Lệ Hải Đường

Chương 10

Chương 9
Đúng như anh nói nếu chẳng thể đi chung 1 chuyến xe thì xin hãy cho em dừng lại,tình yêu giờ đây đối với em như 1 phép nhiệm màu em có muốn dừng cũng chẳng thể được nữa …Thành khóc nấc rồi nhăn mặt

_Anh dù có chết anh cũng k nghĩ sẽ được gặp lại em ,Anh anh thật sự bất ngờ ( Tôi lau nước mắt cho Thành)

_Em rất nhớ anh ( tôi cười nhẹ) dù anh nói có quên anh đi em cũng không thể quên được và dù anh có không yêu em đi chăng nữa nhưng em biết em yêu anh là đủ ( Bên ngoài tên Quan hô lơn)

Quan: Cấm đứa nào bén mảng đến gần đây k dc làm phiền ta nghe chưa ( tôi sợ núp sau lưng Thành)

Thành: Sẽ k sao đâu có anh thì sẽ chẳng ai có thể động vào em dù ở thế giới của em hay là ở đây ( a ta lầm lỳ quay đi rồi xoa 1 bóng nước bao phủ lấy tôi như thể tàng hình tên quan lao vào đóng cửa gào lên

Quan: Em yêu em đâu rồi ( Thấy Thành đang ngồi uống trà trong phòng tên quan giật mình) hoàng…hoàng tử ( ấp úng rồi quỳ xuống)

_Sao thấy ta lại sợ vậy quan địa phương ngươi làm gì sai trái hay sao

_Dạ k có tiểu nhân chỉ định về lũ nô tài đưa ngài vào đây quả thật do tiểu nhân tắc trách

_Ấy đừng trách họ ta tự tới đó chứ ta nghe nói ngươi đua 1 cô gái về đây

_Dạ cái đó

_Có sao đâu ngươi có thể có bất kì ai ngươi muốn nhưng cô gái đó thì không ( a ta đặt tách trà xuống tên quan sợ vã mồ hôi)

_Tiểu nhân ngu muội,tiểu nhân sai rồi tiểu nhân sẽ không làm vậy nữa đâu ah ,tiểu nhân có mắt mà k thấy do tiểu nhân k biết ( tự vả mặt)

_Dừng lại đi giờ ta còn phải đi dự lễ cầu siêu cùng thái tử sau khi ta về ta muốn thấy cô gái đó ở nhà nguyên vẹn và cuộc nói chuyện này

_Dạ hoàng tử yên tâm ạ tiểu nhân hiểu ý người sẽ k ai biết đâu ạ

_Tốt giờ thì cút ra ngoài ( lão ta đi ra Thành nhìn tôi cười nhẹ) giờ anh phải đi rồi em về nhà đi anh sẽ tới tìm em ( tôi đi thẳng Thành giữ tay) a bận thật mà anh sẽ nói rõ với em sau

_Tôi về thế giới của tôi đây gặp anh là đủ rồi anh đâu muốn gặp tôi đâu ( a ta cười)

_Hâm ạ chờ anh nhé a rất nhớ em ( Thành hôn lên trán tôi)…

_Vậy em về đây nhớ tới sớm nhé ( tôi cười tươi Thành đổi sắc mặt rồi gật) …về tới nhà bố mẹ đứng chờ ở trong sân di lại

Mẹ: Con gái con gái tôi con ơi ( bà khóc lớn)

_Con về rồi đây mẹ ơi mẹ sao thế này

Bố: K sao quân lính đánh mẹ nhưng k sao thấy con về là mừng rồi ( tôi nhìn vết trên mặt và tay mẹ rồi mếu)

_Do con con xin lỗi

Mẹ: K sao con gái à k sao đâu ( bà ôm tôi vào lòng)…đến khi ăn cơm

Bố: Hoàng tử cứu con

_Vâng là anh ý cứu con

_Con quen hoàng tử khi nào vậy

_Từ rất lâu rồi ạ

_Vậy sao con ,vậy con tính sao ?

Mẹ: Hoàng tử nào cũng đều có vợ rồi chỉ có tam hoàng tử 3 ngày nữa sẽ tổ chức đám cưới lập phi tử ( tôi rơi bát cơm bố đá chân mẹ)

Bố: Bà này cái đó để nói sau đi sao lại nói lúc này

Mẹ: Thì k nói bh thì khi nào tôi chỉ muốn cho con biết ( tôi đứng dậy )

_Lấy ai vậy mẹ có phải người cũng tên Hải Đường không?

