Chương 15: Phần thưởng x Thanh tẩu
Dĩ Mạch lâm vào tình thế khó xử. Những vấn đề trong nhiệm vụ này đều là do đội trưởng trả lời, đội viên nhìn không thấy. Nàng vụиɠ ŧяộʍ đưa mắt nhìn Thanh Quân, đối phương vẫn như trước đứng một bên im lặng, chẳng những không thúc giục, cũng không hỏi, kiên nhẫn chờ nàng ra quyết định.Không chán ghét, có một chút thích, như vậy tính là yêu sao? Nàng do dự một hồi, nhắm mắt lựa chọn cái thứ nhất.
Đổng Mật: Thì ra là thế. Một chữ yêu, vạn phần chua xót, ngàn loại ngọt ngào. Thứ hương vị chua xót cùng ngọt ngào này chỉ có người yêu nhau mới có thể thưởng thức. Cuối cùng chúc các ngươi có thể bạch đầu giai lão, hạnh phúc một đời……
Nói xong, thư sinh liền hóa tro bụi bay vào không trung. Nhìn gương mặt buồn bã kia, trong lòng Dĩ Mạch lại cả thấy vạn lần chua xót.
[Đội ngũ] Thanh Quân đạt được vật phẩm nhiệm vụ ‘Thư sinh lễ vật’.
Dĩ Mạch kinh ngạc nói: “Nhiệm vụ vật phẩm cư nhiên không phải đội trưởng lấy, hệ thống coi rẻ muội……[t_____t]”
Thanh Quân Thẩm mặc một hồi, nói: “Vừa rồi thư sinh nói với ta một câu.”
Mạch Thượng Sắc Vi:“Ách?”
Thanh Quân:“Hắn nói, nữ tử bên cạnh yêu ngươi, ngươi cần đối xử với nàng thật tốt.”
Mạch Thượng Sắc Vi:“……”
Nàng đỏ mặt. Đây là tình huống gì, cái tên thư sinh đầu gỗ chết tiệt này, căn bản không nên thương hại hắn. May mắn hắn đã chết, bằng không ta muốn tự mình chém hắn a a a……
Thanh Quân:“Đi Thủy Yêu kia.”
Mạch Thượng Sắc Vi:“Chúng ta trực tiếp nhảy xuống đi, dọc theo sườn núi quá chậm.”
Thanh Quân:“Muội đang thẹn thùng?”
Mạch Thượng Sắc Vi:“…… Mau nhảy.”
Thanh Quân:“Muội bức ta tự tử?”
Mạch Thượng Sắc Vi:“Huynh tạm thời…… Không cho nói.”
Hắn y lời ngậm miệng, biết nếu tiếp tục trêu chọc, con mèo nhỏ này đại khái sẽ phát cuồng. Vì thế cưỡi kỳ lân hướng nhằm thẳng vách núi đen nhảy xuống.
Trong động Thủy Yêu vẫn đang chờ.
Tinh Đàm Thủy Yêu:…… Ngươi nói là sự thật…… Đổng lang đã chết…… Là ai gϊếŧ hắn, là ai!
Thứ nhất, nói cho nàng tình hình thực tế, tự nhiên là mình gϊếŧ. Thứ hai, lừa nàng, Đổng lang chết do hoạ chiến tranh.
Dĩ Mạch hỏi ý kiến Thanh Quân.
Thanh Quân:“Chọn thứ nhất, sau đó muội lập tức ẩn thân chạy thật xa.”
Dĩ Mạch nghe theo, quả nhiên Thủy Yêu kia bạo phát nổi lên, còn triệu hồi ra bốn con Thủy Linh, đem Thanh Quân bao quanh bên trong.
Dĩ Mạch căn bản không phải đối thủ của quái này, chỉ có thể tránh ở xa xa lo lắng suông. Thanh Quân nháy mắt dùng đại hoàn đan bổ sung đầy máu, đánh quái thập phần vất vả. Dĩ Mạch vụиɠ ŧяộʍ tính nhấm, ước chừng hao phí hơn ba mươi viên đại hoàn đan, mỗi viên 5 nhân dân tệ.
