Liên Bách: Sở Sở, cậu nhất định phải cứu tôi! Tôi rõ ràng chỉ muốn cho Sở Thần một giáo huấn nhỏ mà thôi, vì sao lại biến thành tình trạng như bây giờ.
Mấy ngày nay Sở Ý bởi vì sinh nhật sắp tới, tâm trạng không tệ. Cha mẹ Sở gia năm nay vẫn lựa chọn tổ chức yến tiệc lớn cho sinh nhật của cậu ta, cũng không bởi vì Tu Tâm đột nhiên xuất hiện có thay đổi gì.
Tâm trạng tốt này vẫn duy trì cho đến khi cậu nhìn thấy tin nhắn không ngừng lấp lóe do Liên Bách gửi đến.
Sở Ý mở weibo ra, thấy dư luận trên mạng đã hoàn toàn bất đồng với hai ngày trước. Tuy hot search của Liên Bách hấp dẫn rất nhiều quần chúng ăn dưa, nhưng độ hot search liên quan đến Tu Tâm cũng không thấp, bên trong đều là bình luận khen ngợi.
Hơn nữa hai ngày trước hot search tiêu cực về Tu Tâm chỉ còn xuất hiện trên bảng giải trí, hiện tại hot search chính diện của cậu lại cùng hot search của Liên Bách xông lên tổng bảng!
Tìm kiếm Liên Bách và Tu Tâm vừa vặn còn hot liên tục từ trên xuống dưới, nhìn hết sức châm chọc.
Sở Ý nhíu mày, đoán ra bên trong có bút tích của Kinh Huy. Chỉ là cậu ta không biết Kinh Huy làm như vậy đơn thuần là vì danh tiếng điện ảnh, hay là vì Tu Tâm.
Cậu ta lắc đầu phủ định loại khả năng phía sau, Sở Ý có một câu không lừa Liên Bách, cậu ta cũng không cảm thấy Kinh Huy có thể coi trọng Tu Tâm.
Quả nhiên, đoàn làm phim《Hiệp sĩ》rất nhanh thừa dịp hot search này xây dựng một weibo chính thức bắt đầu công bố nhân vật, lại xông lên một làn sóng nhiệt. Mọi người đều biết, phim của Kinh Huy từ trước đến nay rất ít khi tuyên truyền trước, lần này cũng do sợ bị Tu Tâm liên lụy đến thanh danh mới ra tay.
Sở Ý buông điện thoại xuống, suy ngẫm một lúc, cảm thấy lần sau muốn ra tay với Tu Tâm không thể liên lụy đến người khác.
Lần này xem như tiện nghi Tu Tâm.
*
Tu Tâm nhìn đoàn làm phim phát ra thông báo tuyên truyền, biết dư luận chuyển biến đến nhanh như vậy tất nhiên có Kinh Huy xuất lực.
Khi Kinh Huy từ cuối hành lang trở về, Tu Tâm chân thành nói một câu: "Cảm ơn. "
Kinh Huy nghe xong nhếch miệng: "Chỉ đơn thuần cảm ơn bằng miệng? "
Tu Tâm ngước mắt nhìn hắn.
"Tôi còn chưa ăn cơm tối." Mặt Kinh Huy không đỏ, hơi thở không gấp ám chỉ.
Tu Tâm theo bản năng quay đầu lại nhìn về phía người thứ ba trong không gian này, Quý Hạo Quyền vội vàng lắc đầu: "Buổi tối em còn có cảnh đêm! Em sẽ không đi! "
Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, Kinh Huy tán thưởng nhìn anh một cái, Tu Tâm cũng không có miễn cưỡng anh.
Chờ sau khi ra khỏi phòng cho thuê, Tu Tâm hỏi Kinh Huy: "Đạo diễn Kinh muốn ăn cái gì? "
"Tôi sao cũng được." Kinh Huy chỉ để ý ai ăn cùng: "Tùy em, muốn ăn gì cũng được. "
Tu Tâm trầm tư một lúc, nghĩ đến một cửa hàng cậu nhìn thấy khi tới thành phố điện ảnh, giống như hạ quyết tâm nhấc chân đi về hướng kia: "Vậy đạo diễn Kinh chúng ta tùy tiện ăn một chút đi. "
Kinh Huy không có ý kiến đuổi theo, nhưng hắn không ngờ Tu Tâm lại dẫn hắn đến một cửa hàng, hắn dừng chân nhìn cửa hàng một lúc. Hắn cũng không phải ghét bỏ cửa hàng này nhìn qua vệ sinh không đủ cao cấp, chỉ là mọi người đều biết trong cửa hàng xiên nướng cũng không có mấy loại rau củ.
