Phật Tử Bị Giới Giải Trí Bắt Cóc

Chương 53

Mặc dù Kinh Huy chưa từng hỏi Tu Tâm em có thích mùi khói không, nhưng theo bản năng hắn không muốn hút thuốc trước mặt Tu Tâm. Cũng may bản thân hắn cũng không nghiện thuốc, chỉ là sẽ châm hai điếu thuốc trong lúc xã giao. Không biết tại sao, tại thời điểm hắn chờ Tu Tâm ở cửa ra vào lại không nhịn được cầm một điếu thuốc.

Hắn cho là Tu Tâm và người Sở gia có rất nhiều chuyện muốn nói, sẽ không đi ra nhanh như vậy, không ngờ lại bị Tu Tâm bắt tại trận.

Bởi vì mùi khói trên người, Kinh Huy không đến bên cạnh Tu Tâm ngay lập tức, cách cậu một khoảng rồi hỏi: "Cùng người Sở gia nói xong rồi?"

"Ừm." Tu Tâm nhìn mẩu thuốc lá trong tay Kinh Huy, khẽ gật đầu.

Sau đó cậu chủ động bước đến trước mặt Kinh Huy, cậu ngẩng đầu nhìn Kinh Huy nói: "Kinh Huy, chúng ta nói chuyện đi? "

Tư thái bây giờ của Tu Tâm với tư thái vừa rồi cậu nói chuyện với người Sở gia nói chuyện mười phần tương tự, Kinh Huy lập tức biết được Tu Tâm muốn nói gì, nhưng hắn cũng không từ chối Tu Tâm.

Lúc này Tu Tâm không dẫn Kinh Huy đi tìm phòng nghỉ khác, mà cùng Kinh Huy đi lên sân thượng của tòa nhà.

Đêm nay ngược lại trời sáng khí trong thời tiết vừa vặn, có thể nhìn thấy ánh sao lấp lánh mơ hồ trên bầu trời.

Tu Tâm không muốn Kinh Huy ở trên người cậu ngày càng lún sâu, vì vậy muốn thừa dịp hôm nay dứt khoát cũng cùng Kinh Huy nói rõ ràng: "Kinh Huy..."

Nhưng nào ngờ cậu vừa mở miệng, Kinh Huy đã dùng ngón trỏ đặt lên môi cậu, sau đó cúi đầu cầu xin: "Sở Thần, em nghe anh nói trước được không? "

Lúc này Kinh Huy nhẹ nhàng kéo ra một nụ cười, chỉ là nụ cười này so với khóc còn khó coi hơn. Tu Tâm nhìn bộ dáng này của hắn, giống như đêm nay Kinh Huy cũng có chuyện muốn nói với cậu.

Tâm tư Tu Tâm thông thấu, mơ hồ đoán được Kinh Huy đã biết cậu muốn nói gì. Vì thế đối mặt với cầu xin của Kinh Huy, cậu chỉ gật đầu.

Nhưng Kinh Huy cũng không nói gì, chỉ nói đến bộ phim định chế《Sở trường trò hay》.

"Em có nhớ bộ phim bên《Sở trường trò hay》 không?" Trên mặt Kinh Huy khôi phục bình tĩnh: "Anh đã nhận làm đạo diễn phim này, kịch bản... Đã viết xong."

Tu Tâm hiếm khi có chút ngơ ngác gật nhẹ đầu, không biết vì sao Kinh Huy lại nhắc đến việc này. Việc Kinh Huy tiếp nhận bộ phim này, cậu cảm thấy có chút ngoài ý muốn.

Sau đó cậu nghe Kinh Huy tiếp tục nói: "Em không hỏi đây là loại kịch bản gì sao? "

"Anh để người ta viết kịch bản gì?"

"Kịch bản tình yêu." Kinh Huy nhìn thẳng Tu Tâm nói: "Chuyện kể về một kẻ đào phạm và một tiểu công tử hào môn có duyên gặp gỡ. Tiểu công tử ngây thơ lãng mạn, rời nhà đi du lịch, trên đường gặp một tên đào phạm hung ác. Y bị bề ngoài mỹ lệ của đào phạm lừa gạt, chủ động mời tên đào phạm này cùng y đồng hành. Đào phạm vốn định thừa cơ ra tay với tiểu công tử, nhưng lại bởi vì ngoài ý muốn mà nhiều lần thất thủ, cuối cùng...... Hắn yêu tiểu công tử. "

(Đào phạm: tội phạm bỏ trốn.)