_Không đó là con gái của vương hầu quận chúa như ý nghe nói rất xinh đẹp tài giỏi và ( bố lại đá chân mẹ) vâng vậy con hiểu rồi

Bố: Ăn đi con cái gì ra cái đó ( bố đặt bát cơm mới vào tay tôi,tôi vừa ăn vừa chảy nước mắt)…

(N): Thành trở về núi dự lễ cầu siêu cùng thái tử

Thái Tử: Em trai à em đi đâu vậy nghe nói em không được khoẻ

_Uk không đươc khoẻ cho lắm

_Vậy sao em k nghỉ ngơi đi vua cha cho em quản lý nền kinh tế có lẽ em thấy mệt vậy cứ giao lại cho anh làm là dc rồi

_Mày mơ à tỉnh táo lại đi ( Thành nói vậy trước mặt các hoàng tử khác Thái Tử nắm chặt tay)…Quyên chạy tới

Quyên: Hình như kế hoach thay đổi chưa ai đến ám sát thái tử

_chúng nó biết bị lộ rồi tứ hoàng tử làm đấy ( Thành quay sang nhìn tứ hoàng tử rồi cười khểnh) này em trai sao em run vậy tay chân cuống lên

Tứ HT: Em cũng thấy k dc khoẻ

_Anh lại tưởng em làm gì khuất tất chứ ( vào bên trong nhà vua và hoàng hậu đã ở trong 3 ngày 3 đêm cầu cho đất nước phồn thịnh con cháu yên ổn)…

Vua: Các con tới rồi sao nào quỳ xuống ( vua vừa đứng dậy liền ho ra máu )

Thái Tử: Kìa cha cha sao vậy ( Các hoàng tử bu lại còn Thành đứng yên nhìn)

Hoàng Hậu: Thành sao con thái độ vậy là sao Thái Tử lo lắng bao nhiêu con tỏ thái đô vậy là sao ?( Thành k trl Hoàng hậu rồi vẫy tay gọi Quyên)

Thành: Gọi bác sỹ tới đi và việc làm đầu tiên chẳng phải là gọi bác sỹ sao thưa mẫu hậu ( Thành nhếch mồm )

Vua: Đúng rồi ta k sao các con tránh bớt ra sau này khi ta chết đi các con cũng phải bênh vực nhau k dc ghét bỏ nhau hiểu chưa

Thái Tử: Người nói gì vậy người sao chết được đừng nói vậy ( giả tạo khóc lóc)…

Vua: Thôi ta mệt rồi ở đây giao cho con nhé Tam Hoàng Tử

Hoàng Hậu: Không được có Thái Tử sao lại rao việc cho hoàng tử được người làm vậy sao được

Vua: Đây là chỗ cho phụ nữ lên tiếng à

_Kìa Điện Hạ

Vua: Thái Tử để cho em con làm có sao không ( Thái Tử ấp úng Thành nhéch mồm)

Thành: Để anh làm đi ạ con hôm nay không được khoẻ đâu ( Thái Tử nắm chặt tay cắn răng)

Vua: Vậy con làm đi ta hồi cung trước đây

Thái Tử: Dạ người đi cẩn thận ( Vua đi qua đập vai Thành bộp bộp rồi cười moii người xì xào)…

Tôi dọn dẹp mà người như kẻ mất hồn úp bát lên thì k để ý buông tay rơi vỡ cả chồng bát

Mẹ: Để mẹ

_Con xin lỗi để con dọn ( tôi nhặt rồi bị mảnh đâm vào tay)

Mẹ: Trời chảy máu rồi ông ơi con chảy máu rồi mang đồ ra đây

_Con k sao đâu ( tôi chảy nước mắt rồi đứng lên chạy ra ngoài ,tay chảy máu ròng tôi chạy ra hồ ở làng tôi tựa vào gốc cây thở ) mình ngu dại khi đi tìm anh ta ,tôi cứ nghĩ có thể bắt đầu lại 1 chuyện tình mới nhưng có lẽ tôi mãi là kẻ đến sau không có người này sẽ có người khác phải vậy không ( tôi nhăn mặt khóc tu tu dưới gốc cây)…

(N): Lê cầu siêu cho các chiến binh tử nạn trong chiến tranh đã gần xong Thành nhìn đồng hồ sốt ruột …

Quyên: Người gặp rồi ạ

_Đúng vậy đúng là cô ấy

_Vậy để thần đưa cô ý trở lại thế giới kia

_Không được ta đã cố để quên nhưng ý trời đưa cô ý quay lại ta nhất định không buồn tay làn nữa

_kìa người làm vậy sẽ huỷ hoại bao nhiêu thứ người gây dựng,người có nghĩ đến mẫu thân của người không ạ

_Cái đó ta vẫn sẽ có trách nhiệm với chữ Hiếu là đủ ta cần Hải Đường thấy cô ý tim của ta lại loạn nhịp và thổn thức 1 lần nữa ( tiếng chuông kết thúc xong Thành đứng vội dậy Quyên giữ tay)

_Người biết là không thể đi đến đâu được mà vì người là hoàng tử tương lai có thể làm vua

_Im đi ta chưa bao giờ có ý muốn làm vua ( Thành ngắt 1 bông hoa gần đó cho vào túi áo trước ngực rồi cười) ta cho ngươi về với bạn gái đấy đi đi

_Kìa Hoàng Tử

_Ta cũng đi tìm 1 nửa của đời mình đây thật ra dù cô ý k đến ta đã định khi xong vc sẽ đi tìm giờ thì tốt rồi ( Thành cười tươi rồi biến mất)

