Lư Khải Hoàng không thể nhịn đến lúc kết hôn được nữa rồi, anh cúi xuống hôn cô mãnh liệt lúc này cơ thể của Hải Tình bắt đầu có chút phản ứng, thực sự bây giờ cả người cô rất nóng và có cảm giác gì đó khó chịu vô cùng.
Cô không khán cự lại anh ngược lại còn phối hợp cùng với anh, cô cũng đã suy nghĩ về việc này khá lâu rồi cho nên chuyện này trước sau gì cũng sẽ làm thôi, cô muốn chính thức là người của anh.
Anh dần rời đôi môi cô, rồi đến má, chiếc cổ thon thon, đến xương quai xanh, và cuối cùng là xuống phần ngực đang đợi anh thưởng thức.
"Hải Tình" Anh thở dốc gọi tên cô.
"Anh... thực sự có thể sao? em suy nghĩ kỹ chưa?" Hơi thở của anh thổi nhẹ bên tai như kí©ɧ ŧɧí©ɧ dây thần kinh của cô.
Cô chỉ khẽ gật đầu vì bây giờ trong tình thế này cô rất ngại không thêt nói nên lời.
Hải Tình đột nhiên bật ra tiếng kêu, sao lại như vậy chứ thật là xấu hổ quá mà, Lư Khải Hoàng nghe được tiếng của cô liền như có thêm một luồng điện chạy qua người.
"Cứ thoải mái đừng sợ" Anh đúng là yêu ma cứ dùng lời nói ngọt ngào dụ dỗ cô.
Và đêm đó cô chính thức thuộc về anh, phải nói là đêm hạnh phúc và tuyệt vời nhất của hai người. Bình minh bắt đầu ló dạng, hai thân thể trên giường quấn chặc lấy nhau không rời, anh mở mắt tỉnh dậy thấy cô rúc trong lòng mình như một con mèo nhỏ vậy.
Không kiềm được mà vội hôn lên má cô, ngắm nhìn hình dáng cô lúc ngủ, có vẻ đêm qua cô đã rất cực nhọc rồi. Do không kiềm chế được nên có phần hơi mạnh bạo với cô.
"Anh .... dậy từ khi nào vậy?"Hải Tình vừa mở mắt ra đã bắt gặp ánh nhìn của anh, cô nhớ lại chuyện đêm qua bất giác xấu hổ và ngại vô cùng không ngờ bản thân cô lại có lá gan lớn như vậy, cảm giác đau đớn từ phía dưới truyền lên khiến cô động đậy thôi cũng khó.
"Ngoan đừng cử động, nằm ở đây nghỉ ngơi cần gì cứ nói anh".
"Em muốn đi vệ sinh cá nhân" .
"Được, tuân lệnh bà xã".
Lư Khải Hoàng bế cô lên đưa vào phòng tắm giúp cô vệ sinh cá nhân, nhưng tới khâu tắm rửa anh bị cô đá văng ra khỏi phòng không chút thương tiếc, ai kia muốn giúp cho chót nào ngờ bị cô quăng ra khỏi chỗ đó luôn.
"Sao vậy nhìn sáng nay có vẻ tươi quá nè, không lẽ
nấu cơm rồi sao?" Triệu Dương thấy sáng nay anh có tinh thần hơn, là người đi trước cho nên nhìn thoáng qua là biết được tâm tư của anh.
"Sao cậu hay vậy?"
"Ta là cậu con, nuôi dưỡng con từ nhỏ có gì mà qua mặt được ta chứ".
Lúc này chuẩn bị cập bến, họ chuẩn bị chuyển đến địa điểm mới tiếp tục chuyến du lịch tham quan. Mọi người chuẩn bị đồ dọn về khu nghỉ dưỡng sau một ngày mệt mõi, ở đây mọi người có thể có không gian riêng tư để đi chơi riêng không cần phải đi theo nhóm nhưng đến giờ sẽ tập trung lại ở khu nghỉ dưỡng ăn uống.
"Hy Nguyệt cô đi chung với tôi nhé" Gia Khiêm nắm tay cô nói.
"Được, đi thôi!!"
Phía Hải Tình và Lư Khải Hoàng, cô và anh cùng nhau đi đến chỗ lễ hội đang diễn ra, cùng anh thay trang phục của người dân ở đây dễ hòa nhập hơn. Nhưng vì quá đông chen chúc nhau nên hai người đã bị lạc nhau.
"Chết rồi để điện thoại ở resort rồi" Hải Tình loay hoay không biết làm sao, cô cứ đi mãi đi mãi nhưng không tìm thấy lối ra và vô tình đi vào con hẻm.
"Đợi cô đến cũng lâu quá đấy" Giọng nói quen thuộc vang lên.
Triết Mẫn nhảy từ trên cao xuống làm cô giật cả mình, không ngờ cô lại xuất hiện ở đây không phải cậu Triệu đã xử lý cô ta rồi sao,Hải Tình sợ hãi lùi lại phía sau.
"Cô đừng qua đây!!"
"Cô yên tâm, tôi không lấy mạng cô đâu thứ tôi cần là mạng của Lư Khải Hoàng, anh hai tôi hôm nay cũng có mặt anh ấy sẽ hỗ trợ tôi nên nhất định phải thành công" Triết Mẫn cười lớn sau đó liền cho người trói cô lại.