Kế Hoạch Lưu Đày

Chương 5: Iunta

Bab hạ thấp thân hình, nhẹ nhàng đạp từng bước giữa lớp tuyết dày, không tiếng động di chuyển. Cách hắn hơn trăm mét, một đàn laiong – một loài thú thuộc họ linh trưởng cỡ vừa - đang bới tuyết tìm quả khô. Đàn laiong rất đông, đang tụ tập dọc theo chân một vách đá. Trên vách đá mọc một loại cây bụi, cành nhánh rậm rạp của chúng đã che bớt tuyết nên lớp tuyết trên mặt đất sát vách đá khá mỏng, vừa vặn thuận lợi cho laiong tìm thức ăn.

Bab thả chậm hơi thở, khống chế sức mạnh trong người để những sợi lông bị chúng nhiễm đỏ ảm đạm xuống và dán sát da, đây là kỹ năng thiết yếu để đi săn mồi. Hắn chuẩn bị săn một con laiong mang đến cho Moaa. Ban đầu hắn dự định trở về bộ lạc vài ngày sẽ lại đi thăm Moaa, nhưng lúc hắn định đi thì lại phát hiện một con ubah đang hoạt động gần bộ lạc. Đây là loài săn mồi họ mèo lớn, mà con ubah vừa đến còn là hoang thú nên rất nguy hiểm. Dường như nó thất bại trong cuộc chiến giành lãnh địa nên trốn đến lãnh địa của nhân loại để dưỡng thương. Bab tốn hơn mười ngày lùng sục mới tìm được nó, nhân lúc vết thương nó chưa lành đuổi nó sang lãnh địa một con hoang thú khác. Đợi con ubah bị chủ lãnh địa kia gϊếŧ, sau đó tình hình ở biên giới bộ lạc yên ổn rồi Bab mới rời đi, lúc này đã qua mười tám ngày, không biết tình hình cha con Moaa sao rồi, hắn rất sốt ruột. Lúc này hắn cũng không muốn tốn thời gian tìm con mồi, cho nên chọn đàn laiong tương đối dễ săn này.

Thật cẩn thận áp sát đàn thú, tuy rằng mặt đất phủ tuyết trắng nhưng màu lông của tiris lại hòa với màu của những thân cây trong rừng, ngược lại rất khó bị phát hiện. Lúc đến gần vách đá, ở khoảng cách có thể tăng tốc vồ mồi, Bab phát hiện ngoài mình ra thì ở đây còn kẻ đi săn khác. Đó là mấy con gadnim, Bab nhìn thấy hai con nhưng nhìn cách chúng nấp thì hẳn là còn ít nhất một con nữa. Rất trùng hợp là Bab biết một trong hai con gadnim này, nó là bạn của Moaa, hắn nhớ Moaa và Hahna gọi nó là Gadnu.

Bab phát hiện Gadnu mà Gadnu cũng phát hiện hắn. Nó hất hất đầu chào hỏi, thú nhân này nó quen, đôi khi nó gặp được hắn đến tìm Moaa, còn cho Moaa thức ăn. Thấy thú nhân chào lại, Gadnu liền ra hiệu cho Bab di chuyển vị trí, cho phép hắn cùng đàn của nó cùng đi săn. Loại chuyện này không phải hiếm, vì lý do gì đó mà nhân loại và sói khá là hợp nhau, các cá thể của hai loài thường dễ dàng kết bạn hơn hẳn những loài khác.

Bab thấy phản ứng của Gadnu cũng yên tâm, gật đầu di chuyển đến vị trí mà nó chỉ định.

Đợi một lúc, có hai con laiong tranh giành khu vực kiếm ăn đánh nhau làm những con phụ trách cảnh giác của đàn bị xao lãng chú ý, Gadnu liền phát động tấn công. Đàn sói lập tức hành động, từ chỗ nấp lao ra nhắm đến mục tiêu đã định. Khi kẻ săn mồi đã lao vào giữa đàn, lũ laiong mới phát hiện, liền kêu chí choé và nhảy lên vách đá.