Tôi ngồi cạnh hồ nhìn xuống dưới rồi u buồn nước mắt tách xuống dưới nước,làn nước rẽ ra tôi thấy Thành đi từ dưới lên tay cầm bông hoa và đang cười thấy tôi khóc Thành đổi sắc mặt,tay tôi chảy máu ướt đẫm chiéc quần tôi đang mặc

_Em sao vậy tay sao vậy ,đau lắm hả ( Thành cầm tay tôi giữ chặt để máu k chảy rồi bỏ khăn ra thổi buộc tay cho tôi,tôi k ngẩng lên nhìn Thành đưa bông hoa cho tôi) cho em này ( tôi tóm tay Thành rồi ngẩng lên nhìn nc mắt vẫn rơi )

_Anh sắp lấy vợ phải không ?( Thành đổi sắc mặt,anh ta cắn răng) nói đi đừng im lặng,a rời bỏ tôi sau 3 năm và tôi vẫn u mê đi tìm anh dù cho anh ở 1 nơi hoàn toàn khác đổi lại là gì là anh sắp lấy vợ ( Tôi đứng dậy cười nhẹ rồi quay đi) tôi sẽ quay về chúng ta sẽ k gặp lại nhau nữa tôi hứa đấy…( Thành giữ tay từ phía sau)

_Em đừng đi ( tôi gạt tay chạy ,a ta quát lên) tôi đã nói em đừng đi rồi mà ( Tôi chạy thấy mình đang chạy trên mặt nước Thành kéo tôi lại) em nói với tôi tình yêu thì không có sai hoặc đúng và chỉ cần trái tim rung động phải không?và tôi rung động khi thấy em càng cố quên tôi lại càng nhớ em

_Muộn rồi anh lại sắp lấy vợ nữa rồi có lẽ trong danh sách những người anh yêu tôi xếp ở hàng cuối cùng ( tôi quay lại nhìn thẳng vào Thành) sai lầm của tôi khi tìm đến đây hãy quên nhau đi dù cố yêu thêm được gì?( tôi gạt tay nhẹ rồi quay đi Thành đứng lặng yên rồi quát lên)

_Em đi đi nếu em muốn xa tôi thì em đi đi hãy đi càng nhanh càng tốt đừng xuất hiện trước mặt tôi nữa em đi đi ( a ta quát ầm lên tồi vừa đi vừa gạt nước mắt )…tôi chờ anh nói rằng anh sẽ k lấy vậy tất cả là sự thật …anh ta sẽ lấy vợ…

(N): Thành cứ đứng vậy nhìn Hải Đường đi xa khuất rồi tự cười 1 mình,Quyên xuất hiện

Quyên: Hồi cung thôi hoàng tử

_Cô ý nói muốn rời xa ta chỉ vì ta sắp lấy vợ ,ta có thể từ chối cuộc hôn nhân đó không?

_Đừng người làm vậy thì mẫu thân người sẽ gánh tội hết lấy quận chúa Như Ý là bước đạp để củng cố thế lực cho người

_Ta đâu có muốn làm vua ,ta k muốn

_Vậy có vì 500 người hầu trong phủ không ạ chỉ cần người sai bước tất cả sẽ bị gϊếŧ hết ( Thành lảo đảo)

_Vậy còn ta ai sẽ nghĩ cho ta đây ta yêu cô gái đó …( thành khuỵ ) thà k gặp ta sẽ k thấy tim đau thế này

_Thần biết người yêu cô gái đó vì sau khi đưa tiền duyên tái sinh trở lại người lạnh nhạt nhưng cô ý vẫn luôn chờ ngài đó ạ

_Ta k còn yêu Kiếp Hải Đường nữa đó là sự thật nếu mẹ k ngăn ta đã tìm cô ý rồi và k để cô ý phải tới tận đây như thế này,ta…ta yêu người đó ( Thành nhắm mắt)…

Tôi về nhà nhìn bố mẹ đang lo lắng rồi cười nhẹ đi vào phòng,

_Bà có đó không tôi muốn trở về

_Cậu ta phong ấn ta rồi không về được

_Sao ạ vậy phải thế nào sao anh ta làm vậy,anh ta biết bà ạ

_Biết chứ chính ta dậy tà thuật cho nó từ bé k ngờ nó tu luyện giỏi hơn ta rất nhiều rồi,ta tự hào vì nó

_Ô thế còn cháu giờ là lúc tự hào ạ

_Thì cứ ở đó chơi vài hôm khi nào đến ngày rằm năng lực ta mạnh sẽ phá bỏ được đưa cháu về

_Vậy là còn 1 tháng nữa

_Đúng vậy chơi cho đã đi

_Vậy còn anh cháu sẽ lo

_Ta gửi tờ giấy về nói cháu buồn nên tạm thời đi du lịch rồi ,ta phải đích thân đến anh trai cháu cũng nói dạo gần đây cháu như tự kỉ

_Vậy cháu sẽ ở đây 1 tháng nữa mệt mỏi lắm cháu gặp anh ta rồi

_Biết rồi chưa gặp sao nó biết mà phong ấn ta được ,nó sắp lấy vợ hả thằng đệ ta oách xà lách ( tôi chẹp chẹp)