Nhưng thấy mục tiêu của Tu Tâm rõ ràng không giống như tìm nhầm cửa hàng, hắn chỉ có thể thắc mắc đuổi theo. Cửa hàng này không tính là lớn, nhưng cũng có hai tầng, lầu chính là phòng riêng.
Kinh Huy trơ mắt nhìn Tu Tâm sau khi vào phòng, cầm lấy menu và bút bi chọn thức ăn, bên trong không ngoại lệ tất cả đều là đồ ăn mặn! Đến cuối cùng Tu Tâm còn hỏi nhân viên phục vụ: "Các anh có rượu không?"
"Có, ngài xem nơi này, bia rượu đều có. "
Kinh Huy vươn một tay chắn lên menu hỏi Tu Tâm: "Em muốn uống rượu? Em đã bao giờ uống rượu chưa? "
Mặc dù lúc ở trong đoàn làm phim Tu Tâm không tiết lộ thân thế của mình với Kinh Huy, nhưng bọn họ cơ bản đều ăn cùng một chỗ ba bữa, Kinh Huy rất hiểu thực đơn ăn uống của Tu Tâm.
Tu Tâm cười nhẹ nói: "Em muốn thử, chỉ uống một ngụm. "
Nói chỉ uống một ngụm...... Chắc sẽ không sao.
Kinh Huy nghĩ như vậy lấy tay mình ra, vì thế Tu Tâm gọi một lon bia, còn quay đầu hỏi hắn: "Đạo diễn Kinh, anh muốn uống không? "
Chú ý tới sự khác thường của Tu Tâm hôm nay, Kinh Huy đương nhiên lắc đầu: "Tôi còn phải lái xe. "
Cửa hàng này làm việc rất nhanh, menu đưa xuống còn chưa được mấy phút, nhân viên phục vụ đã bưng xiên nướng ra mùi thơm nhanh chóng bốc lên, còn tiện thể mang bia Tu Tâm muốn đến.
Kinh Huy bình tĩnh ngồi ở một bên định xem Tu Tâm muốn làm gì, sau đó lập tức thấy Tu Tâm nhẹ nhàng mở bia ra, lấy chén rượu ra rót cho mình... Một ngụm.
Lời Tu Tâm nói rất có chữ tín, nói một ngụm là một ngụm, tuyệt đối không đυ.ng thêm một giọt.
Nhìn đáy chén cạn kia, Kinh Huy thở phào nhẹ nhõm, Tu Tâm lại rất lo lắng, nhưng cậu biết lo lắng cũng vô dụng, vì thế cậu trực tiếp nâng chén bia lên, nhắm mắt uống ngụm bia kia, một hơi cạn sạch!
Thấy khí thế của cậu, không biết còn tưởng cậu đã uống một chén lớn, nhưng dù chỉ có một ngụm rượu cũng khiến Tu Tâm bị sặc: "Khụ khụ khụ!! "
Kinh Huy ngồi bên cạnh trở nên luống cuống, giúp Tu Tâm vỗ lưng, Tu Tâm ho một lúc lâu mới bình tĩnh lại, vô tội nhìn Kinh Huy nói: "Vì sao bia lại khó uống như vậy? "
Có lẽ bởi vì khoảng thời gian vừa rồi Tu Tâm ho khan làm nước mắt sinh lý rơi xuống, trong ánh mắt Tu Tâm lúc này sóng nước liễm diễm, giống như là ngậm một dòng suối. Cánh môi cậu bị rượu nhuận qua hiện ra ánh sáng khác biệt, càng thêm đỏ tươi.
Kinh Huy cảm thấy cổ họng có chút khô khốc, qua loa nói: "Có lẽ do vấn đề của thương hiệu. "
"Ò..." Tu Tâm nhận được đáp án, lại đưa tay cầm lên một chuỗi xiên nướng.
Xâu này nhìn qua giống như là chân với tay, phía trên có rải đầy cây thì là, món xương sườn màu trắng béo ngậy và thịt liên tiếp xâu lại với nhau, sát lại gần còn có thể nhìn thấy hơi nóng bốc lên.
Kinh Huy kinh nghi bất định nhìn Tu Tâm đã quen ăn chay đem xiên nướng tiến đến bên miệng hơn nữa hung tàn cắn một miếng.
