Sau Khi Chồng Tôi Mất Trí Nhớ

Chương 9


Điều kiện ở khu phòng bệnh VIP không tốt bằng ở nhà, dưới vòi hoa sen chỉ có một chiếc ghế để anh ngồi tắm rửa.

Hứa Dung Âm nhớ tới chuyện cô cùng Đinh Tuần làʍ t̠ìиɦ trong phòng tắm, cũng đã là một năm trước.

Anh trở về từ một bữa tiệc, uống có chút say, trực tiếp ôm cô vào trong phòng khách làʍ t̠ìиɦ. Đàn ông say rượu khó nói lý lẽ nhất, Hứa Dung Âm đẩy anh đi vào trong phòng tắm, nhưng anh vẫn nắm chặt cổ tay cô không buông, sau đó còn có vài chuyện diễn ra phía sau cánh cửa kính.

Nhớ tới chuyện cũ, hai má Hứa Dung Âm vô thức đỏ bừng, “Vậy anh cởϊ qυầи áo đi.” Giọng nói của cô thật nhỏ giống như muỗi kêu.

Nếu không phải hai người đều đeo nhẫn cưới giống nhau ở ngón áp út, Đinh Tuần suýt chút nữa còn tưởng rằng bọn họ còn đang học cấp ba.

Hứa Dung Âm hồi lâu không nghe thấy anh nói chuyện, quay đầu lại liền thấy đang yên lặng cởi hết quần áo. Anh có dáng người rất đẹp, cao 1m87, cơ thể rắn chắc.

Chỉ là sau khi bị tai nạn xe nằm liệt hai tháng, người anh có chút gầy đi, cơ bụng cũng không còn quá rõ ràng, nhưng hơi thở trưởng thành của đàn ông trên người vẫn như cũ.

“Có thể tắm.” Anh lên tiếng nhắc nhở.

Ngọn đèn neon trong phòng tắm rất sáng, chiếu lên khuôn mặt xinh đẹp tàn tạ tái nhợt của Đinh Tuần.

Anh phát hiện Hứa Dung Âm đang nhìn mình, đè nén sự e thẹn trong lòng, mím môi, lông mi run rẩy, thoạt nhìn trông thật yếu ớt.

Cảm giác như thể giây tiếp theo cô sẽ ngất xỉu trong này.

Hứa Dung Âm: "..."

Sau khi điều chỉnh nhiệt độ nước, Hứa Dung Âm làm ướt chiếc khăn mặt, một bên vừa cầm vòi hoa sen xả nước, vừa lau người giúp anh.

Trước kia khi hai người làʍ t̠ìиɦ rất ít khi bật đen, cho dù bật đèn thì Đinh Tuần cũng sẽ che mắt của cô lại, vừa tiến vào vừa hôn lên môi cô trấn an cơ thể đang run lên vì sợ của cô, ghé sát lại gần bên tai cô nói đừng sợ, "Anh chỉ muốn được nhìn thấy em, cục cưng."

Trong suốt hai tháng anh hôn mê, cô đã nhìn thấy rất nhiều lần, nhưng khi ở trạng thái tỉnh táo, đây là một trong số ít lần.

Ngay khi ánh mắt của Hứa Dung Âm rơi vào người anh, cô bắt đầu đỏ mặt.

Bộ ngực gầy có đường nét nhẵn nhụi, dọc xuống dưới là rừng rậm, thứ dưới hai chân tuy thô nhưng lại ở trạng thái mềm nhũn, nhìn thấy không hề có sức uy hϊếp.

Khi Hứa Dung Âm rửa mặt cho anh nhận thấy hô hấp của Đinh Tuần có chút khó khăn, trên gương mặt hơi ửng hồng.

"Nước có nóng không?"

Trời tháng sáu đã rất nóng, máy điều hòa trong phòng không thổi vào phòng tắm, cửa ra vào và cửa sổ đều đóng chặt, sương mù từ nước nóng tràn ngập cả không gian.

Hứa Dung Âm có chút lo lắng cho anh.

“Không có.” Đinh Tuần điều chỉnh lại hô hấp, giả vờ bình tĩnh.

Kể từ khi biết được mối quan hệ giữa hai người là vợ chồng, trong lòng anh vẫn luôn có một cảm giác không chân thật, cho nên muốn xác nhận lại một chút.

Bây giờ cơ thể của Hứa Dung Âm có thêm một chút quyến rũ của một người phụ nữ đã có gia đình, một chút biểu cảm trên khuôn mặt của cô  thực sự không khác nhiều so với thời trung học. Trầm tĩnh ít nói, từ khóe mắt tới đuôi mày đều mang cảm giác xấu hổ cùng rụt rè.

Không ngờ cuối cùng người chịu thiệt lại là chính mình.