_Cháu đang buồn đây cô nói vậy mà dc ư

_Ta đùa thôi mà nó là ai là Hoàng Tử vận mệnh tất cả nằm trong tay nó ,mà con là nó con mới có thể hiểu gánh nặng ra sao,đến giờ nó chưa lập thê tử trong khi các hoàng tử 5-10 vợ không hết hay nó bị gay ( tôi nhăn mặt nghĩ) thôi ta ngủ đây nếu nó là gay thì nó có cướp đời con được không mà ngồi nghĩ ( tiếng mẹ nói với)

Mẹ: Con bé đi ngủ rồi ạ ( Tiếng đạp cửa phòng cánh cửa bật ra là Thành tôi ngạc nhiên)

Thành: Đóng cửa lại ( ý bảo mẹ ,mẹ nhìn tôi)

_Mẹ cứ đóng lại đi k sao đâu

_Anh muốn nói chuyện với em

_tôi đang nghe đây

_Em sẽ k đi đâu được trừ khi anh đưa em về và chỉ anh mới có thể đưa em về ,em hiểu không

_Anh muốn gì anh sắp lấy vợ vậy thì anh còn muốn gì sao anh cứ làm khổ tôi vậy

_Anh làm khổ em anh làm khổ em ở điểm nào ( cãi nhau um tỏi)

_Anh đến rồi cướp đời tôi và rồi biến mất còn gì ( tôi gào lên)

_Vậy em đến cướp tim tôi còn gì ( nghe hắn nói vậy tôi quay đi đang tức lại buồn cười)

_Tóm lại anh sắp lấy vợ

_Ta k lấy nữa ta hứa đấy

_Thật à sao đổi ý nhanh vậy

_Vì em xuât hiện ( a ta bỏ áo cởi sơ mi )

_Anh làm gì đấy này tôi kp đến để ( a ta đi thẳng vào tolet )

_Tôi đi tắm em toàn nghĩ đi đâu thôi ( nghĩ khỉ gì ông vào phòng tụt đồ đi tắm mà bảo k nghĩ gì mà dc à)…tôi mở cửa chạy xuống bố mẹ lo lắng

Mẹ: Ngài ấy làm gì con không?

_Dạ không ? Bố mẹ đừng lo

Bố: Nếu thật sự ngài có ý với con chúng ta cũng đành bất lực

Mẹ: Đúng vậy mà ngài đâu r

_Đi tắm rồi ạ ( bme ngac nhiên) bme đừng nghĩ gì anh ý nói sẽ k lấy vợ nữa

Bố: Làm gì có chuyện đó ( mẹ bịt mồm bố)

Mẹ: Ông này ngài ý nói vậy thì chắc là vậy đừng lộ ra ngoài là dc chúng ta đi nghỉ thôi ,đừng làm ầm ĩ lên hàng xóm chú ý thì sao lô ra Tam hoàng tử đến thì chỉ có nước xong đời thôi ( mẹ kéo bố vào phòng)…tôi vui khi nghe người đó nói k lấy vợ nữa vì mình,anh ta là hoàng tử nhưng vì mình vậy là đủ …tôi chạy lên phòng thấy anh ta nằm sẵn trên giường…

_Này anh tính mơi em đó hả

_Mơi là gì anh mời em mới đúng chứ ( tôi với cái áo ném vào anh ta,anh ta cười) lại đây ( tôi đi tới anh ta kéo tay nằm rồi ôm tôi kéo chăn lên) anh chỉ cần thế này thôi dù có ra sao em hãy nghĩ đến trong lòng anh luôn có em vậy là đủ…

_Ok ( a ta giật mình rồi cười nhẹ)

_Em vẫn vậy 3 năm rồi tôi cũng nhớ em nhưng vì nhiều lý do tôi không thể đi được,tôi còn ( Thành đang nói thấy Hải Đường đã ngủ ngon lành trong tay anh ta)…anh ta nhìn rồi cười hôn lên trán Hải Đường…tôi sẽ không để mất em lần nữa tuyệt đối không ( ánh mắt Thành lầm lỳ)…Hôm sau tôi mở mắt dậy không thấy anh ta đâu vội vàng bật dậy,hôm qua còn bao điều chưa nói mà mình lại ngủ quên được ư…mẹ mở cửa vào rồi cười

Mẹ: Ngài ý đi rồi có bảo mẹ nhắn con cuối tuần sẽ đón con mẹ trông ngài ý vui lắm …

_Mẹ k hỏi con và ngài ý là gì sao

_Cần gì hỏi nhìn là biết …

_Con thích người đó

_Con gái ai lại nói trước phải để họ tỏ tình chứ,nhanh xuống ăn sáng rồi đi hái quả với mẹ năm nay vải được mùa sai lắm…

_Vâng con làm luôn đây

(N): Thành hồi cung đang bàn việc với Quyên thì Kiếp Hải Đường tới

_Em vào được không

Thành: Em vào đi ( mở cửa thấy Thành cười tươi Hải Đường thấy lạ)

_Anh có chuyện gì vui ạ

_Có chút thôi anh đang cố gắng hoàn thành xong công việc

_Em muốn xin anh xuất cung

_Uk vậy em đi đi

_Anh không hỏi em đi đâu sao ( Thành dừng uống trà)

_Vậy em đi đâu ?