Mười giây sau, Tu Tâm đem đồ trong miệng nôn vào thùng rác bên cạnh, tủi thân hỏi Kinh Huy: "Sao thịt lại tanh như vậy? "
Ngay từ đầu Kinh Huy còn tưởng là do món ăn có vấn đề, nắm tay Tu Tâm, trực tiếp đem thịt còn sót lại trên tăm cắn xuống, kết quả miệng lại đầy mỡ và mùi thịt, cũng không có một chút mùi tanh, ngược lại quán này hương vị còn ngoài ý muốn không tồi.
Nhưng mà rất nhanh Kinh Huy suy nghĩ rõ ràng, bởi vì thực đơn ăn uống từ nhỏ của Tu Tâm và người khác không giống nhau, vị giác sẽ càng thêm mẫn cảm. Giống như vị giác của người Tứ Xuyên và vị giác của người Quảng Đông là hoàn toàn khác nhau.
"Em muốn ăn thịt, tôi sẽ kêu người khác làm tốt cho em được không? Tay nghề của cửa hàng này không tốt. " Kinh Huy trợn mắt nói dối.
Không ngờ kết quả là Tu Tâm lại nắm quyền nói: "Không cần! Em muốn ăn! "
Nói xong liền thấy Tu Tâm không để ý Kinh Huy cản trở, tay trái tay phải đều cầm xiên nướng lên, trái một ngụm, phải một ngụm, dáng vẻ cau mày hiện rõ nhưng vẫn cứ liều mạng nhét đồ vào miệng.
Lúc này nếu Kinh Huy không nhìn ra Tu Tâm đã say thì chính là kẻ ngốc.
Hắn một tay đoạt lấy xiên nướng trong tay Tu Tâm, sau đó hai tay cố định Tu Tâm trên ghế.
Lúc này cả người Kinh Huy đều phủ lên người Tu Tâm, hai tay vững vàng giam cầm Tu Tâm lại. Đương nhiên đối với Tu Tâm thật ra cũng không có tác dụng gì, nhưng có lẽ bởi vì nhận ra là Kinh Huy, Tu Tâm không có giãy dụa, chỉ bĩu môi nói: "Bọn họ đều không cần em. "
Giọng của cậu có chút nhỏ, nhưng vẫn rơi vào tai Kinh Huy, hắn chuyên chú lắng nghe cậu nói. Trong khoảng thời gian ngắn, Kinh Huy không muốn truy hỏi Tu Tâm vì sao vội vàng rời tổ lại không nói một lời trở về, cũng không muốn chất vấn cậu vì sao vẫn không gọi điện thoại liên lạc với mình.
Cuối cùng, Kinh Huy chỉ đau lòng lại nhẹ nhàng hỏi: "Ai không cần em? "
Nhưng mà hắn cũng không đợi được đáp lại, bởi vì đầu Tu Tâm đã gục trên người hắn bởi vì say.
Nhìn Tu Tâm "một ngụm say", Kinh Huy bất đắc dĩ thở dài.
Là đại thiếu gia Kinh gia, đương gia hiện giờ, xung quanh Kinh Huy có rất nhiều người nhiều loại muôn hình muôn vẻ, lại chưa từng gặp qua người giống như Tu Tâm.
Cậu giống như một đám mây mù, nhìn từ xa như mộng như ảo, đi vào lại không chạm tới được, còn chọc hắn lún sâu vào trong đó, không biết đường về.
Kinh Huy trực tiếp đem Tu Tâm ôm ngang, nghĩ thầm, nếu cục cưng trong ngực có người không cần, vậy hắn sẽ nhặt đi.
Trong ánh mắt kinh ngạc của người qua đường và nhân viên cửa hàng, Kinh Huy mặt không đổi sắc ôm Tu Tâm trở lại xe, cũng trực tiếp đem Tu Tâm mang về căn hộ của hắn ở trung tâm thành phố.
Cũng may tuy Tu Tâm say lại rất ngoan, Kinh Huy gần như không tốn bao nhiêu sức lực đã sắp xếp cho cậu xong. Nhìn gương mặt Tu Tâm bị vùi trong gối đầu và chăn mềm mại, trái tim Kinh Huy cũng không khỏi trở nên mềm mại.
Đúng lúc này, điện thoại của Kinh Huy vang lên.