Tu Tâm nghe câu chuyện này, dường như nghĩ đến cái gì đó rồi hỏi: "Nhân vật em đóng là tiểu công tử? Nữ diễn viên nào đóng vai còn lại? "

"Không phải nữ diễn viên, là anh." Kinh Huy nhẹ nhàng ném xuống một quả bom.

Sau đó hắn liền im lặng chờ Tu Tâm bình tĩnh lại.

Trong dự đoán của Kinh Huy, có thể Tu Tâm sẽ kinh ngạc trước sự xuất hiện của hắn, có thể sẽ từ chối bộ phim này, có thể sẽ yêu cầu đổi góc nhìn... Nhưng hắn không ngờ cuối cùng Tu Tâm sẽ gật đầu, cái gật đầu này như lông vũ nhẹ nhàng rơi xuống nước.

Nhìn ánh mắt Tu Tâm, Kinh Huy biết thì ra cậu đã sớm nhìn thấu tâm tư của hắn. Đương nhiên, điều này rất bình thường, không đề cập đến việc tâm Tu Tâm đã có chút lung lay, bản thân Tu Tâm lựa chọn trở thành diễn viên là bởi vì cậu muốn đem tình cảm gửi gắm trong phim. Suy bụng ta ra bụng người, đương nhiên cậu có thể tuỳ tiện nhìn ra ý nghĩ của Kinh Huy.

Vì thế cuối cùng Tu Tâm cũng không nói gì với Kinh Huy.

Ngược lại tối hôm đó có một tài khoản Weibo lặng lẽ đăng một trạng thái.

@3653197831: Tôi nhìn thấy một mặt trăng trong vũng nước, muốn lấy nó làm của riêng mình, nhưng sau đó tôi phát hiện đó là một mặt trăng không thể chạm tới trên bầu trời. Tôi cũng chỉ có thể đứng bên vũng nước, để cho bóng hình phản chiếu ngắn ngủi đan xen cùng bóng hình mặt trăng.

Bởi vì điểm tín dụng này quá thấp, cho nên sau khi Weibo này đăng lên, lượt xem vẫn chỉ có "1", trong nháy mắt đã chìm xuống trong biển số liệu mênh mông.

*

Sau khi Tu Tâm trở về từ lễ trao giải Trường Bách, cậu lại tham gia quay phim. Nhưng bởi vì là phim truyền hình đô thị, thời gian đóng lại nhiều, cho nên bộ phim《Máu tanh hò hét》của Cung Chính Phi rất nhanh đã đóng máy.

Trong thời gian này, cậu còn thuận tiện tham gia vài lễ trao giải, trong đó hầu như cậu đều lấy danh nghĩa đoàn phim Thương Lan tham gia. Nhưng cho dù cậu tham gia cho "Thương Lan", hay tham gia thay "Hiệp sĩ", cậu luôn luôn có thể gặt hái một số vinh dự trong các buổi lễ này. Cái khác không nói, ít nhất "giải thưởng nhân khí" gần như đều bị cậu bao trọn.

Cậu còn bởi vậy mà có được cái tên "máy gặt cúp", nhưng cho dù là một "máy gặt cúp", cũng khó tránh khỏi có lúc thất thủ.

Ví dụ như có hai lần nhờ "Thương Lan" cậu được đề cử nam diễn viên chính xuất sắc nhất, nhưng đều bởi vì đề tài búp bê cổ mà hai "giải thưởng thị đế" này đều lướt qua. Nhưng anti trên mạng cũng không xem đề tài là gì, bắt đầu mượn cơ hội trào phúng diễn xuất Tu Tâm.

