Sau Khi Chồng Tôi Mất Trí Nhớ

Chương 20

Cô không thể chịu được nữa.

Cổ họng cô không kìm được tiếng thở dốc sung sướиɠ, tiếng ngâm nga khe khẽ dưới sự rong ruổi của anh dần trở nên không kiềm chế được.

Dươиɠ ѵậŧ hết lần này tới lần khác không ngừng nghiền nát bên trong của cô, Đinh Tuần cảm thấy cô càng lúc càng chặt hơn, tốc độ ra vào cũng trở nên nhanh hơn.

Anh phớt lờ lời cầu xin của Hứa Dung Âm, vẫn vừa làʍ t̠ìиɦ vừa nói với cô: "Eo của em thật mềm, cục cưng, anh muốn liếʍ ngực của em."

Mọi thứ trên người cô đều khiến cho anh mê muội.

Đinh Tuần cảm thấy mình sắp phát điên rồi, Hứa Dung Âm dễ dàng lêи đỉиɦ, run rẩy nói không muốn, nhưng Đinh Tuần đã nắm lấy cổ tay đang vùng vẫy của cô, cúi đầu ngậm lấy nhũ hoa mềm mại trước ngực của cô.

"Ha... ưʍ... a..." Cô tựa đầu vào gối mềm, không khỏi ưỡn ngực, bộ ngực đầy đặn dán sát vào mặt anh, Đinh Tuần vươn đầu lưỡi ra liếʍ láp rồi ngậm vào miệng.

Khoang miệng ấm áp ẩm ướt sinh ra sức hút, da đầu Hứa Dung Âm nổ tung, từng đợt kɧoáı ©ảʍ như sóng triều ập đến, cô hoàn toàn đắm chìm trong du͙© vọиɠ mà anh mang đến, ngay cả tiếng kêu cũng dần nhỏ lại, trở nên yếu ớt đê mê.

Sáng sớm, có thể nhìn thấy hai bóng người chồng lên nhau trong căn phòng thiếu sáng, phần thân dưới của họ dính liền vào nhau.

Trong khi người đàn ông kí©ɧ ŧɧí©ɧ, anh nắm lấy tay cô rồi cởi bỏ quần áo trên người cô, Hứa Dung Âm không biết thể lực của anh vẫn tốt như vậy, ngay cả giọng nói lúc từ chối cũng rất nhỏ.

Đinh Tuần quỳ trên giường, kẹp hai chân cô lại, từ bên cạnh tiến vào, tay trái giữ lấy bộ ngực trắng nõn mềm mại của cô, tay phải dọc theo sống lưng của cô chậm rãi vuốt ve.

“Em như thế này thật đẹp.” Những đường cong này, cùng với thân thể mềm mại mọng nước của cô, khiến anh yêu thích tới mức không thể buông tay.

"Ưʍ... Ưʍ... A..." Hứa Dung Âm được anh vuốt ve nhẹ nhàng run rẩy, hơi thở gấp gáp gọi anh, "Đinh Tuần, Đinh Tuần..."

Anh cười đáp lại, xấu xa đánh vào mông cô một cái thật mạnh.

“Anh nhất định sẽ nhanh lên, đừng nóng vội.” Giọng nói trầm thấp gợi cảm như cồn kề sát bên tai.

Hai lần trước anh vẫn chỉ nhẹ nhàng cọ xát bên trong cái miệng nhỏ nhắn của cô, chưa dùng toàn bộ sức lực, lần này côn ŧᏂịŧ cọ xát ở bên trong, mỗi một lần đều đâm tới chỗ sâu nhất.

Hứa Dung Âm chịu không nổi động tác thô bạo như vậy, lọn tóc rối loạn dính vào cổ, mặt đỏ bừng gọi anh, "Hu hu... Nhanh quá... Sâu quá..."

Gối đầu đã bị đẩy rơi xuống đất, Hứa Dung Âm nắm lấy cánh tay rắn chắc của anh, "Đinh Tuần, ưʍ... Nhanh lên..."

Đinh Tuần hôn lên môi cô, sau đó lại chuyển ra sau tai cô, "Anh muốn xuất vào bên trong, có được không?"

Anh ôm chặt lấy cô, giống như hai cây dây leo quấn lấy nhau, toàn bộ đều bị ép thành nước, không ngừng từ dưới thân chảy ra.

Trên tấm ga trải giường đã sớm ướt đẫm một mảng.

Hai chân của Hứa Dung Âm mở rộng ra để anh có thể thoải mái tiến vào trong. Ở lần tiến vào cuối cùng, cô dùng chút lý trí cuối cùng của mình để đáp lại anh, "Bắn cho em đi, Đinh Tuần, em muốn..."

Đinh Tuần nghe vậy không kiềm chế được nữa nhanh chóng đâm một phát thật mạnh, thẳng vào trong cổ tử ©υиɠ của cô, sau khi công thành đoạt đất thành công, qυყ đầυ không ngừng cọ xát ở bên ngoài cổ tử ©υиɠ mười mấy lần.