Đây là Hồng quả quả đốt tiền nha……
Trước kích cuối cùng, Thủy Yêu bỗng nhiên đình chỉ công kích.
[ Tinh Đàm Thủy Yêu ]: Thật có lỗi, người trẻ tuổi, ta bất quá là mượn tay các ngươi để được giải thoát mà thôi. Ký ức hai mươi năm trước giống như một giấc mộng, hôm nay cũng nên tỉnh rồi. Cám ơn các ngươi đã giúp ta tìm được nơi ở của Đổng lang, để ta biết được hắn chưa bao giờ phụ ta. Cô nương, ta tặng cô một kiện lễ, hy vọng cô cùng người mình yêu vĩnh kết đồng tâm, bách niên giai lão.
Dứt lời, hóa thành những tia nước rơi xuống như mưa, đọng lên những mảnh thạch nhũ trong suốt, rơi xuống phát ra tiếng rung động leng keng, tựa như một khúc ca đưa tiễn.
[Đội ngũ] Nạn nhận được vật phẩm nhiệm vụ ‘Thủy Yêu lễ vật’.
[Đội ngũ] Đội ngũ của bạn thu thập đủ vật phẩm ‘Thư sinh lễ vật’ cùng ‘Thủy Yêu lễ vật’, hoàn thành nhiệm vụ ẩn ‘Bi thương Thủy Yêu’.
Dĩ Mạch đang ở xem xét ‘Thủy Yêu lễ vật’, nguyên bản là một cái hộp nhỏ, chỉ thấy cái hộp nhỏ kia bắn ra một đạo kim quang, từ từ biến thành một bộ y phục.
Lúc này hệ thống nhảy ra một hàng chữ.
[Hệ thống] Chúc mừng Mạch Thượng Sắc Vi cùng Thanh Quân hoàn thành nhiệm vụ ẩn ‘Bi thương Thủy yYêu’, khiến cho [Yêu][Phượng linh lưu quang sáo trang] cùng [Yêu][Long lân dật thái sáo trang] hiện thế.
Ngay tại thời điểm Dĩ Mạch tim đập gia tốc xem xét thuộc tính của kiện sáo trang, máy tính cùng phòng ngủ đồng thời tắt điện.
Nhìn xem di động, còn kém năm phút nữa mới đến 11 giờ đêm. Máy tính của Lí Thiến cùng Đường Tiểu Âm cũng bị treo, hai người gầm rú lên án bác gái quản lý ký túc xá không tuân thủ quy định, bị Nguyên Viên pia phi.
Theo quy định ở chỗ Dĩ Mạch, từ buổi tối 11 giờ đêm đến 5 giờ sáng hôm sau là thời điểm tắt đèn, trong thời gian đó ngoại trừ đèn toilet có thể bật thì tất cả giống nhau cắt điện, cam đoan bảo toàn giấc ngủ.
Bốn người nương theo ánh sáng của ngọn đèn rửa mặt trong toilet để trèo lên giường.
Trong bóng đêm, Lí Thiến đột nhiên hỏi “Dĩ Mạch, Sôcôla nam lại lần nữa hướng ngươi phát khởi thế công ?”
“Ách?” Dĩ Mạch đã đem lời mời của Sôcôla nam quăng ở sau đầu, nay nghe Lí Thiến nhắc tới việc này, nàng mới phản ứng lại. Tựa hồ, giống như, ngày mai chính là thứ bảy nha. “Ta không định đi.” Nàng nghĩ nghĩ, quyết định tìm một cái cớ từ chối lấy lệ.
“Nghe nói trước kia hắn cùng Cù Điềm Điềm quan hệ thực ái muội, nay lại chuyển hướng sang Dĩ Mạch.” Lí Thiến tiếp lời.
“Nam nhân chung quanh Cù Điềm Điềm rất đông, hắn sợ không thể chen vào, vì thế ngược lại hướng Dĩ Mạch bên này xuống tay.” Nguyên Viên cười khẽ, “Sợ là muốn bù lại khuyết điểm lúc ấy đuổi không tới.”
“Cù Điềm Điềm có tiếng là hoa khổng tước, tâm cao khí ngạo, phỏng chừng đối hắn lạt mềm buộc chặt, Sôcôla nam lại không có kiên nhẫn.”
