi..."

Sự chủ động của người phụ nữ trong nháy mắt đã khơi dậy lửa dục của Tiêu Vi Thịnh, ngay khi qυყ đầυ vừa chui vào, anh lập tức đẩy thẳng hông, thâm nhập đến tận cùng.

"Aa ...đau quá. Chết tiệt! Anh có biết cách chơi không vậy hả?"

Ứng Sam bị người đàn ông thô lỗ cắm đến rượu tỉnh vài phần, cô đau đến mức cào vào bờ vai của anh, nhịn không được mắng một câu.

Người không có kinh nghiệm cũng dám đến phục vụ cô, nếu không phải lúc này đầu óc Ứng Sam không được tỉnh táo lắm, nhất định cô đã đuổi anh về rồi.

Tiêu Vi Thịnh cũng cảm thấy khó chịu vì bị cô cào, làm sao anh biết tiểu huyệt này lại chật chội như vậy, nhưng lực đã phát ra không thể thu hồi, anh cũng không thể khống chế được.

"Ừm... Chặt quá..."

Anh dựng lại một chút, hít một hơi thật sâu rồi nâng hông lên và bắt đầu đưa đẩy, đều đặn và chậm rãi, không dám làm mạnh giống như vừa rồi.