Cuộc đi săn rất chớp nhoáng, không đầy hai phút đã kết thúc thành công. Bab bằng tốc độ siêu đẳng của họ nhà mèo, vừa xông vào đã vồ được hai con laiong, sau đó dựa vào sức bật chụp thêm được hai con khác trên vách đá, mà mấy con gadnim cũng đều bắt được con mồi.

Lúc này Bab mới nhìn thấy hết mấy con sói, trừ Gadnu ra còn ba con khác, đều là những con sói trẻ đồng lứa với Gadnu, trong đó có một con sói cái cũng đã bước vào cấp hoang thú.

Vùng của bọn họ có một đàn gadnim rất lớn, con đầu đàn còn là một trong ba hung thú mạnh nhất vùng, tất cả gadnim trong vùng này đều là thành viên của đàn đó. Có những con sói tương đối mạnh như Gadnu thích sống một mình, chúng lập lãnh địa riêng cho mình và đi săn riêng lẻ, nhưng chúng cũng không hoàn toàn tách khỏi đàn chính, đôi khi sẽ rủ rê nhau đi săn chung giống như hôm nay.

Lúc này mấy con sói vừa săn được con mồi nên đều bận rộn dùng bữa, không rảnh chú ý đến Bab. Bab cũng không để ý đến chúng, nhìn thoáng qua rồi lo làm chuyện của mình. Hắn gom bốn con mồi vừa săn được lại, lên tiếng với Gadnu rồi tha chúng trở vào rừng, đến chỗ hắn giấu giỏ đồ của mình, nhét chúng vào giỏ rồi lập tức lên đường, chuẩn bị đi thẳng đến chỗ Moaa.

Cùng lúc đó, Moaa và Hahna cũng ra ngoài chuẩn bị đi săn.

Có con cá lớn Gadnu tặng, Moaa và Hahna vốn dĩ đã đủ thức ăn đến hết mùa đông. Nhưng mà sau hơn mười ngày ăn cá, khi thân thể đã hoàn toàn khoẻ lại, Moaa vẫn quyết định đi kiếm thức ăn khác. Không biết do thịt cá là như thế hay do là hai cha con đều không biết cách chế biến, thịt cá thật sự là quá khó ăn, vừa tanh lại vừa dai, dù sao là hai người ăn không nổi nữa.

Bàn tính một lúc, hai cha con quyết định nhân lúc không có tuyết sẽ đến bãi đất trống để săn Bungia.

Bãi đất trống thật ra không hoàn toàn trống, chỗ đó có một loại cây đặc biệt gọi là cây camla. Cây camla khi còn nhỏ không khác gì dây leo, nhưng nó không bao giờ leo lên cao mà chỉ bò sát mặt đất, quấn quanh gốc rễ của những cây khác, cắm rễ của mình lên những cây đó để hút nhựa của chúng, lâu dần những cây bị nó ký sinh đều chết đi, mà bản thân cây camla thì ngày càng lớn, dây leo ngày càng thô to. Đợi khi những cây xung quanh đều chết đi, khu vực nó sống liền thành một khu vực trống, ngoại trừ bản thân nó ra thì không có loại cây nào khác, kể cả cỏ dại. Khi khu vực chiếm lĩnh đã đủ trống trãi để nó có thể nhận được ánh sáng mặt trời nuôi sống bản thân, camla ngưng hẳn việc ký sinh cây khác, tiến vào thời kỳ thành thục và bắt đầu theo chu kỳ hằng năm sinh hoa kết quả. Thân cây camla thường quấn quanh nhau rất lộn xộn tạo ra cả một hệ thống hang động bên dưới chúng, là nơi ở ưa thích của lũ bungia, các loài săn mồi rất ít khi đến đó để săn chúng, vì rất tốn công. Bungia vô cùng nhanh nhẹn, khi xung quanh có rất nhiều hang động có thể tùy thời ẩn nấp, rất khó bắt được chúng.