“Chỉ tiếc, hắn chọn đi chọn lại, cuối cùng vẫn chọn phải khúc xương khó gặm nhất.” Lí Thiến cười to.
“Ngươi mới là khúc xương……” Dĩ Mạch trở mình, trong óc hiện ra bộ dáng hai người ngồi trên kỳ lân theo thác nước nhảy xuống khỏi vách đá đen, bỗng nhiên phát hiện khóe miệng mình bất giác hiện lên nụ cười.
…… Kia bất quá là thế giới ảo. Dĩ Mạch dùng sức xoa xoa đầu.
Sáng sớm hôm sau, Dĩ Mạch bị tin nhắn đánh thức.
Không ngoài sở liệu là Sôcôla nam, hẹn nàng đi ăn cơm chiều. Dĩ Mạch lấy cớ đau bụng để từ chối, không ngờ đối phương phá phủ Thẩm chu nói nàng cảm thấy không khỏe thì hắn sẽ đến thăm. Dọa An Dĩ Mạch sợ đến mức bật dậy như con cá chép, nửa điểm buồn ngủ đã hoàn toàn biến mất, chỉ còn cách đáp ứng hắn cuộc hẹn chiều nay.
Mở máy tính đăng nhập trò chơi, vội vàng xem xét thuộc tính sáo trang.
Tên vật phẩm:[ Yêu ][ Phượng linh lưu quang sáo trang ]
Phù hợp: Nữ tính
Miêu tả vật phẩm: Được tạo thành từ ngàn sợi lông chim phượng, lưu quang lấp lánh hoa mỹ vô song. Là phần thưởng trang bị của nhiệm vụ ẩn ‘Bi thương Thủy Yêu’. Vật phẩm là duy nhất, cố định sau khi trang bị.
Thuộc tính vật phẩm: Gia tăng 15 điểm nhanh nhẹn. Gia tăng thời gian đánh kỹ năng phi công kích liên tục trong 10 giây. Giảm bớt thời gian công kích loại kỹ năng nguyền rủa 3 giây.
Kỹ năng vật phẩm: Sau khi trang bị có thể kích hoạt kỹ năng cộng huyết ‘Tương cứu trong lúc hoạn nạn’. Trang bị [Yêu][Phượng linh lưu quang sáo trang] cùng [Yêu][Long lân dật thái sáo trang] ở trong phạm vi nhất định có thể làm dùng kỹ năng ‘Tương cứu trong lúc hoạn nạn’. Hai người huyết mạch tương thông, cùng chung hp. Một khi sử dụng, liên tục 600 giây, thời gian hồi phục kỹ năng 3600 giây. Trong lúc sử dụng kỹ năng lực công kích, lực phòng ngự giảm 20%.
Thuộc tính thực biếи ŧɦái…… Dĩ Mạch 囧. Mở ra danh sách hảo hữu, phát hiện Thanh Quân online, nàng cảm thấy cần phải giải thích một chút ngày hôm qua bỗng nhiên biến mất.
[Mật ngữ] Mạch Thượng Sắc Vi: Thật có lỗi, ngày hôm qua cắt điện.
[Mật ngữ] Thanh Quân: Ân.
Một chữ “Ân” đơn giản. Quả nhiên mình đối với đại thần chỉ là người qua đường Giáp. Dĩ Mạch nghiêng nghiêng đầu, vì sao trong lòng lại có một chút thất vọng……
[Mật ngữ] Thanh Quân: Sáo trang ngày hôm qua như thế nào?
[Mật ngữ] Mạch Thượng Sắc Vi: Thuộc tính không tệ, có thể bán được giá tốt.
Lời nàng nói là thật, những bộ đồ thời trang bán bằng nhân dân tệ trong thương thành bình thường không mang thuộc tính, ngẫu nhiên có mang thuộc tính cũng không tốt như này .
Thẩm mặc một lát.
[Mật ngữ] Thanh Quân: Muội tính bán đi?