_em muốn ra chùa để ăn chay cầu phúc cho anh

_Không cần đâu nếu là việc đó thì không cần ,em hãy đi chơi thật thoải mái và em có thể lấy bất cứ ai em muốn

_Anh biết điều đó là không thể em tái sinh vì ai chứ

_Vì em và vì anh muốn chuộc lỗi lầm anh dành cho em giờ em đã co 1 diện mạo mới rất xinh đẹp và a luôn muốn em tìm dc 1 ng tốt hơn anh đến với anh em chỉ làm lẽ sẽ k bh dc làm chính cung em biết điều đó mà

_Em chấp nhận và sẽ bh rời xa anh ( Cô ta quay đi Thành đặt tách trà xuống thở dài)

Quyên: Người đừng nghĩ gì cả cô ý vẫn nghĩ ngài còn yêu nên

_Cô ý biết ta k còn nhưng cố chấp vậy thôi ,à tách trà này có độc ta trúng độc ròi

_Dạ sao ạ sao có thể vậy được thần kiểm tra kĩ rồi mà

_Độc ở tách trà không phải trong nước trà ta cần thải độc đóng cửa lại …

Tôi đi hái vải ra ở nông trại thấy cô gái bị lão quan ngày nào cưỡиɠ ɧϊếp đã lấy lại bình tĩnh và đang bị 1 lão già kéo tay xàm xỡ

Cô gái: Bỏ ra ông xin có tự trọng

_ai dám lấy em nữa mà em lại làm cao thế ,qua đây chúng ta cùng sướиɠ ( tôi từ sau ném cả chùm vải vào người)

_Này ông kia sao già rồi lại mất nết vậy ( ông ta bỏ chạy cô gái khóc)

Cô gái: Cám ơn cậu ( cô gái quay đi)

_Cậu tự tin lên mình kb ở đây sao nhưng ở chỗ mình có đầy cô gái lang chạ khắp nơi vẫn lấy ck tốt đó thôi,đó là sự cố mà là sự cố thì quên đi nhé

_Uk cậu mới tới đây con nuoi cô chú Phong Nhã đúng không?

_Uk mình ở ngay cạnh nhà nhau mà đừng khách sáo chúng ta chạc tuổi nhau thôi mà …

_Nghe mẹ mình nói cậu bị lão quan lôi đi mà k sao thật vậy à

_uk k sao lão ý chắc thấy m xấu nên cho về

_Trời thật sao cậu xinh mà

_xinh gì thôi hái nốt k về mẹ mình mắng mất ( chúng tôi vui vẻ hái vải rồi mang ra chợ bán)…

(N): Thành đang ngồi họp với các quan bên bờ hồ chợt nhìn xuống hồ thấy Hải Đường đang mang vải ra chợ bán

Hải Đường: Chú ơi 5n /kg thôi

_5n 2kg

_Thôi mời chú về nhà tự trồng ạ ( Thành bật cười lớn các quan nhìn Quyên kéo áo Thành)

Quyên: Kìa Hoàng Tử

Thành: À các ngươi nói tiếp đi ta vẫn đàng nghe báo cáo tiếp về tài chính thu chi khu phía Nam đi …( nhìn xuống hồ Thấy Hải Đường đang bóc vải ăn thử trước mặt khách Thành cứ nín cười ôm mồm )…

Đứng bán cuối cùng cũng hết 50kg vải,vai mệt rã rời vừa đeo thúng trên xe đap vừa chở về cứ vậy hnay là cuối tuần tôi đứng ngóng anh ta ở đầu cổng làng mà k thấy tới …tôi lấy sỏi tự ngồi chơi ô ăn quan 1 mình …đến khi thấy có hạt mưa đứng lên chạy bốp vào ngực

Thành: Anh tới đúng lúc chứ ( nhìn nhau dưới cơn mưa tôi cười tươi) chà về nhà em thôi tôi đói rồi ( Thành năm tay tôi đi dưới cơn mưa)

_Anh biết không bme hiện tại kiếp trước chính là bố mẹ em

_Thật sao

_Vâng có lẽ bme em yêu nhau nên kiếp nào cũng dc ở cạnh nhau chỉ có điều ở kiếp làm bme em họ lại tự sát ( tôi buồn cúi đầu Thành xoa trán)

_Chuyện qua rồi và anh nghĩ ở kiếp nào thì bố mẹ em vẫn vậy vẫn dc ở bên nhau (tôi cười)

_Chúng ta cũng vậy nhé (Thành cười nhẹ)

_Uk anh hứa đấy nhất định ( đi qua nhà bạn hàng xóm tôi thấy cô gái đó nhìn chúng tôi rồi vội quay vào nhà)…vào bàn ăn mà không khí căng thẳng bố mẹ tôi k dám gắp đồ ăn

Thành: Hai bác cứ ăn tự nhiên nhé ( bố mẹ run run gật nhẹ)

Tôi: Kìa bố mẹ ăn tự nhiên đi ạ anh này hiền lắm ( bố tôi nuốt ực)