Riêng với Moaa, bungia ngược lại là con mồi ưa thích của hắn, trước đây hắn gần như săn chúng quanh năm. Bungia nhanh nhẹn nhưng thiên phú của Moaa cũng là tốc độ, cho nên bắt chúng với hắn thật sự không phải việc gì khó. Lần này đi săn Moaa dẫn cả Hahna theo, con bé có thể dùng năng lực của mình hỗ trợ hắn xua đuổi con mồi.

Lúc này đã qua buổi trưa, tuyết vừa ngừng rơi không lâu, bầu trời đầy mây mù mù, gió thổi vừa phải, Moaa và Hahna mỗi người cõng một cái sọt rời khỏi rừng rod, trên tay Moaa còn cầm theo một cây lao đã vót nhọn, đây là vũ khí của hắn. Khoảng cách từ bìa rừng rod đến khu đất trống của cây camla độ chừng năm đến sáu dặm, đây là khoảng cách đường đi, còn khoảng cách đường thẳng thì theo Moaa ước lượng không đến ba dặm.

Tuyết đã che phủ gần như toàn bộ thân cây camla, từ xa nhìn lại nơi đó trông như một tầng bánh phủ kem trắng xóa. Tuy không phải giờ hoạt động thường ngày của lũ bungia nhưng lúc này cũng có vài chục con đang nhảy nhót trên cái bánh kem đó, nhìn ra được chúng thật sự nhàn hạ. Hai cha con Moaa cẩn thận tiếp cận, nấp sau một thân cây đỗ gần đó quan sát - cái cây này là một nạn nhân cũ của cây camla, không biết chết đã bao nhiêu năm rồi.

Bungia ngoại hình nửa giống thỏ nửa giống chuột, hai cái chân sau rất khỏe, hai chân trước nhỏ nhưng linh hoạt, phần đầu so với thỏ tròn hơn một chút, hai cái tai nhỏ như tai chuột, và cái đuôi thì rất to, tương tự đuôi sóc, dùng để giữ thăng bằng. Bungia bình thường có màu xám, nhưng vào mùa đông thì chúng giống như hầu hết các loài khác đổi sang màu trắng. Có một nhóm mấy con bungia choai choai đang rượt đuổi nhau nô đùa trên chỗ cao nhất của đống tuyết, mỗi con đều tròn trịa mập mạp, nhìn rất đáng yêu.

Hahna nhìn nhìn lũ bungia một hồi, nhỏ giọng nói với Moaa - "Con vẫn luôn thắc mắc, sao đám này bình thường vào mùa đông luôn béo tốt hơn so với mùa khác vậy?"

"Ừ, đúng là kỳ quái, những bầy bungia ở nơi khác không có tình huống này." - Moaa gật đầu đáp. Chuyện này nhiều năm nay "Moaa" cũng nhìn thấy, nhưng nhân loại ở đây chủ yếu sống theo bản năng, không có thói quen động não cho nên không chú ý đến.

Vì vậy hai cha con đều nghi hoặc quay đầu nhìn nhau, ngừng lại suy nghĩ một lúc, sau đó đồng thời quay phắt đầu nhìn lại bãi đất trống.

"Cây camla!" - Moaa thốt lên.

Hahna gật đầu, mắt sáng lên - "Chắc chắn là nó."

"Đi thôi, chúng ta trước hết bắt vài con mồi đã." - Moaa nói, đặt cái sọt trên lưng xuống, cầm theo cây lao trèo qua thân cây chết tiếp cận khu đất trống.

Hahna cũng theo sát ngay sau Moaa, trước khi hóa thú còn dặn dò - "Maam cẩn thận một chút."