[Mật ngữ] Mạch Thượng Sắc Vi: Ách…… Muội nhìn thấy trong hộp thư lý có một đống thư tín, giá cao nhất đã lên đến 1200 nhân dân tệ ~ hơn nữa cấp bậc của muội không cao, giữ lại quần áo này cũng không phát huy được hết tác dụng. Cho nên muội cảm thấy, nên ra tay liền ra tay……
Nàng hoàn toàn tiếp bước Hồ Ly sư phó, đầy đủ các dạng học làm gian thương.
Thanh Quân:“Đề nghị không tồi.”
Nàng thay đổi góc độ, mới nhìn thấy tôn đại thần kia đã xuất hiện ở trước mặt, đang cưỡi kỳ lân nhìn mình từ trên cao, trên người rõ ràng là bộ Long lân dật thái. Trường bào màu trắng bạc, hoa văn chỗ cổ tay thêu bằng chỉ vàng, trâm gài tóc bạch long tỏa ánh sáng bạc, cùng với lưu kim hài tao nhã khuynh thành.
Đại thần giờ phút này có chút buồn bực. Mấy tiểu nha đầu bình thường lấy được trang bị đều vội vàng mặc vào khoe ra, nhưng nha đầu này lại chỉ suy nghĩ làm thế nào bán cho được giá. Trọng điểm hơn nữa là, sáo trang này sau cố định, nàng tính để cho hắn dùng kỹ năng với ai?
Hắn cảm thấy cần thiết phải đề cao giác ngộ của nha đầu kia.
Thanh Quân:“Như vậy, nương tử tính để vi phu cùng ai ‘Tương cứu trong lúc hoạn nạn’?”
Dĩ Mạch phun nước lên màn hình máy tính, tay chân luống cuống lau.
Thanh Quân ở trong Thủy Tinh huyệt động thu kỳ lân, cùng Mạch Thượng Sắc Vi mặt đối mặt. Hắn dùng kênh [Phụ cận], phàm là người ở trong cùng bản đồ đều có thể thấy được.
Cửu Vĩ Hồ Công Tử: “Tiểu Thanh, ngươi còn chưa có qua cửa, vi sư không cho phép ngươi tùy tiện thay đổi cách xưng hô……”
Ăn No Vẫn Cố Đếm Tiền: “Thanh tẩu, giới thiệu cho ta vài con nhóc, ta muốn thoát khỏi bóng ma quang côn……”
Phật Di Lặc: “Thanh tẩu, tên này rất không tồi. Thực thích hợp với tên sát nhân cuồng kia.”
Mạch Thượng Sắc Vi: “Mọi người sớm.” Nàng đỏ mặt chầm chậm đánh ra một câu, tận lực không nhìn những người này nói chuyện.
Phật Di Lặc: “Không còn sớm, chúng ta chém thủy linh một đêm.”
Cửu Vĩ Hồ Công Tử: “Đồ đệ, đến bên cạnh sư phụ, vi sư bảo hộ ngươi.”
Cõng Quan Tài Khiêu Vũ: “Hồ Ly, làm hỏng chuyện tốt của người ta sẽ bị sét đánh chết.”
Mạch Thượng Sắc Vi: “Huynh còn không ngủ?” Nàng chuyển sự chú ý của hắn sang đề tài khác, bọn họ chơi game suốt đêm, hiện tại hẳn là rất mỏi mệt đi.
Thanh Quân: “Muội trước đem quần áo mặc vào.” Hắn muốn nói Phượng linh lưu quang sáo trang.
Mạch Thượng Sắc Vi: “…… Rất đáng tiếc.”
Mấy câu nói này ở cùng một chỗ, tự nhiên gây hiệu quả nghiêm trọng cho đám cầm thú đang cực kỳ yy kia. Hồ Ly sặc, Quan Tài toát mồ hôi, Kiếm Tiền hắc tuyến, Phật Di Lặc thở dài một tiếng, phi lễ chớ nhìn……
Dĩ Mạch thấy đám cầm thú kia ở trong bang phái cười đến đáng khinh, cẩn thận ngẫm lại, sắc mặt nhất thời hồng đến mang tai.
Mạch Thượng Sắc Vi: “Muội muốn nói kiện nhiệm vụ sáo trang kia……”
Thanh Quân: “Ta cũng thoát.” Người nào đó lại dùng những lời này làm cho bọn họ suy nghĩ lệch lạc, toàn trường nhất thời ồ lên một mảnh.