Kinh Huy vì tránh ầm ĩ đến Tu Tâm, vội vàng rời khỏi phòng mới nhận điện thoại.
Đập vào mặt là trợ lý của hắn mang theo vui vẻ gọi: "Kinh tổng! Sở Thần hot rồi! "
Kinh Huy nhất thời không hiểu Sở Thần hot có quan hệ gì với trợ lý của hắn.
"Hot search không phải là tôi để cho các cậu thao tác sao, tôi còn cần cậu cố ý gọi điện thoại cho tôi biết Sở Thần hot sao?"
"Không phải không phải." Trợ lý của hắn liên tục giải thích: "Không phải một chuyện, hot search chỉ là nhiệt độ nhất thời, mọi người tạm thời thảo luận có thể cũng quên. Nhưng có rất nhiều đoàn làm phim và tổ sản xuất thông qua hot search này biết Sở Thần, muốn mời Sở Thần hợp tác. Nhưng bởi vì bọn họ không tìm được phương thức liên lạc của Sở Thần, vì thế liền tìm tới đoàn phim《Hiệp sĩ》..."
Kinh Huy suy nghĩ chốc lát nói: "Cậu giúp tôi sắp xếp cho Sở Thần một đội ngũ kinh doanh chuyên môn phụ trách chuyện này. "
Sau khi Tu Tâm trở lại thành phố B, trước tiên đi điện ảnh Long Đằng, đại khái có ý định tiến vào giới giải trí...
"Biết rồi, tôi lập tức an bài."
Có thể trở thành trợ lý của Kinh Huy phần lớn đều có chút tài năng, ngày hôm sau, trợ lý của Kinh Huy nhanh chóng mang theo thông báo đã sửa lại đi tới nhà Kinh Huy.
Lúc này Tu Tâm sau một đêm say rượu mới chậm rãi tỉnh lại.
Cậu ôm đầu còn có chút mơ màng, quan sát hoàn cảnh hoàn toàn xa lạ, nửa ngày sau ký ức tối qua mới dần dần trở lại...
Tu Tâm lấy tay che mặt, không biết nên đối mặt với Kinh Huy thế nào, tối hôm qua cậu rõ ràng chỉ muốn đơn thuần mời Kinh Huy ăn cơm, vì sao lúc tìm nhà hàng đột nhiên nhớ đến lời nói của Phàm, muốn thử phá giới.
Giới này đã phá, nhưng không thể nghi ngờ cũng cho Kinh Huy thêm nhiều rắc rối.
Nhưng coi như khó đối mặt, Tu Tâm vẫn chỉnh lý một chút đi ra cửa phòng, sau đó cậu không chỉ nhìn thấy Kinh Huy, còn nhìn thấy người khác.
"Anh Đào? Sao anh lại ở đây? " Tu Tâm tiến lên chào hỏi.
Kinh Huy đúng lúc bưng một cốc sữa ấm đặt lên tay Tu Tâm giới thiệu với cậu: "Bởi vì hot search ngày hôm qua, có không ít người ném cành ô liu cho em, những người đó không tìm được em, nên thử liên lạc với Lục Thiếu Đào một chút. "
Lục Thiếu Đào là trợ lý luôn đi theo Kinh Huy trong đoàn làm phim.
Chỉ thấy anh lấy ra mấy bản thông báo tìm người chọn ra mấy cái tốt, giới thiệu với Tu Tâm: "Tôi giúp cậu chọn cái đơn giản một chút, cậu còn chưa có tác phẩm nào, cho nên kịch bản tìm tới cửa phần lớn là một ít vai phụ. Ví dụ như web drama này muốn mời cậu đảm nhận vai nam thứ, vào vai một quý công tử cao cao tại thượng, dịu dàng thâm tình. Bộ này muốn cậu vào vai nam số 5, con trai của một minh chủ võ lâm... Đúng rồi, còn có một số tuyển tú, tạp kỹ mời, ví dụ như 《 Sở trường trò hay 》. Không biết cậu có cảm thấy hứng thú không? "
Tu Tâm vốn không biết phải đi đâu tìm thông báo lại không ngờ cậu chỉ ngủ một giấc tỉnh lại thông báo cứ như vậy bày ở trước mặt cậu, mặc cho cậu lựa chọn.
Lần này cậu vốn đã định thử tiến vào giới giải trí, vì thế cũng không khó chịu, cầm lấy những thông báo kia nhìn kỹ, thận trọng chọn ra một phần trong đó