"Yên tâm" - Moaa khẽ cười đáp. Khu đất trống lúc này nhìn như đã bị tuyết san bằng nhưng thực tế bên dưới có rất nhiều hang hốc, không cẩn thận đạp trúng sẽ ngã xuống đó, chỉ là Moaa đối với nơi này rất quen thuộc, hắn không hề lo lắng.

Moaa vòng qua khu đất một chút, chờ thấy Hahna đã yên ổn leo lên được một thân cây camla nhô trên mặt tuyết rồi hắn mới nhún chân nhảy lên bờ tuyết, xông vào chỗ lũ bungia đang tụ tập. Bầy bungia nhìn thấy Moaa lập tức tứ tán chạy, nhiều con đã nhanh nhẹn chui xuống tuyết, nhưng luôn có vài con nhất thời không tìm được chỗ trốn, chỉ có thể tiếp tục chạy, khu đất trống phút chốc tràn đầy âm thanh lũ bungia cảnh báo nhau, mặt tuyết bằng phẳng cũng bị xốc lên tung tóe.

Bungia có thể linh hoạt đổi hướng trong lúc đang chạy tốc độ cao, nếu không phải tốc độ của Moaa cũng không kém thì đã cho chúng cơ hội chui xuống dưới tuyết rồi. Chỉ thoáng chốc, đám bungia còn lại đã bị Moaa dồn đến gần chỗ Hahna đang nấp, cô nhỏ nằm phục trên đoạn cây camla giả làm một đám tuyết, thấy lũ bungia chạy tới thì phất đuôi một chút, tạo ra một cơn gió to, sát thương thì không có nhưng thổi tuyết lên dọa bọn bungia thì không thành vấn đề. Thấy Hahna vừa động, Moaa lập tức chuyển hướng sang một bên, đón đầu mấy con bungia bị Hahna dọa chuyển hướng sang bên này.

Cứ như vậy, không tốn bao nhiêu công sức hai cha con đã săn được tám con bungia. Bungia trưởng thành cao đến đầu gối người lớn, thể trọng có thể lên đến gần mười cân, cho nên tám con bungia có thể xem là mùa bội thu của Moaa. Trước đây mỗi lần hắn tối đa săn được ba con là bọn bungia đều trốn biệt tăm, muốn bắt tiếp cũng không có cách.

"Có người hỗ trợ có khác, săn chúng dễ hơn trước nhiều." - Moaa đem con bungia cuối cùng ném vào sọt, khẽ cười nói, quay đầu nhìn thấy Hahna đang dùng thú hình chân thấp chân cao lội tuyết quay lại, bộ lông trắng muốt gần như hòa nhập với tuyết xung quanh, những sợi lông bạc lấp lánh phản chiếu ánh sáng như những sợi kim tuyến, hai cái tai nho nhỏ bởi vì đang tập trung đi đường nên cụp hẳn ra sau, cái mũi son hếch hếch lên tránh tuyết, hai cái đuôi ở phía sau cũng dính đầy tuyết, nhìn đáng yêu vô cùng. Hắn bật cười khoanh tay vui vẻ đứng nhìn, không có định hỗ trợ. Vì vậy khi Hahna thật vất vả quay lại chỗ bộ váy của mình đã lập tức bị maam vớt lên hôn một trận cho ngu người.

"Maam mà cứ như vậy lần sau con cào maam cho xem!" - Mặc được quần áo vào rồi Hahna mới cực kỳ phẫn nộ chỉ trích Moaa, đáng tiếc người kia nửa chữ cũng không để ý, lo đem sọt bungia vác lên lưng mình.

"Đi, chúng ta đi xem xem cái gì làm lũ nhóc này vào mùa đông lại mập mạp như vậy." - Moaa nén cười xoa đầu Hahna, kéo tay con bé đi vào khu đất trống. Hiện tại khu đất đã không còn bóng dáng con bungia nào, tất cả đều đã chui vào hang trốn mất dạng. Hai cha con leo lên cây camla, bắt đầu đào tuyết xem thử bên trong có cái gì.