Bố: Uk hiền bố đang ăn đây rồi con cũng ăn đi và mời ngài dùng

Thành: K có ai bác hãy cứ tự nhiên nhé,cháu đang yêu con của hai bác mà nên đừng nghĩ gì cả ở đây không phân biệt vai vế

Mẹ: vâng mời ngài dùng bữa ( mới nói vậy mẹ vẫn khách sáo)

Tôi: Thôi con đói rồi nhà mình ăn thôi ( Thành gắp cho tôi rồi nhìn tôi cười nhưng bme có vẻ lo lắng )…ra sân rửa bát

Mẹ: Việc hoàng tử yêu 1 nữ dân nếu đồn ra sẽ k hay và thanh danh ngài ý nữa nên con hãy kín đáo

_Vâng mẹ yên tâm ( tôi lên phòng ngáp ngắn dài Thành kéo ôm tôi)

_1 tuân thôi mà anh thấy nhớ em rồi ( tôi véo mũi)

_Vậy nhà anh ở đâu em sẽ qua chơi thường xuyên…( Thành ấp úng)

_Xa lắm anh dùng tà thuật mới đến nhanh vậy được anh sẽ về đây là được mà

_Cũng đúng sang tuàn cho em về nhé em sắp xếp công việc nữa tại đi vội

_Uk ( Thành hôn lên môi cổ tôi rồi kéo tôi vào giường)

_Này em chưa tắm ( đến khi tôi thấy anh ta nằm im trên bụng rồi ngủ mất,tôi đẩy ) trả thù mình hno đây mà ( thấy anh ta ngủ mặt non như trẻ thơ tôi cười rồi vuót tóc anh ta sang 1 bên rồi nằm lên ngực Thành) chỉ cần bên nhau như vậy là em mãn nguyện rồi em yêu anh đồ Hoàng Tử dở hơi điên tình ạ ( tôi hôn lên môi Thành) đàn ông mà môi đỏ như con gái…Hôm sau tôi rủ Thành ra nông trường hái quả,cà chua vặt xong đập cho bay đất ,anh ta cứ đứng nhìn

_Anh làm gì đây

_Anh đập thế này này ( tôi đập đất bắn tung toé vào quần áo anh ta)…

_Không em làm đi anh chưa làm cái này bh và lại mất vệ sinh lắm

_Thứ ăn hằng ngày mà kêu mất vệ sinh đúng là ( thấy Thành bỏ thuốc ra hút) ở đây cũng có thuốc a

_Đây là tương lai chỉ có điều theo chủ nghĩa đế vương k độc lập tự do như thời em

_vâng ( tôi mang cà chua ra vòi nước rửa rồi ăn Thành giật mình)

_Em ăn kiểu gì vậy

_Không biết thì thôi cà chua sống ăn da đẹp lắm nên da em mới đẹp đây này ( tôi dí mặt gần vào Thành rồi quay hai bên anh ta hôn chụt lên môi tôi)

_Anh biết rồi ( tôi quay đi cười rồi treo lên cây Vải) em xuống đi anh hái cho

_Thôi khỏi em làm nhanh lắm ( tôi hát um lên Thành ở dưới hứng vải) vì sao em nhớ anh thế này,thương nhớ đong đầy trong lòng mắt

_Tình anh như núi cao biển rộng,gom bốn phương trời xây thành luỹ ( đối thơ)

_Em đang hát mà anh làm thơ vậy em mù tịt đấy k hiểu đâu ( a ta cười)

_Trước anh dậy em rồi mà

_Em quên rồi ( tôi gào tiếp) buổi chiều vừa gặp nhau đây mà đêm đã nhớ như vậy anh hỡi anh có hiểu có hay ( tôi bóc vải ăn trên cây Thành ôm bụng cười)

_Anh xin em câu hát hay vậy mà xem hành động em kìa ( và sau khi ăn nhiều vải tôi sốt Thành phải cõng về) ăn nóng mà mỗi cây em ăn vài quả là đủ nóng rồi

_Nhưng ngon mà ( cõng tôi nhưng tôi vẫn cãi)

_Ở nhà có thuốc chưa nhỉ em nhớ lần đi rừng không em cũng ăn linh tinh rồi ốm đấy ( tôi trĩu má trên vai Thành)

_Rút kinh nghiệm đây là quả vải mà ( về nhà mẹ vội lấy thuốc hạ sốt)

Mẹ: Con lại ăn nhiều vải đúng không?

_Vâng ( Thành đặt tôi vào giương rồi lau cổ tôi )

Thành: E lớn rồi mà cứ để ng khác lo là sao

_Được rồi mà e mệt quá

_Môi em bợt đi rồi ( tôi lịm đi)

(N): Quyên đên sau lưng Thành

Quyên: Người phải quay về thôi nếu k sẽ k kịp

_Chờ cô ý đỡ ta sẽ về ngươi về trước đi

_Nhưng ( Thành lặng yên Quyên sợ cúi đầu) vậy tiểu nhân về chuẩn bị trước…Thành sờ lên đôi môi và hơi thở yếu ớt của Hải Đường…

_Anh có lẽ phải đi rồi anh sẽ quay lại đón em sau và khi đó anh vẫn muốn dc trọn vẹn trái tim em…bà thầy ( người đưa HĐ tới) hãy đưa cô ý về khi cô ý tỉnh lại giúp tôi

_Cậu có thể mất con bé

_Tôi không còn cách nào khác ,tôi thật sự k còn cách nào khác ….

