Một Đời

Chương 4-1: Thiếu tướng Omega

Trong ấn tượng của tất cả mọi người, Omega là một sinh vật yếu ớt, thân thể mềm yếu, cần sự che chở, bảo vệ.

Hàng ngàn năm qua, Omega từ một công cụ sinh dục, dần dần được nâng cao địa vị, nhận được sự nâng niu của mọi người trong xã hội. Nhưng vẫn không thể phủ nhận một điều, Omega vẫn luôn yếu ớt và mỏng manh như cũ.

Quân đội.

Hàng ngàn Alpha trẻ tuổi mặc quân phục, lưng đứng thẳng tắp, nghiêm túc nhìn về phía trước. Nhìn kĩ, có thể thấy chiếc áo quân phục mỏng dính đẫm mồ hôi, đôi chân của từng người cũng đã hơi run rẩy, nhưng không một ai dám mảy may dịch chuyển.

Quân đội trước giờ vẫn là nơi phù hợp nhất với Alpha, chỉ có hậu tuyến là cần tới Omega.

Các Alpha trẻ tuổi mang trong mình lửa cháy nhiệt huyết gia nhập trường Quân đội, để rồi ăn một đống khổ, huấn luyện ngày đêm, bị đánh, bị chửi là chuyện thường ngày. Mấy Alpha ban đầu phấn khởi sớm đã bị mài sạch ngạo khí, trở thành đám lính trẻ ngoan như chim cút.

Quả thật, môi trường thế này không phù hợp với Omega.

Hiện tại, đám Alpha trẻ tuổi này đã đứng phạt bốn tiếng đồng hồ trong môi trường trọng lực gấp hai lần bình thường, ai nấy đều đã say xẩm mặt mày, mồ hôi chảy ròng ròng, vẫn không dám nhúc nhích chút nào.

Bởi vì huấn luyện viên hôm nay là Richal.

Một Omega hàng thật giá thật.

Dáng người thon dài, bộ quân phục bao chặt lấy cơ thể săn chắc mảnh mai, mái tóc đen được cắt gọn gàng, để lộ ra đôi mắt đen láy tĩnh mịch. Anh đứng thẳng tắp, miếng dán ngăn mùi lấp ló sau cổ, đôi chân dài được chiếc quần quân đội bao lấy, không một nếp nhăn, quân hàm một sao sáng lấp lánh trên vai. Anh duy trì trầm mặc, tràn ngập uy nghiêm, làm đám Alpha trẻ tuổi không dám ngước mắt nhìn.

Richal - thiếu tướng trẻ tuổi nhất hiện nay của Đế quốc. Là một... Omega.

Đám Alpha mới bước chân chập chững vào quân đội biết được sự thật này, ai nấy đều há hốc miệng.

Bởi quả thật, tất cả mọi người đều hiểu rõ Omega yếu ớt đến cỡ nào, trước giờ số lượng Omega bước vào quân đội có thể đếm trên đầu ngón tay. Càng khỏi phải nói đến bước lên hàng ngũ thiếu tướng, có thể nói là người đầu tiên trong lịch sử.

Lúc ấy, vài Alpha đã lên tiếng chế nhạo, cho rằng Richal đã dùng thủ đoạn nào đấy để bước lên được vị trí hiện nay. Âm thanh cười cượt vang trong không gian yên tĩnh, truyền đến tai của mấy huấn luyện viên.

Mấy người huấn luyện viên vẫn đứng thẳng, tỏ vẻ không quan tâm. Nhưng tất cả đều đang liều mạng đè ép khoé môi đang cong lên của mình, trong ánh mắt dâng lên sự đồng tình nhàn nhạt.

Đúng là nghé con không sợ cọp, dám trêu ngay vào thứ dữ mà đến họ còn sợ hãi.

Richal khẽ nâng mắt, sự hững hờ toát ra trong từng cử chỉ. Anh cởi chiếc mũ quân đội, ném qua một bên, một vị huấn luyện viên vội giúp anh bắt lấy. Richal hơi gật đầu, tỏ ý cảm ơn, rồi bước đi thẳng tới đám Alpha trẻ tuổi mới gia nhập quân đội.

Tên Alpha nọ vừa cười cợt nhìn thấy có người bước lại gần, nụ cười cứng lại trên môi. Đến khi thân thể của người đó kề sát, Alpha nọ mới cảm nhận được rõ ràng, chiều cao của Omega này thậm chí còn cao hơn Alpha là hắn một chút. Ánh mắt tràn đầy áp lực cùng lạnh lẽo đó làm hắn sợ run người, tim đập liên hồi trong l*иg ngực.