【Cười chết tôi rồi, fan Sở Thần mỗi ngày thổi phồng, bây giờ lật xe đi? Từ khi Sở Thần ra mắt, các người mỗi ngày đều thổi phồng kỹ năng diễn xuất của cậu ta. Diễn xuất của cậu ta hật sự trâu bò như vậy, sao không lấy được thị đế? Ồ, tôi hiểu rồi. Là tiền của cậu ta chỉ đủ mua giải người mới, giải thưởng nhân khí, giải thưởng vai phụ các loại đúng không? 】

【Bó tay rồi, giải thưởng Trường Bách có thể mua sao, sao không thấy anh nhà của cậu đi mua một cái?】

【Cúp trong tay, cười nhìn chó dại. Sở Thần nhà chúng tôi còn chưa ra mắt một năm, có thành tích như bây giờ còn chưa đủ trâu bò sao?】

【Cái tên anti này mi là sâu trốn trong tủ Sở Thần đúng không? Cho dù là fan cũng không dám nhìn Sở Thần mới diễn một bộ phim truyền hình là có thể đoạt được thị đế.】

【Được được được, fan lại đến khống bình. Tôi không thể làm ầm ĩ với mấy người, nhưng nghe tôi nói này. Sở Thần là một tên nghệ sĩ xuất thân từ tạp kỹ, diễn xuất không xứng với vinh dự, tài nguyên tiếp theo căn bản không theo kịp. Ngoại trừ ông già hồ đồ Cung Chính Phi kia, mấy người xem còn có danh đạo nào đi tìm Sở Thần quay phim không? Bộ phim kia của Cung Chính Phi đã quay xong đúng không? Cậu ta còn chưa tuyên truyền phim mới, điều này không phải đã nói lên hết thảy sao? Sở Thần qua đợt dư nhiệt này rất flop! Không flop tôi phát sóng trực tiếp ăn bàn phím! 】

Tu Tâm nhìn Weibo trên màn hình này, có chút buồn bực, thì ra bàn phím cũng có thể ăn sao?

Thật ra từ sau khi đăng ký Weibo, gần như Tu Tâm không đăng bài nữa, chỉ có lúc cậu cần tiến hành tuyên truyền chuyển tiếp, cậu mới có thể mở thao tác một chút. Một tài khoản kinh doanh tốt sẽ có những người nhìn qua giống như một con zombie gào thét.

Bằng không lúc trước Sở gia cao giọng bác bỏ tin đồn Sở Ý và Sở gia không có quan hệ gì, cậu có thể dựa vào tin đồn này nói mình và Sở gia cũng không có quan hệ gì.

Hôm nay Tu Tâm trong lúc vô tình nhìn thấy Weibo này, nhất thời tò mò nhấn vào nhìn thoáng qua, kết quả liền thấy được một đoạn đối thoại kỳ kỳ quái quái như vậy. Tu Tâm tỏ vẻ tuy rằng đều là chữ hán cậu biết, nhưng tổ hợp lại cậu lại không hiểu gì.

Thân là một tiểu bạch trên mạng, Tu Tâm chỉ có thể lúng túng tắt Weibo đi.

Đúng lúc này, âm thanh từ đài phát thanh sân bay truyền vào tai cậu.

"Hành khách đến nước F xin lưu ý: Chuyến bay F8539 của bạn sẽ sớm cất cánh, vui lòng nhanh chóng mang theo vali xách tay, xuất trình thẻ lên máy bay và lên máy bay từ cổng số 5. Chúc một chuyến đi tốt đẹp! "

Hạ Hoành ở một bên nhìn Tu Tâm và Tuân Duệ Nhã nói: "Ai! Anh Sở thần, chị Tuân chúng ta đăng ký nhanh đi! "

Tuân Duệ Nhã cũng nói: "Đi thôi, chị đã liên lạc với Kellen Na rồi, cô ấy nói sau khi máy bay đến nơi sẽ đích thân tới đón chúng ta."

Nghe bọn họ nói vậy, Tu Tâm cất điện thoại, xách vali đi theo phía sau bọn họ, muốn cùng bọn họ lên máy bay. Tuy phần lớn thời gian Tu Tâm đều ở trên núi khổ tu, nhưng máy bay trong nước vẫn sẽ ngồi qua, nhưng cậu chưa từng ngồi qua máy bay xuất ngoại.

Tuy nhiên, khi lên máy bay, cậu thấy ngoài sự khác biệt giữa kiểm tra vé và kích thước máy bay chở khách quốc tế lớn hơn một chút so với máy bay nội địa, các chuyến bay quốc tế và nội địa cũng không khác nhau là bao nhiêu.

