Hiệu quả giảm đau của thuốc lá đương nhiên không thể so với thuốc tây. Nhưng đối với những bộ lạc nguyên thủy thiếu y tế ít thuốc, điều đó cũng đủ khiến Lâm Vũ cảm thấy kinh ngạc rồi.
Hứa Hành đắp lá thuốc lá ướt lên tinh hoàn của Lâm Vũ.
Lâm Vũ có chút khó chịu —— tinh hoàn của hắn chưa từng ướt như vậy, nhưng nhưng khi thuốc có tác dụng, cả khuôn mặt mèo đều lộ ra vẻ kinh ngạc.
Thật sự không đau nữa rồi!
Hứa Hành rót nước vào ly lá rồi đưa đến miệng của hắn.
“Uống đi.” Hứa Hành nói, “Uống xong ngươi dẫn ta đến bờ sông xem xem.”
Đối tượng ngạc nhiên của Lâm Vũ chuyển từ thuốc sang bình giữ nhiệt. Hắn không nghĩ ngờ cái bình như vậy, vậy mà có thể chứa được nhiều nước như thế.
Đây là một món quà của Thần ban cho sao?
Nghe đồn, vương tộc đều được vị Thần trên bầu trời ban tặng một món quà. Xem ra, bé giống cái chỉ có thể là giống cái vương tộc rồi.
Lâm Vũ vừa duỗi dài đầu lưỡi uống nước, vừa khẽ meo meo đánh giá Hứa Hành. Hắn đúng là càng nhìn càng thích! Bé giống cái vừa đẹp vừa có kiến thức, còn biết chữa bệnh. Thật sự đây là giống cái hắn có thể có được sao?
·
Hứa Hành không nhận thấy được ánh mắt càng thêm si mê của Lâm Vũ. Trong đầu cậu đang vạch ra một số kế hoạch cho tương lai.
Nếu đã hạ quyết tâm thì trước tiên phải cải thiện môi trường sống của mình. Đương nhiên phải bắt đầu với hai nhu cầu bảo đảm cuộc sống —— Nơi ở và thức ăn.
Về nơi ở, Hứa Hành tạm thời vẫn chưa có ý kiến. Yêu cầu lớn nhất của cậu về chỗ ở là—— che mưa chắn gió, căn nhà tranh này đã có thể cơ bản thỏa mãn. Nhưng nhu cầu thứ hai của cậu ——nơi đi vệ sinh, nơi này thật sự đúng là di động rơi vào hầm cầu —— không còn đường nào!
Vừa rồi khi con báo còn chưa trở về, Hứa Hành cậu lén đến bụi cây gần đó giải quyết vấn đề đi tiểu. Khi cậu mới vừa tiểu xong, cách đó không xa có mấy con dã thú đi ngang qua, đồng loạt quay đầu lại nhìn cậu, Hứa Hành sợ tới mức vội vàng thu chym về háng, sau đó chạy vội về nhà tranh.
Vấn đề “Tiểu” này còn được giải quyết kiểu chấn động lòng người như thế; vấn đề “đại(tiện)” quả thực Hứa Hành không dám nghĩ đến!
Nhưng so với cái này, một vấn đề cần gấp hơn chính là lương thực. Tuy rằng quả này ăn ngon, nhưng không chắc bụng. Cậu phải nghĩ cách tìm xem gần đây có cây chứa tinh bột nào hay không, rồi xem bên sông có hòn đá mỏng nào có thể dùng để kê làm bếp lửa hay không.
Trời cao phù hộ, may mà cuậ còn chưa hoàn toàn bỏ thuốc, thỉnh thoảng còn hút hai ba điếu lấy tinh thần, lúc này mới mang theo bật lửa đến đây. Nếu không, Hứa Hành thật sự đúng là không biết phải xoay cây gỗ bao lâu mới có thể bắn ra được một tia lửa, có được mồi lửa nữa.
·
Bộ lạc Hà Biên là bởi vì tiếp giáp bờ sông cho nên mới có tên như vậy. Đồng thời, nó được xem như là bộ lạc có thực lực hùng mạnh nhất, cũng thu hút không ít người thú có thực lực hùng hậu tiến đến an cư, cũng thay đổi tín ngưỡng.
Tín ngưỡng là mấu chốt các sức mạnh của người thú. Nhưng khác với tín ngưỡng trên địa cầu. Tín ngưỡng ở đây không đơn lẻ và cực kỳ ràng buộc. Chỉ cần vị thần minh mà người thú tín ngưỡng là vị thần thuộc phe ánh sáng. Những vị thần này sẽ chấp nhận bọn họ, cũng sẽ bảo vệ che chở cho bọn họ.
