Chuồng ngựa thuần túy có cửa sổ kính rộng rãi và sáng sủa, ánh nắng chiếu vào qua kẽ hở giữa cành lá, cỏ khô chất lượng cao được xếp gọn gàng trên giá cách ly bằng gỗ, và… Một chú ngựa uy nghi đang lặng lẽ cúi đầu gặm cỏ.
Trong không khí không có mùi phân ngựa thường thấy trong chuồng ngựa, thay vào đó là mùi cỏ khô êm dịu - đây chính là mùi trên tay Cố Thời Chương vừa rồi.
Mọi thứ ở đây đều tĩnh lặng và giản dị, giống như một bức tranh tĩnh vật trong một bức tranh sơn dầu phương Tây.
Cố Thời Chương nhặt một nắm cỏ khô đút cho con ngựa kia, cười với Diệp Thiên Hủy nói: "Cô làm việc ở chuồng ngựa nào?"
Diệp Thiên Hủy: "Tôi mới tới đây mấy ngày, hiện tại tạm thời được phân đến chuồng ngựa số 7, phụ trách cho bốn con ngựa ăn.”
Cô vừa xuyên qua nhiều chuồng ngựa như vậy, đương nhiên nhớ tới một số chuồng ngựa, tin tưởng sẽ không bị Cố Thời Chương vạch trần.
Cô tò mò nhìn chuồng ngựa ở đây: "Tại sao chuồng ngựa ở đây khác với chuồng ngựa số 7 của chúng tôi vậy? Trang thiết bị ở đây rõ ràng tốt hơn, môi trường tốt hơn, ngựa ở đây cũng được cho ăn cẩn thận hơn."
Cố Thời Chương nói: "Nghe cô nói câu này là biết cô mới tới rồi, lẽ nào sếp của cô không nói cho cô biết về mô hình kinh doanh đua ngựa và chuồng ngựa ở đây sao?"
Anh ngước mắt lên, nhìn cô bằng đôi mắt đen láy, cười nói: “Đáng lý ra ngày đầu tiên nhận việc cô sẽ được phát một cuốn sổ tay hướng dẫn mới phải, trong đó chắc chắn phải có thông tin này nhỉ?”
Diệp Thiên Hủy áp chế bất kỳ cảm xúc dao động nào: "Ơ, còn có sổ tay hướng dẫn thông tin nữa á, sao tôi lại không biết nhỉ! Lúc mới vào nhận việc, quả thực có người đưa cho tôi một cái túi, nhưng lại không thấy sách hướng dẫn!"
Cô lại giải thích tiếp: “Tiếng Anh của tôi không tốt lắm, khi nhìn những thức đó liền thấy nhức đầu, cho nên không có nhìn kỹ.”
Những lời này của cô có tiến có lùi đầy đủ, ai biết người đàn ông này có cố ý lừa cô hay không, ai mà biết thật sự có sổ tay hướng dẫn gì đó không.
Cố Thời Chương thấy vậy, bèn mỉm cười và nói: "Xem ra cô thực sự là một người hời hợt, thậm chí còn chưa xem sách hướng dẫn."
Vừa nói, anh vừa giải thích: “Câu lạc bộ đua ngựa Thung Lũng Hạnh Phúc có hơn 700 con ngựa đua đang hoạt động. Không phải tất cả những con ngựa đua này đều thuộc sở hữu của Câu lạc bộ đua ngựa, chúng thuộc về những chủ ngựa khác nhau. Chỉ là những người chủ ngựa này đã bàn giao quyền sở hữu chúng cho Câu lạc bộ đua ngựa Hồng Kông được quản lý thống nhất. Câu lạc bộ đua ngựa cung cấp các chuồng ngựa thuộc nhiều cấp độ khác nhau. Nếu chủ sở hữu đặc biệt tỉ mỉ về ngựa của mình, đối phương cũng có thể xin xây dựng chuồng ngựa của riêng và thuê chuyên gia tới bảo vệ, bảo dưỡng.”
Diệp Thiên Hủy: "Vậy nên chủ nhân của những con ngựa này rất giàu có nên mở phòng riêng cho ngựa của mình. "
Phòng riêng...
Trong mắt Cố Thời Chương nổi lên ý cười, anh tán đồng, nói: "Phòng riêng à, ừm có lý ha. Trên thực tế mấy năm gần đây, ở Hồng Kông đã xây dựng thêm một số trường đua ngựa tư nhân khác, chẳng hạn như trường đua ngựa Bestune, cũng chính là đối thủ cạnh tranh mạnh mẽ hiện giờ của Thung lũng Hạnh Phúc và trường đua ngựa Hồng Kông, cho nên các trường đua lớn cũng đang cải cách.”
Diệp Thiên Hủy nhìn chuồng ngựa: "Cái này nhất định là mới xây, chắc chắn rất đắt tiền."
Cố Thời Chương nhìn quanh chuồng ngựa, rõ ràng rất hài lòng: "Nghe nói chuồng ngựa này được thiết kế bởi một nhà thiết kế nổi tiếng thế giới. Cô nhìn các cửa sổ mái và cửa sổ lắp kính hai lớp này xem, điều này có thể cung cấp nhiều ánh sáng tự nhiên hơn cho ngựa. Cơ sở vật chất rất đầy đủ, bao gồm phòng tắm và phòng yên ngựa.”
Diệp Thiên Hủy tò mò nhìn nó, quả nhiên, nó được trang bị đầy đủ các loại thiết bị, thoạt nhìn rất thời trang và hiện đại.
Vừa nói, anh vừa dẫn cô đi về phía trước, xuyên qua một hành lang gỗ, đến một chuồng ngựa. Trong chuồng có một con ngựa to lớn màu nâu, thân hình cân đối, cái đầu xinh đẹp, khi nhìn kỹ lại thì thấy nó có ngực rộng, lưng ngắn và xương chân ngắn, ngựa như vậy chạy sẽ rất nhanh nhẹn và có sức nổ mạnh.
Đây rõ ràng là một con ngựa quý hiếm và tốt.
Cố Thời Chương đưa tay vuốt ve bờm ngựa, cười hỏi: "Đây là Long Quang, cô cảm thấy thế nào?"