Richal hạ mắt, đồng tử sâu thẳm nhìn Alpha trước mặt. Anh không tức giận, rất ít có chuyện gì có thể làm Richal nổi nóng, nhưng không đồng nghĩa anh có thể tha thứ cho mấy đứa nhóc ranh dám làm trò trước mặt mình.

Tới khi Alpha nọ đã sợ hãi đến mức phải lùi vài bước, áp lực kinh khủng đến từ quân nhân thực thụ khiến hắn không thể không cúi người. Richal mấp máy đôi môi mỏng, bình thản nói rằng:

"Không phục, thì đấu với tôi một trận."

Âm thanh chậm rãi, rất rõ ràng, đánh thẳng vào lòng Alpha trước mặt. Hắn hơi run rẩy, muốn từ chối, nhưng ý mệnh lệnh trong câu nói của Richal khiến hắn không thể nào dám lắc đầu, chỉ đành căng não bước ra.

Richal đứng ở đối diện, làn gió khẽ thổi mái tóc anh bay nhẹ, ánh mắt lãnh đạm không mảy may dao động, tựa như không vật thể nào có thể in vào mắt anh.

Alpha trước mắt hét lớn một tiếng, lấy hết can đảm xông tới. Hắn cũng đã trải qua huấn luyện rất gian khổ mới đậu được vào trường quân đội, cũng là một tân binh rất xuất sắc, thể lực cùng tinh thần lực không thể coi thường, đạt tới mức B+, đứng trong hàng ngũ mười học viên đứng đầu.

Chỉ tiếc, chút sức mạnh này không là gì với quân nhân tại ngũ.

Richal nhẹ lách người, cơ thể mảnh mai thon gầy trông rất yếu ớt, nhưng thể lực của anh đã đạt tới mức nằm trong hàng đầu quân nhân hiện nay.

Omega duy nhất trong quân hàm tướng, tinh thần lực 2S, thể lực S. Hiện nay, rất ít người không có mắt dám đυ.ng chạm vào Omega đặc biệt này, chỉ có những đứa trẻ mới lớn không hiểu chuyện.

Các đòn tấn công hiểm hóc của Alpha đều bị né một cách dễ dàng, hệt như một con mèo đang quờ quạng chơi đùa, nom đến là khôi hài.

Alpha trẻ tuổi bối rối, khuôn mặt đỏ bừng, bị quay qua quay lại như chóng chóng. Đến lúc này, hắn mới muộn màng nhận ra, mình đã phạm phải một sai lầm không thể vãn hồi.

Cho tới khi Alpha phải dừng lại thở hồng hộc, trước mắt nhoè nhoẹt, sâu sắc cảm nhận được sự đối lập một trời một vực về thực lực, nỗi sợ hãi tràn ngập trong lòng.

Richal điềm nhiên đút một tay vào túi quần, chờ Alpha trước mặt một lần nữa đứng thẳng, nhìn bộ dáng chật vật của hắn một lúc, hơi hạ mi mắt, cảm thấy mình bắt nạt trẻ em như vậy là đủ rồi.

Anh tiến lại gần, hàng lông mi dài phủ bóng mờ nhạt xuống gò má trắng trẻo, ánh mắt lạnh nhạt ấy, tựa như đang nhìn một con kiến.

Alpha ngước mắt, hơi thở ngưng trọng, tràn ngập cảnh giác nhìn người trước mặt. Khi cơn đau ở bụng đột ngột ập tới làm hắn té ngã ra đất, Alpha cũng không biết Omega trước mắt ra tay từ lúc nào.

Richal thu chân về, đôi chân thon dài được bao bởi quần dài màu xanh lá tạo thành một vòng cung đẹp đẽ, nhanh gọn, nguy hiểm lại tràn đầy mĩ lệ.

Anh híp mắt, nhìn Alpha trẻ tuổi trước mắt cong người, thống khổ nằm dưới nền đất, tự hỏi bản thân có ra tay quá nặng hay không.

Không khí lập tức ngưng trọng, đám Alpha trẻ tuổi bên cạnh sợ đến mức nín thở, không thể tin nhìn khung cảnh trước mắt. Một Omega, chỉ dùng một đòn, hạ đo ván một Alpha trẻ tuổi khoẻ mạnh, câu chuyện nói ra có lẽ sẽ bị hàng ngàn người cười nhạo cứ như vậy hiện rõ trước mắt họ.

Richal cẩn thận đánh giá, kết luận rằng vết thương anh gây ra không quá nghiêm trọng, chỉ bị tổn thương phần mô mềm, không thương đến gân cốt, mới xoay lưng đi thẳng.

"Yếu ớt."

Đôi môi mỏng hơi mấp máy, để lại hai chữ in thẳng vào lòng đám Alpha nơi đây, làm họ cúi đầu hổ thẹn.