"Í í!" - Hahna mới bới được một chút đã reo lên, sau đó thò tay vào dưới lớp tuyết xách lên một con bungia, đây là một con bungia còn chưa thành niên, lớn cỡ một con thỏ thông thường, có lẽ vừa rồi hoảng loạn chui đại vào một cái hang nhỏ, hiện tại xui xẻo bị Hahna bắt được. Nó bị Hahna túm sau gáy, hai cái chân sau sợ hãi đạp lung tung trong không khí, giãy giụa rất hăng, nhìn đặc biệt khỏe mạnh.

Moaa thấy vậy cũng tiến đến xem thử, phải nói đây là lần đầu tiên hai cha con bắt được một con bungia còn sống, hắn cũng rất tò mò nhìn một vòng.

"Trước tiên bắt nó lại đã, về nhà rồi tính." - Hahna hắc hắc cười lấy một đoạn dây rod ra trói gô con bungia lại, sau đó ném vào giỏ đeo sau lưng, tiếp tục cùng Moaa bới tuyết. Cô nhỏ cũng không đổi chỗ khác, tiếp tục bới cái hố vừa bắt con bungia lên, trong lòng còn thầm hy vọng bên trong còn con nữa. Đang hăng say bới tuyết, Hahna lại nghe tiếng Moaa gọi, vội vàng dừng lại chạy qua.

Moaa đã đào được một đoạn cây camla làm nó lộ ra khỏi lớp tuyết, cho nên nhìn thấy được thứ giấu ở mặt dưới thân cây. Thứ đó trông giống như một loại nấm, cái đầu tròn tròn lớn cỡ ngón tay cái, cao không tới hai lóng tay, toàn thân một màu tuyết trắng, nếu ném nó giữa đống tuyết chỉ sợ khó mà nhìn ra. Thứ nấm này mọc ở mặt dưới thân cây camla, mật độ phân bố đều đều, mỗi cây nấm cách nhau chừng nửa gang tay.

"Đây là nấm à? Maam thấy nó bao giờ chưa?" - Hahna giơ một ngón tay chọc thử cây nấm gần nhất, vừa sờ sờ nó vừa hỏi Moaa.

Moaa cười lắc đầu - "Chưa thấy bao giờ. Maam còn chưa từng thấy loại nấm nào mọc giữa mùa tuyết đâu?"

Hai cha con đưa mắt nhìn nhau, sau đó nhún vai cười trừ. Hahna nói - "Thế giới này thần kỳ thật."

"Cái này bungia ăn được chắc chúng ta cũng ăn được đi?" - Moaa thử hái vài cái nấm lên quan sát. Đây là kinh nghiệm của loài người ở thế giới này, bọn họ biết một vài loài thú mà chỉ cần chúng ăn được thực vật nào thì loài người cũng ăn được thứ đó, bungia là một trong số đó, cho nên Moaa rất hay theo dõi bọn bungia để tìm thức ăn. Mặc dù người ở đây rất ít ăn thực vật, nhưng khi đói thì có còn hơn không.

Hahna cũng hái một cái đưa lên mũi ngửi, đáp - "Khả năng cao là như vậy, nhưng để an toàn vẫn phải thử lại đã."

Moaa gật đầu - "Hái nhiều một chút, vừa lúc chúng ta bắt được một con bungia còn sống, cho nó ăn thử là biết."

"Hái đầy sọt rồi về, không biết loại nấm này mọc suốt mùa tuyết hay chỉ vài ngày này thôi." - Hahna vừa nói, hai tay đã nhanh nhẹn dọc theo thân cây camla hái nấm ném vào giỏ sau lưng. May mà lúc đi hai cha con đã phòng trước có thể tìm được thức ăn ở chỗ lũ bungia, cho nên đem theo hai cái sọt dự phòng.