Sở dĩ như thế, còn phải ngược dòng đến một truyền thuyết.
Nghe đồn, trong thế giới này bỗng nhiên xuất hiện một nhóm thần minh. Bọn họ chia thành hai phe, một phe là ánh sáng, một phe thuộc về bóng tối.
Những vị thần bên phe ánh sáng mang sự thương hại trong lòng. Bọn họ nhìn thấy những con dã thú giàu linh tính đang đau khổ đấu tranh ở trong tự nhiên, nhưng vẫn không thể nào chống lại số phận bị thiên nhiên bào mòn, cho nên đã ban cho bọn họ nhân tính(tính người), trợ giúp bọn họ biến thành người thú, để bọn họ có thể càng kiên cường sống sót hơn.
Nhưng các vị thần ở bên phe bóng tối cho rằng, dã thú chính là dã thú, chúng sống hay chết đều tuân theo những nguyên tắc tự nhiên, ban nhân tính cho bọn họ, ngược lại là có hại cho thiên nhiên. Cho nên, bọn họ chờ đợi cơ hội để lay chuyển tín ngưỡng của các người thú, làm cho bọn họ biến trở về thành dã thú khác máu, cũng tàn sát những người thú khác.
Chính sự đối lập giữa ánh sáng và bóng tối đã khiến nhiều vị thần của phe ánh sáng không còn quan tâm đến việc tín ngưỡng vào một vị thần của người thú nào đó có kiên định hay không. Bọn họ chỉ cần người thú này có thể luôn giữ được nhân tính thì sẽ có thể tiếp nhận hắn, cũng che chở cho bọn họ.
Nhưng đồng thời, do thể xác phàm trần có hạn, mỗi một người thú chỉ có thể nhận được sự phù hộ của một loại thần lực. Mà khi người thú xung quanh nhận được thần lực, Tư tế - người phát ngôn của Thần sẽ bị các thần lực khác ảnh hưởng, khi nghiêm trọng, thậm chí còn mất đi năng lực nghe Thần ngữ(lời nói của thần) và trung chuyển năng lực của Thần.
Vì để các Tư tế không bị ảnh hưởng, bộ lạc theo đó ra đời.
Chỉ có Vương Thành, mới biển chứa trăm sông, cho phép các người thú nhận được sự phù hộ của các vị Thần khác nhau tiến vào an cư ở trong đó. Việc này cũng có liên quan đến vị Thần mà người xây dựng Vương Thành cung phụng. Vị thần mà bọn họ cung phụng là thần bầu trời, tương truyền là Thần đứng đầu tất cả các vị thần, nàng là vị Thần đầu tiên ban nhân tính cho dã thú, trợ giúp bọn họ biến thành người thú.
Các Tư tế của mỗi bộ lạc đều đồng ý với cách nói này.
Mà thần bầu trời, chỉ có những người xây dựng Vương Thành mới có thể kết nối, cũng nhận được phù hộ ngài. Bởi vậy, các người thú gọi những người xây dựng Vương Thành là —— vương tộc.
Vương tộc còn có một cách gọi khác —— thủy tổ* người thú. Bọn họ là hậu duệ của nhóm người thú nguyên thủy. Người thú mang dòng máu khác muốn được nhận được sự phù hộ của thần bầu trời thì cũng chỉ có thể kết hợp với bọn họ. Mà vương tộc ngoại trừ nhận được sự phù hộ của thần bầu trời thì cũng có thể nhận được sự bảo vệ của Thần khác, được hưởng năng lực của ngài.
* Thủy Tổ (chữ Hán 始祖) là miếu hiệu do các vị quân chủ đời sau truy tôn cho có công khai sáng ra triều đại đó, ngoài ra Thủy Tổ còn là cách gọi những người đầu tiên lập ra một dòng tộc ở một nơi nhất định mà trong văn khấn vẫn gọi là Thủy Tổ Khảo và Thủy Tổ Tỷ.
Bởi vậy, vương tộc cực kỳ mạnh, là điều mà mọi người thú đều hướng đến. Đáng tiếc, yêu cầu bạn đời của của vương tộc cực kỳ cao. Chỉ có những giống cái có vẻ đẹp rực rỡ như mặt trời mặt trăng, còn có năng lực sinh nở cực mạnh, cùng với giống đực có thực lực hung mãnh hơn cả mười con cọp răng kiếm thì mới có thể lọt vào trong mắt của bọn họ.
·