Thật Khó Để Nhân Vật Phản Diện Không Sụp Đổ

Chương 5

Tiêu Cửu Từ lúc đó không biết là nên kinh ngạc vì vị hôn thê của mình là một thiếu niên hay là nên kinh ngạc vì lời nói và cử chỉ của người này.

Sau khi vào tông môn, biểu hiện của Kiều Hàm đã kiềm chế bớt lại, nhưng y nóng lòng muốn ký kết hôn khế càng sớm càng tốt. Mặc dù chưởng môn xấu hổ vì mình táy máy hỏng việc, cảm thấy có lỗi với Tiêu Cửu Từ nhưng chính bản thân hắn lại không nói gì, nên việc ký kết cũng hoàn thành một cách thuận lợi.

Đợi sau khi Tiêu Cửu Từ đưa người đến nơi ở của mình là Vô Định Phong, thu xếp ổn thỏa thì liền nhận được nhiệm vụ nên đã khẩn cấp rời đi.

Ngày gặp lại là ngày hôm nay.

Tiêu Cửu Từ im lặng thu hồi ánh mắt, để Kiều Hàm ở lại còn mình thì đi trị thương.

“Sẽ rất lâu sao? Hay là ta chờ ngươi cùng về.” Kiều Hàm trực tiếp nói.

Tiêu Cửu Từ đã bước chân ra tới cửa thì dừng lại, quay đầu nhìn Kiều Hàm một cái, người này có thể nói là “Ngoan ngoãn” ngồi ở trên giường đưa mắt nhìn hắn.

Tuy rằng biểu cảm của y nghiêm trang nhưng đôi mắt kia giống như dính chặt trên người hắn đầy mong chờ, trong giọng nói cũng lộ ra sự thân mật và thận trọng từng li từng tí.

Trong lòng hắn càng thêm nghi hoặc.

“Được.”

【Ký chủ à, thiết lập nhân vật của ngươi…】Hệ thống thật sự nhịn không được nữa.

Kiều Hàm: Không sao đâu, không hỏng đâu mà lo, chỉ là lịch sự thôi mà. Ai bảo ngươi không cho ta ký ức của nguyên chủ làm chi, ngay cả đường về ta cũng không biết, hỏi người khác để bị nghi ngờ à? Hơn nữa hiện tại ta còn không thể ngự kiếm phi hành, ta không đi theo nam chính thì đi theo ai đây. Đều cùng đi chữa trị, còn tách ra đi, chẳng phải là làm ra vẻ à?

Hệ thống nói không lại Kiều Hàm, chỉ có thể nhắc nhở:【 Nam chính giỏi về nhìn người. Vì hắn quan sát cẩn thận tỉ mỉ, thận trọng lại chú ý… Hệ thống không phải đang khen nam chính đâu, cất cái bản mặt tự hào đó giùm đi.】

Cảm nhận sơ sơ hệ thống đang sụp đổ một xíu. Kiều Hàm vô tội hết sức, rõ ràng là hệ thống tự mở miệng trước mà.

Khen nam thần của ta ở trước mặt ta, ta nên làm ra biểu cảm gì bây giờ?

“Tiểu tức phụ của Tiêu Cửu Từ ơi, vừa nãy ở Thanh Vân Phong có chuyện gì vui sao? Có phải bọn họ đã liên hợp với nhau ép ngươi từ hôn không, ây da, đều do nhân gia không đến xem kịp cái cảnh đặc sắc này… Ngươi nói mau đi.”

Giọng nói dẻo nhẹo lại làm Kiều Hàm giật mình, sau đó còn bị xưng hô “Tiểu tức phụ” này hành hung lần nữa.

Nắm tay cứng lại, Kiều Hàm không thể nhịn được nữa nói: “Mai trưởng lão, có thể đừng gọi vãn bối như vậy được không? Ta! Không! Phải!”

Mai trưởng lão vô cùng cao giọng ngay lập tức lấy hai tay che miệng, dáng vẻ giống như nghe được bí mật gì đó lớn lắm. Sở thích bát quái (thích nhiều chuyện) khiến hắn ta như muốn bay lên trời: “Chẳng lẽ… Tiêu Cửu Từ mới là tiểu tức phụ sao? Tiểu bằng hữu này không nhìn ra nha, chí khí không nhỏ đâu, bộ ngươi muốn đè hắn à.”

Kiều Hàm suýt chút nữa đã phun ra một ngụm máu: No!!! Xin hãy im giùm đi!!! Điều này còn khó chấp nhận hơn việc nam chính có đạo lữ là nam à nha.

Đây chính là Tiêu Cửu Từ đó! Bên người có bao nhiêu mỹ nữ vây quanh mà còn có thể kiềm chế như hòa thượng ngồi thiền vậy, làm sao có thể cùng nam nhân…

Cho dù nam chính có một ngày nào đó bắt buộc phải song tu với nam nhân, vậy hắn nhất định phải là người nằm trên!

Đối với vẻ mặt bát quái của Mai trưởng lão, Kiều Hàm cố nén một ngụm máu muốn phun ra rồi nghiến răng nghiến lợi nói: “Đều không phải mà.”

“À, cũng đúng, các ngươi còn chưa bái đường mà, tiểu tử kia còn là người rất truyền thống nữa.” Mai trưởng lão cười như được mùa. “Nói không chừng còn chưa hiểu cái gì đâu! Khà khà khà!”

Lúc trước Mai trưởng lão chưa từng tiếp xúc với Kiều Hàm, chỉ mới nghe qua uy danh của y, nhưng bây giờ tiếp xúc rồi thì cảm thấy tiểu tử này rất thú vị, cũng không phải nhìn qua là hợp mắt ngay. Trong cơ thể tiểu tử này tồn tại song linh căn mộc hỏa. Trong đó Mộc hệ linh căn có phần vượt trội hơn nhưng lại không có dấu hiệu được tu luyện chút nào, thật là đáng tiếc.

Nếu có thể chăm chỉ tu luyện, có thể y sẽ trở thành một hạt giống tốt y tu tốt.

Kiều Hàm cho rằng nếu nghĩ tiếp nữa thì chính mình sẽ có tội, vậy nên y nhanh chóng đứng dậy tạ ơn rồi rời đi. Thay vì ở lại chỗ này còn không bằng ra ngoài thu thập một ít tin tức đâu.

Rời khỏi chủ điện trên đỉnh núi phóng tầm mắt ra xa, y có thể thấy trên dưới Phổ Hiền Phong được bao phủ bởi một tầng linh quang Mộc hệ nồng đậm, giống như cực quang đang trôi nổi. Làm cho cỏ cây phát triển, cành lá sum suê, non xanh nước biếc, chim bay khắp vùng, chẳng khác nào chốn bồng lai tiên cảnh.