Lúc mặt trời đã gần xuống đến đường chân trời, Bab đến được hang của Moaa, phát hiện hai cha con đều không ở nhà, đoán là hai người ra ngoài tìm thức ăn, hắn liền bỏ giỏ đồ xuống rồi đi tìm. Bab hơi lo lắng, không biết Moaa đã khoẻ chưa, đi săn lúc này không biết có an toàn không. Nơi hắn quyết định đi xem đầu tiên là chỗ cây camla, đó là nơi Moaa hay đến nhất.

Đi không bao xa, Bab lại thấy một đàn gấu kokt, đây là một loài gấu nhỏ chủ yếu ăn thực vật, vào mùa đông thì chúng đào rễ cây và côn trùng làm thức ăn. Gấu kokt cũng không lớn, thể hình tương đương một thú nhân đang ở hình người, bộ lông mùa này cũng màu trắng như hầu hết các loài khác nhưng chất lông rất tốt, trông mượt mà hơn hẳn những loài khác.

Đàn gấu này là một gia đình nhỏ với một con cái trưởng thành mang theo ba con gấu choai choai. Bab nhìn nhìn liền quyết định săn một con gấu nhỏ, bộ lông của nó hẳn là đủ làm cái áo ấm cho Moaa.

Loài gấu này tốc độ không nhanh, khả năng leo trèo cũng rất hạn chế, cho nên Bab săn chúng không có gì khó, chỉ xông ra bức tốc một chút liền vồ thành công. Con gấu mẹ chạy thoát liền dẫn theo hai con non còn lại chạy mất.

Đàn gấu vừa mất hút thì trong một hốc cây, Hahna thò đầu ra.

"Thủ lĩnh Bab!" - cô nhóc vui sướиɠ huơ tay với hắn. Hóa ra lúc hai cha con Moaa về đến đây thì bị đàn kokt chặn đường, chỗ này là một hẻm núi nằm giữa vách đá có hang động của Moaa và một tòa núi khác, từ chỗ cây camla về nhất định phải đi ngang qua đây, bị tắc đường nên hai cha con trốn một bên đợi đàn gấu rời đi mới qua hẻm núi được, nếu không phải Bab đến thì hai người không biết phải đợi đến bao giờ.

Hahna không có việc gì nhưng Moaa không chịu được lạnh lâu, hiện tại đã run lập cập. Bab thấy vậy cũng không rảnh nói nhiều, vội ra hiệu cho Moaa và Hahna leo lên lưng mình, nhanh chóng chở hai cha con trở về.

Khoảng cách rất gần nên chẳng mấy chốc cả ba đã vào đến nhà. Bab đổi lại hình người rồi đi dọn con mồi, Hahna thì nhóm bếp lên cho Moaa sưởi ấm.

Nhìn Bab bận rộn mang mấy con thú săn được ra cửa hang lột da, Hahna huýt huýt Moaa tủm tỉm cười nói - "Sao lần này chú Bab có vẻ tỉ mỉ hẳn nhỉ?"

Moaa lườm con gái, cũng không biết nói gì. Quả thật trước nay Bab rất lo lắng cho cha con Moaa, nhưng không chăm sóc đến mức này. Chẳng lẽ hắn nhận ra cái gì?

Moaa còn đang trầm tư thì đột nhiên Bab vừa đi đã vội trở lại, vừa vào liền nói - "Tôi nghe có tiếng sói tru, hình như là tiếng của Gadnu, có vẻ nó cảnh báo gì đó."

Moaa nghe vậy liền đứng dậy chạy ra cửa động nghe thử, Hahna cũng đi theo. Gần đến cửa động Moaa đã nghe thấy, quả thật là Gadnu đang tru.

Moaa vừa nghe lập tức nói - "Nó đang cầu cứu."