Nếu nhất định phải nói, có lẽ chuyến bay lần này của cậu so với lần trước cậu ngồi thời gian bay còn dài hơn. Mắt thấy tiếp viên hàng không nhắc nhở mọi người nhanh chóng xử lý xong mọi chuyện, sau đó tắt điện thoại di động, tắt mạng, Tu Tâm do dự trong chốc lát vẫn mở giao diện trò chuyện với Kinh Huy.

Tu Tâm: Em đã lên đường đến nước F để tham gia quay phim của Kellen Na, sau khi trở lại, em có thể hoàn thành bộ phim mà anh nói.

Sau khi gửi tin nhắn đi, Tu Tâm liền tắt điện thoại.

Tu Tâm ngồi ở khoang hạng nhất, trong khoang không có mấy người, nhưng sau khi máy bay cất cánh, bọn họ đều lấy máy tính ra bắt đầu làm việc. Tu Tâm lại trực tiếp ngồi trên ghế, cũng không bị thứ bên ngoài làm ảnh hưởng.

Cho đến khi một người phụ nữ muốn đi vệ sinh đi ngang qua vị trí của cậu, người phụ nữ này liên tục "đi ngang qua" bên cạnh chỗ ngồi của cậu.

Tu Tâm cho rằng nàng cần trợ giúp, ngước mắt nhìn nàng. Lại thấy vẻ mặt đỏ bừng của người phụ nữ này lặng lẽ nhìn chăm chú vào Tu Tâm, một lúc lâu sau mới chuẩn bị tâm lý thật tốt đi đến trước mặt Tu Tâm, lắp bắp hỏi: "Anh, xin chào. Anh là Sở Thần đúng không? Em là một fan của anh, em rất thích anh! "

Đối mặt với cảnh tượng này, Tu Tâm không nhịn được nhớ đến cảm giác lúc cậu bị người hâm mộ không có lý trí vây quanh ở công viên.

Bây giờ ở trên máy bay cũng không có chỗ nào để trốn!

Tu Tâm nhìn người hâm mộ này nhẹ nhàng suỵt một tiếng, ý bảo nàng nhỏ giọng một chút, sau đó mới nói: "Là tôi, cám ơn em đã thích. "

Nghe Tu Tâm thừa nhận thân phận của mình, fan này liều mạng khắc chế bản thân, mới khiến cho mình không nhảy lên ba thước, nàng kích động nhìn về phía Tu Tâm, nhẹ giọng hỏi: "Xin hỏi anh có thể ký tên cho em không? "

Đối mặt với yêu cầu này, Tu Tâm đương nhiên sẽ đồng ý, nàng vội vàng lấy ra giấy bút từ trong túi xách của mình. Lúc Tu Tâm ký tên, nàng không khỏi cùng Tu Tâm bắt chuyện, muốn cùng cậu nói thêm mấy câu: "Sở Thần, anh muốn đi đâu vậy? Gần đây có việc cần đi nước ngoài sao? "

Sau khi Tu Tâm trả lại giấy bút đã ký tên cho nàng, có chút thần bí mỉm cười nói: "Tôi đi quay phim. "

"Quay phim?" Fan này nghe vậy có chút vui mừng.

Lão bà có phim gì mà nàng không biết? Đây là loại phim gì? Tại sao lại phải ra nước ngoài để quay phim? Nhanh lên để nàng xem!

Lão bà! Cơm cơm! Đói đói!

Tu Tâm không biết người phụ nữ tao nhã trước mắt cậu lại là fan chồng của cậu, cậu chỉ nhìn thấy ánh mắt phấn khích của nàng. Tu Tâm không đành lòng khiến người hâm mộ thất vọng liền lặng lẽ tiết lộ một ít: "Tình huống cụ thể chờ vài ngày nữa sẽ công bố. "

______________

Edit: Ai thấy chỗ nào lấn cấn thì bình luận nhé!

Mình phát hiện phần dịch ngoài lề có chút sơ sót nên đã xóa một bức có liên quan đến chương này và để vào ảnh bìa của chương. (Bản dịch ảnh có trong chương nhé!)