Tần Lan không chăm sóc cha mẹ nuôi, thật ra cũng có thể hiểu được. Người chồng đột nhiên có một cô con gái ngoài giá thú, bà ta trẻ tuổi xinh đẹp gả vào nhà họ Diệp, lại vô duyên vô cớ trở thành mẹ kế, trên mặt tất nhiên không vinh quang. Lại phải nên nuôi dạy cô con gái ngoài giá thú ra sao? Làm sao có thể vô tư kính dâng được.
Cô tức giận vì rõ ràng bà ta không giúp đỡ họ, cũng không ai để bà ta chăm sóc, nhưng lại chủ động tranh công vớ vẩn trước mặt ông nội!
Mẹ nào sinh con nấy, Diệp Trăn Trăn đã phát huy được câu này một cách sinh động.
Không phải sao, chế nhạo kɧıêυ ҡɧí©ɧ, mắng cô là công chúa nhỏ hồ ly tinh, lúc này, lại một hơi một miệng "chị" gọi cô cực kì ngọt ngào.
Nghĩ cũng không cần nghĩ, tối hôm qua, Tần Lan hẳn đã dạy cho cô công chúa này một "bài học về tư tưởng và chính trị"!
"Kiều Kiều, đang tốt, sao đột nhiên lại muốn về quê? Nghe nói cháu là vào đại học J, dì còn nghĩ đến việc để Trăn Trăn tranh thủ kỳ nghỉ hè giúp con ôn tập! Dì nói câu không hay, cháu đừng thấy lạ, thành tích cháu hơi khó vào đại học J, cháu phải nắm chắc thời gian ôn tập mới được!” Tần Lan dùng vẻ mặt mẹ hiền, quan tâm hỏi. Con nhóc này đã sáu năm không quay lại, sao lại muốn quay về, gió gì thổi nó vậy? Nếu để cô biết người Kiều gia sống còn tồi tệ hơn trước kia, về gây chuyện thì làm sao bây giờ?
"Dì Tần, hôm trước cháu gọi điện thoại cho họ, nghe nói bọn họ không khỏe, cháu không tin lắm, bởi vì cháu nghe nói ngài thường chăm sóc bọn họ. Cháu sẽ quay về nhìn xem, nếu không làm sao cháu biết được tình hình thực sự của họ? Phải không?” Diệp Kiều cố ý nói dối, ngay sau khi những lời này, Diệp Lão tham mưu trưởng cũng có vẻ khó hiểu, sắc mặt Tần Lan lại hơi thay đổi.
"Ai nói vậy? Trong đó sợ là có hiểu lầm gì đó? Dì cứ sáu tháng lại để người ta gửi tiền cho họ, đương nhiên, là chuyển tới chi bộ thôn họ, để người bàn giao, chẳng lẽ lại bị tham ô lấy mất?” Tần Lan tỏ ra rất kích động, biểu hiện rất tốt, lập tức đẩy trách nhiệm ra ngoài.
"Tại sao không gửi trực tiếp đến nhà của họ?" Lão tham mưu trưởng trịnh trọng hỏi, vẻ mặt không hài lòng.
"Cha, con không phải muốn tạo chút thanh thế à, cha mẹ nuôi của Kiều Kiều đã giúp chúng ta nuôi con hơn mười năm, nếu không báo đáp bọn họ, trong mắt người ngoài, nhà họ Diệp chúng ta quá không biết điều rồi? Con nghĩ, thông qua sự qua tay của người khác, sẽ truyền rộng ra, người ngoài mới biết được!” Tần Lan nói tiếp: "Ai biết người dưới thạt quá đáng!"
Đừng biểu diễn nữa! Tần nữ sĩ à!
Nghe Tần Lan nói dối, mặt không đỏ tim không loạn, Diệp Kiều khịt mũi trong lòng hừ lạnh.
"Dì Tần, chi bộ thôn chúng cháu tham, ngay cả tiền của dì cũng dám tham nữa, thế này cũng quá ký quái rồi! Sáu năm, cứ sáu tháng một lần, sẽ kiếm được bao nhiêu?” Diệp Kiều lấy lời trong lòng ra nói, mặc dù không có chuyện như vậy, chi bộ thôn do bị Tần Lan đẩy ra, nhưng bí thư chi bộ thôn cũng thật sự tham ô mục nát.
Kiếp trước, lúc ở trong tù, quê cô chưa có nước máy sinh hoạt, nhưng năm nay lệ phí sẽ đưa tới, sao không nhân cơ hội này chỉnh đốn bí thư? Kiếp trước, vị bí thư này có vị trí lớn trong thôn. Liên danh kiến nghị, cuối cùng cũng khiến ông ta hạ ngựa xuống, chỉ là chỉ có hình phạt khai trừ khỏi đảng, số tiền mà ông ta nuốt thì lại không nhổ ra.
Đương nhiên, cô vẫn phải nhân cơ hội này gõ thật mạnh vào Tần phu nhân!
"Cũng không phải à, cứ sáu tháng dì lại gửi cho họ hai nghìn tệ!" Tần Lan không biết Diệp Kiều đang suy nghĩ nhiều như vậy, nên buột miệng thốt ra.
Trong thời đại này, hai nghìn tệ không phải là một số tiền nhỏ, sáu năm là 12 lần hai nghìn tệ, hai mươi bốn nghìn!
"Ông nội, bí thư thôn này cũng quá đáng ghét, ngài giúp cháu uốn nắn bọn họ cho tử tế được không? Còn tiền của dì Tần nữa, cũng cần lấy về!" "Diệp Kiều lập tức xin Lão tham mưu trưởng làm chủ! Cô tin rằng ông ấy sẽ phối hợp với cô!