Hắn nói xong liền quay vào lấy cây gậy của mình, dặn Hahna ở trong nhà rồi trèo xuống khỏi vách đá, Bab không nói một lời đi theo.

Lúc này, cách hang động của Moaa ba bốn cây số, Gadnu đang giãy giụa trong một cái lưới lớn, nó không hy vọng gì có thể tự chạy thoát được mà chỉ kéo dài thời gian, hy vọng có đồng bọn ở gần đây đến cứu.

Lúc trưa nó săn liong xong thì mang một con còn thừa về đàn cho lũ sói con ăn, lại chơi với chúng một buổi mới trở về hang ổ của mình. Lúc bước vào lãnh địa nó rất thả lỏng, còn suy nghĩ ngày mai đi tìm Moaa chơi, nó rất thích con non của hắn. Không ngờ ở cửa nhà mình còn có nguy hiểm, nó rơi vào bẫy của đàn iunta.

Lúc bị lưới của chúng trùm vào người rồi Gadnu vẫn không tin nổi nhìn đàn côn trùng khổng lồ đang vây quanh mình. Sao lại có iunta? Không phải đang mùa tuyết sao? Chúng không phải đang ở dưới đất trốn lạnh sao?

Sửng sốt mất mấy giây Gadnu mới phản ứng lại, vừa giãy giụa kéo dài thời gian vừa kêu cứu, hy vọng mấy con gadnim cùng đi săn lúc trưa vẫn ở quanh đây.

Lúc Bab chở theo Moaa chạy đến, từ xa nhìn thấy đàn côn trùng đang vây quanh một chỗ cũng đều sững sờ.

"Sao lại có iunta đi săn giữa mùa tuyết thế này?" - Moaa lẩm bẩm, nhưng hắn rất nhanh bình tĩnh lại, vỗ vỗ lưng Bab để hắn thả mình xuống, nói - "Chúng ta cần lửa."

Trong trí nhớ của Moaa, hắn cũng từng một lần bị đàn iunta vây bắt, cũng may trong mắt đàn côn trùng hắn thuộc về con mồi nhỏ, chỉ bị lùa vào một chỗ mà không dính bẫy hay bị bắn kim độc. Lúc ấy trong vòng vây có mấy con thú cao cấp đã bị lưới của iunta trói lại, Moaa nhanh trí lấy đá đánh lửa mang theo châm một cây đuốc nhỏ để đốt mấy cái lưới giải thoát cho đám thú lớn, sau đó nhờ chúng yểm hộ hắn mới chạy thoát.

Loại tơ do iunta phun rất bền chắc, nhưng gặp lửa là đứt ngay, cách duy nhất để cứu Gadnu lúc này là dùng lửa.

Moaa tuột xuống đất xong liền chạy đi tìm cây diudiui, đuốc bọn họ thường dùng đều tẩm nhựa của loại cây này. May mà loại cây đó rất phổ biến ở đây, Moaa tìm thấy một cây cách đó không xa, dùng dao đâm một nhát lên thân cây, nhựa bên trong lập tức chảy ra. Hắn xé một mảnh da thú đang mặc trên người quấn lên một nhánh cây, tẩm đầy nhựa cây và dùng đá đánh lửa đốt đuốc.

Bab đã đổi lại hình người, đưa tay muốn lấy cây đuốc để đi cứu sói, tiếng của Gadnu đang yếu dần.

"Không cần, anh dùng hình người rất nguy hiểm." - Moaa vô ngữ nhìn Bab đang trần trụi đứng trước mặt mình, hắn như vậy xông vào đàn iunta là muốn tự sát sao?

Bab nhíu nhíu mày, nói - "Vậy tôi đổi lại hình thú, ngậm cây đuốc là được."

Moaa gật đầu - "Cũng được, nhưng mà cứu Gadnu ra xong làm sao anh đón tôi rồi chạy trốn kịp?"