Hắn cố ý! Tuyệt đối cố ý!! Dĩ Mạch oán hận thả Lôi Thú Tiểu Hắc kia ra, mở cho nó trạng thái PK. Tiểu gia hỏa kia bổ nhào đến chân Thanh Quân, vươn móng vuốt cong cong cào cào.
Nam nhân ngồi trước máy tính cười khẽ, duỗi duỗi một chút cánh tay.
Chơi game suốt đêm thật mệt nha, nếu không nói mấy câu điều tiết tâm tình….
Dĩ Mạch cực không tình nguyện nhấn vào sáo trang kia, nhảy ra một khung đối thoại.
[Hệ thống] Bạn xác định trang bị [Yêu][Phượng linh lưu quang sáo trang], một khi trang bị sẽ cố định, không thể giao dịch.
Nhấn “Đồng ý”.
Trên người Mạch Thượng Sắc Vi xuất hiện y phục màu trắng bạc. Mái tóc đen dài bên sườn được tết lại gọn gàng, bên trên gài một chiếc lông phượng màu trắng. Bên dưới đai lưng màu vàng kết rất nhiều tua. Váy đằng trước ngắn, đằng sau dài, cứ như thế rủ trên mặt đất. Tay áo buộc chặt, chỗ khuỷu tay đính hoa sen, bên thêu những đóa tường vân màu vàng, theo từng cơn gió thổi tựa hồ giống như hai chiếc cánh. Bạch vũ hài màu bạc, trông qua linh động vạn phần.
Hắc y tiểu cường ngày thường trong giây phút tay áo bay lên đột nhiên tỏa sáng, ngay đến bản thân Dĩ Mạch cũng không khỏi cảm khái vạn lần.
Bị đại thần vốn đứng im bất động tán thưởng: “Rất được.”
Dứt lời, tiến lên từng bước, ôm Mạch Thượng Sắc Vi bay trở về thành. Nơi đó dù sao cũng là quái vật cao cấp, để nàng một mình ở đó rất không an toàn.
[Mật ngữ] Mạch Thượng Sắc Vi: Thanh Quân đại nhân, (tiểu nhân) đã mặc vào, ngài có thể yên giấc.
[Mật ngữ] Thanh Quân: Ta phải đi công tác ba ngày, chiều nay xuất phát. Hôn lễ ba ngày nữa tổ chức có được không?
[Mật ngữ] Mạch Thượng Sắc Vi:…… Được.
[Mật ngữ] Thanh Quân: Ân. Chờ ta trở lại.
Nói xong liền thay đổi kênh.
[Bang phái] Thanh Quân: Ta có việc đi ra ngoài ba ngày, Tiểu Mạch giao cho các ngươi chiếu cố.
[Bang phái] Cửu Vĩ Hồ Công Tử: Vô nghĩa. Đó là đồ đệ ta.
[Bang phái] Cõng Quan Tài Khiêu Vũ: Yên tâm.
[Bang phái] Bạch Cốt: Gϊếŧ tất cả quái cùng người đến gần nàng là được chứ gì.
[Bang phái] Kim Sắc Yêu Đồng:…… Xương cốt ngươi thực đơn thuần.
[Bang phái] Ăn No Vẫn Cố Gϊếŧ Người: Thanh Quân, ngươi an tâm ra đi đi……
Dĩ Mạch trong lòng có một tia ấm áp đang không ngừng mở rộng.
[Mật ngữ] Mạch Thượng Sắc Vi: Ba ngày này cũng không phải ngày tai nạn.
[Mật ngữ] Thanh Quân: Ba ngày này dùng để kỷ niệm những ngày độc thân cuối cùng của phu nhân.
Hắn trêu chọc.
[Mật ngữ] Mạch Thượng Sắc Vi:…… Cái kia, ách, trên đường cẩn thận.
Cũng nên thể hiện chút gì đó đối với người đã chiếu cố mình.
[Mật ngữ] Thanh Quân: Ân.
Tâm tình không hiểu sao rất khoái trá, nhìn thoáng qua bạch y nữ tử, mỉm cười ở trong thành logout.