Hôm sau tôi vừa tỉnh thì tiếng bà cô vang lên

Bà cô: Chuẩn bị về thôi hnay ta đưa cô về được

_Hôm nay ạ cháu tưởng 1 tháng chứ ạ ,cháu còn chưa kịp chào anh ý lại đi rồi

_Cậu ta nói sẽ đón cháu sau cứ về đi đã ở lâu đó còn anh trai cháu thì sao

_À vâng vậy để cháu chào bố mẹ đã nhé ( tôi dậy vươn vai thấy khoẻ hơn rồi chạy xuống bme tắt tivi rồi giật mình khi thấy tôi)

Mẹ: Con dậy rồi à mẹ nấu cháo tim kia rồi con ăn đi

_Chà thơm quá anh ý đi từ bao giờ ạ

Bố: Lúc gần sáng bố vẫn thấy cậu ta rồi biến mất lúc nào k biết mà cổng vẫn khoá ( bme kb anh ta có tà thuật) …

_Vâng bố mẹ này con phải về rồi con sẽ quay lại sớm ở thế giới kia con còn rất nhiều việc chưa xong

Bố: Uk con đi luôn đi nhé ( tôi thấy kì lạ) rồi chụp nhiều ảnh anh trai của con và em gái cho bố mẹ xem là dc ( bố ấp úng)

_Vâng ( Mẹ thở dài) bme đừng buồn con sẽ quay lại sớm ( tôi lên phòng chợt bên kia cửa sổ cô bạn hàng xóm nói với sang)…

Bà cô: Nói cứu cháu với là được nhanh lên

Hàng xóm: Hải Đường cậu đi dự lễ cưới Hoàng Tử không ( tôi vội mở toang cửa sổ bà cô hét lên)

Bà cô: Hải Đường mau nói cứu cháu với đi quay về đây đi ,con bé kia phá hỏng chết tiệt

Hàng xóm: cậu k đi à

_Cậu nói gì nói lại mình nghe ai cưới

_Hoàng Tử sẽ kết hôn ngày hôm nay mà ,mình định lên kinh đô xem đây sẽ dạo phố vào lúc 10h ( tôi khuỵ bám vào cửa sổ)

Bà cô: Hải Đường nói đi còn quay về nữa nhanh lên

_Cô biết phải không ,cháu k tin anh ta lại lừa dối cháu anh ta nói sẽ k lấy mà nói dối ( tôi mở cửa chạy xuống )

Bố: Con đi ra đâu bố đưa con đi

_Bme biết anh ta kết hôn phải không

Mẹ: Con à con cứ quay về đi nhé làm gì có kết hôn nào

_Đúng vậy sẽ k có lễ kết hôn nào con cần chứng kiến sẽ k có đâu ( tôi chạy ra ngoài chiếc xe chở mn trong làng có cả cô bạn hàng xóm lên Thủ Phủ chính của đất nước nơi diễn ra lễ kết hôn)…trên xe cô bạn nắm tay tôi

_Cậu buồn đúng không vì hôm qua thấy ng đó đi cạnh cậu mình nghĩ cậu biết

_K sao đâu Lan mình chỉ muốn xe lễ cưới to đến cỡ nào thôi ( mn trên xe xì xào)

Ông A: Nghe nói Tam Hoàng Tử dc đức vua yêu quý nên tổ chức lớn lắm

Bà B: Chuyện lấy quận chúa Như Ý nữa họ thật xứng đôi vừa lứa ( xe đi 2 tiếng mới tới nơi ,nơi đây là kinh đô chính sầm uất và rất giàu có)

Lan: Chúng ta đứng đây thôi chờ cổng cung mở Hoàng Tử ra mới thấy dc nghe nói cô dâu xinh lắm ( dòng người chen chúc đẩy tôi ra xa phía sau cửa cung mở)

Lính: Hoàng Tử và Hoảng Tử Phi xuất cung chào dân chúng ( Tôi thấy trên chiếc xe dát vàng là 1 cô dâu xinh đẹp mặc trên mình chiếc váy cưới trắng tinh khôi và 1 chiếc khăn voan chùm đầu đang cười tươi chào dân chúng còn Thành ngồi cạnh cũng cười nhẹ với dân trong bộ vest đỏ áo choàng đỏ ,anh ta k có vẻ gì buồn trước dân chúng ngược lại còn rất vui ( tôi đứng lặng yên rồi bất giác chạy chen lên phía trên ,tôi nhất định hỏi người đó rằng trong lòng anh ta tôi là gì và tôi cần nghe lời anh ta nói sự thật sao lại khiến tôi khó chịu đến thế này)…trong đám đông tôi nhẩy lên chiếc lắc tay rung lên