Bab chớp chớp mắt nhìn Moaa.

"Chở tôi xông vào, tôi sẽ không để iunta tới gần được mình, đừng lo." - Moaa vừa nói vừa cầm cây gậy xoay một chút cho Bab xem. Chiêu xoay thương này trên chiến trường bình thường là dùng để đỡ tên bắn, đủ để đối phó với iunta.

Bab lại chớp chớp mắt nhìn Moaa cùng cây gậy của hắn, sau đó yên lặng đổi lại hình thú.

Tình huống khẩn cấp, Moaa cũng không dông dài, lập tức trèo lên lưng Bab, theo hắn xông vào đàn iunta. Một tay cầm đuốc một tay cầm gậy, Moaa thoải mái tự bảo vệ được mình, mà Bab là một thú nhân thực lực không kém, tiris cũng là loài thú lớn, chỉ chốc lát iunta cũng không làm gì được hắn.

Không mất nhiều thời gian, hai người đã đến được chỗ Gadnu, dường như nó đã bắt đầu ngấm nọc độc của iunta, giãy giụa không quá hăng như lúc đầu.

Thấy Bab và Moaa đến, Gadnu mừng rỡ ra sức giãy giụa, mà Bab cũng rất nhanh áp sát nó. Moaa ném luôn cây đuốc lên người Gadnu, tấm lưới đang trói nó lập tức bắt lửa, Gadnu bị lửa nóng cũng gào lên ăng ẳng. Moaa cũng không có cách, hắn phải chặn lũ iunta đang tấn công mình, không thể cẩn thận giúp nó đốt từng sợi tơ một, chỉ có thể dùng biện pháp trực tiếp như vậy.

Lửa lan trên tấm lưới rất nhanh, cho dù mấy con iunta phụ trách phun tơ cố gắng vá nhưng lỗ thủng vẫn nhanh chóng mở rộng. Cuối cùng, cùng một tiếng gào lớn, Gadnu giãy thoát.

Bab thấy nó đã đứng lên được lập tức quay đầu chạy, Gadnu cũng co giò chạy theo sau.

Chạy ra một quãng, iunta cuối cùng cũng từ bỏ con mồi, với mấy con thú lớn như Gadnu và Bab, không giăng bẫy thì chúng không có cách bắt được, đuổi theo lúc này là vô dụng.

Đàn iunta vừa quay về, Gadnu liền chui vào một đống tuyết, vừa lăn lộn vừa ư ử rên rĩ. Moaa buồn cười đi đến xem mấy chỗ lông cháy cho nó, cười nói - "Đỏ một chút thôi, không bị bỏng."

Sức phòng ngự của hoang thú đúng là ghê gớm, bị lửa đốt trực tiếp như thế cũng không bị thương gì, chỉ là có vẻ rất đau. Hơn nữa Gadnu bị vây thời gian không ngắn, trên người luôn có những vị trí yếu ớt hơn nơi khác nên nó bị ghim không ít kim độc. Loại độc này chủ yếu gây tê, cũng chỉ có hoang thú cao cấp như Gadnu mới đủ sức vùng thoát như vậy.

Gadnu nằm lăn một lúc thì chợt nghe có tiếng sói tru, nó vội tru đáp lại. Moaa nghe được, nó cảnh báo những con sói khác chỗ này có nguy hiểm, không nên đến gần.

Moaa thấy nó đã không sao rồi thì bảo Bab đi về, nhưng hắn vừa leo lên lưng Bab, Gadnu cũng lồm cồm bò dậy đi theo.

"Mày không về đàn đi cho an toàn?" - Moaa hỏi nó.

Gadnu ư một tiếng tỏ vẻ không muốn.

Moaa đành cười nói - "Vậy thì tạm thời tới chỗ tao đi."

Vì vậy, Gadnu liền lê thân thể đau nhức của mình đi theo Moaa và Bab, đến rừng rod ở nhờ.