Cô gọi tầm mười món đặc biệt ở đó, có sườn cừu nướng, hải sản nướng, thêm hoa quả nhiệt đới, vài món ngọt đặc sắc, thêm nước trái cây địa phương và kem tươi.
Sau đó, cô lấy áo thun, quần dài và đồ lót trong ba lô ra để vào phòng tắm rửa.
Cô cũng trữ nước lọc trong không gian tinh ốc, gồm hai mươi bốn thùng nước loại 5l, một trăm hai mươi tám chai loại 500ml. Chỗ nước này chắc cũng đủ để cô uống và thỉnh thoảng nấu cơm trong vòng một trăm ngày, nhưng chắc chắn không đủ để cô tiêu dùng xa xỉ cho những việc như tắm rửa, gội đầu.
Nên là vào hai ngày cuối cùng, cô đi chợ tìm được loại thùng nước nhựa to cỡ khoảng một mét, chắc phải trữ được 500l nước. Cô mua năm cái, chất lên xe rồi đưa về bỏ vào trong "không gian tinh ốc".
Cô tính thừa dịp khách sạn còn nước nóng, trước tiên sẽ tắm rửa sạch sẽ, sau đó đổ nước ấm ở nhiệt độ thích hợp vào các thùng lớn. Cứ như vậy, năm thùng lớn được đổ đầy và xếp chồng lên nhau trong một góc không gian, không thể tắm rửa mỗi ngày nhưng rửa mặt đánh răng rửa chân gì đó chắc sẽ đủ dùng.
Bởi vì không gian tinh ốc đã ngừng hoạt động và nước luôn giữ nhiệt độ như lúc được rót vào, nó đã giúp cô tránh được rất nhiều rắc rối.
Vưu Khê gội đầu chỉ mất mười phút, sau đó lấy thùng đầu tiên ra, cô rửa sạch vòi sen, bỏ vào trong thùng bắt đầu pha nước.
Vẻ ngoài của cô được phản chiếu qua tấm gương trong phòng tắm. Cô đã ngất xỉu rồi xuyên qua thế giới này, bây giờ tạm thời cô không thể xác định được có phải là mình xuyên qua hay không.
Nhưng hiện tại, cơ thể này giống hệt cơ thể cô, không có chút khác biệt nào.
Vậy hệ thống sẽ thiết lập danh phận cho cô như thế nào trong thế giới này để cô có thể hòa nhập một cách hoàn hảo?
Xuất thân và các mối quan hệ của nhân vật... đều hoàn hảo.
Tiếng chuông cửa cắt ngang dòng suy nghĩ của cô, người phục vụ phòng đã tới, cô đóng cửa phòng tắm, nhìn qua lỗ mắt mèo trên cửa, rồi mở cửa để người phục vụ đẩy xe thức ăn vào.
Phục vụ phòng đặt tất cả các món ăn trên bàn ghế dài trong phòng khách, sau đó đưa cho Vưu Khê cuốn sách hướng dẫn du lịch Đảo L mà cô yêu cầu, trong đó có bản đồ Đảo L và phần giới thiệu về cách phân bố của một số tòa nhà.
Vưu Khê cho đối phương một ít tiền boa, rồi cảm ơn đối phương.
Đối phương rất ngạc nhiên khi cô có thể nói được tiếng địa phương của đảo L, người đó lịch sự cảm ơn cô và lui ra ngoài.
Vào lúc một giờ mười năm phút chiều, Vưu Khê xuống lầu một chuyến rồi trở về phòng, cô mang về một túi thực phẩm lớn: bánh mì, thịt chân không, chocolate, mì ăn liền và nước, cô mua bằng thẻ ở siêu thị nhỏ tầng một của khách sạn, là đợt bổ sung vật phẩm cuối cùng.
Đồng thời, cô cũng mua một chiếc thuyền bơm hơi ở một siêu thị nhỏ và một siêu thị trên đảo, nơi có rất nhiều thiết bị hàng hải. Chiếc thuyền bơm hơi cô mua không phải loại lớn nhất trong siêu thị, chỉ có thể chở bốn người, kèm theo máy bơm tay, áo phao, hai mái chèo gấp và dụng cụ sửa chữa. Sau khi vào phòng, trước tiên cô dùng máy bơm tay bơm căng toàn bộ chiếc thuyền bơm hơi, sau đó cho mọi thứ vào không gian tinh ốc, chiếc thuyền bơm hơi lơ lửng phía trên kệ chứa đồ đề phòng trường hợp khẩn cấp.