_Nào em đang ở đây hãy nhìn đi ( tôi nhẩy lên cao rồi đám người che nhau xô tôi ra ngã nhào ,tôi ngẩng lên Thành và tôi đang nhìn nhau ,a ta thở mạnh rồi nhìn tôi lắc đầu…tôi giữ tay lên tim mình rồi cười như kẻ điên…tôi sẽ chẳng thể nào tin đây là sự thật anh ta đang ngồi cạnh vợ và dù anh ta có kết hôn với ai tôi cũng biết người đó mãi mãi không phải là tôi,,,Thành quay đi vẻ lạnh nhạt và vẫy chào dân chúng như bình thường…

Bà cô: Cháu đã thấy rồi thì mau quay về đi đừng ở đó nữa nhanh lên ta sẽ đưa về …( tôi chạy dọc theo dòng người cho đến khi họ đỗ xe ở bờ sông nơi có đương dẫn vào trong cũng ,Anh ta bước xuống và cô dâu diễm lệ đặt tay lên tay anh ta họ sánh đôi bước lên thuyền )…quân lính nghiêm ngặt tôi k thể tiến gần …tôi đứng nói với

_Tôi cần 1 câu trả lời anh đã nói dối tôi ( Lính đẩy tôi lùi lại )

Lính: Biết đâu k mà gào lên nói gì vậy con bé điên này ( Tên lính định đánh tôi thì Quyên chạy ra đỡ)

Quyên: Mày định đáng người trong ngày vui của Hoàng Tử hả tên ngu dốt kia

_Tiểu nhân sai rồi ( họ cúi đầu,tôi tóm tay quyên)

_Tôi cần gặp anh ta ngay bây giờ ( Tôi thấy mọi người bất động Thành bước từ thuyền lên bờ)

Thành: Anh xin lỗi nhưng em có thể quay về trước đi đươc k?( tôi quay lại nc mắt vẫn k ngừng rơi)

_Anh nói dối tôi ( tôi lao tới đấm vào người anh ta) anh nói dối tôi ,tại sao tại sao tên khốn (tôi tụt xuống chân anh ta )

_Một ngày nào đó em sẽ lại về bên anh kết hôn đối với anh chẳng có nghĩa lý gì?

_Anh sai rồi anh có thể cưới ai cũng dc nhưng trừ tôi phải không?

_Anh …( tôi đứng dậy gạt nước mắt)

_Nếu yêu nhau mà lừa dối đến như vậy thì tôi xin buông tay,sự đợi chờ của tôi tất cả là do tôi ngu ( Thành cầm tay tôi)

_Anh yêu em đó là sự thât

_Yêu 1 người và cưới 1 người đấy là những gì anh muốn nói phải không Thành ,giả dối dẫu quãng thời gian chờ đợi anh khiến tình cảm trong tôi ngày 1 dầy lên nó k hề vơi đi nhưng ngày hnay anh thật sự khiến nó về con số 0 thật rồi…tất cả chỉ đem đến cho tôi đau thương mà thôi …

_xin em hãy tha thứ cho anh,anh đã quá ngu ngốc nhưng anh có lý do của mình,a tự hứa nếu ngày nào đó anh nhìn thấy em 1 lần nữa a sẽ ôm chặt lấy em và nói rằng em là lẽ sống của anh và k có em nghĩa là k có anh

_Sai rồi điều đó thể hiện qua việc a lấy ng khác trước mặt tôi à,thế giới của a khác vs chỗ tôi rằng anh có thể yêu nhiều cưới nhiều vậy hãy sống đúng theo những gì anh muốn chúng ta chia tay tại đây thiên thu hay vạn kiếp cũng k chạm mặt nhau nữa ( tôi gạt nc mắt quay đi tập tễnh vì tôi vừa dẫm vào mảnh thuỷ tinh khi chạy ra đây,Thành vẫn giữ tay)

_Anh không muốn mất em xin hãy ở lại đây bên anh ,anh xin em ( a ta thở mạnh)

_Bà cô cứu cháu với ,cháu muốn đi khỏi đây ( tôi biến mất ngay trước mặt Thành)

(N): Dòng người trở lại bình thường Thành đứng lặng yên để tuyết đầu mua rơi trắng xoá đầu ,anh ta tay vẫn đang nắm bàn tay nhưng tay Hải Đường k còn trong tay anh ta nữa ,Thành cười 1 mình rồi rơi nước mắt vô định bay trong cơn gió …

Quyên: Tiểu nhân hiểu quận chúa đang nhìn người kìa ( Thành vẫn cười )

Thành: Ta mất…. ( nói uất nghẹn) mất …người đó …thật rồi ( nước mắt anh ta lăn dài trên má ,a ta lấy tay đấm lên tim bùm bụp rồi như ức chế k nói lên lời)

Quyên: Tiểu nhân hiểu lòng người

_Ta…ta rất…rất yêu người đó đừng xa trái tim ta …ta xin em ( Thành lặng yên)….trong cơn gió tuyết nỗi đau lòng của hai người vùa gặp đã chia tay khiến tuyết rơi cũng buồn như tình yêu của họ vậy…

_

_

_

_

_

---------