Tiệm Ăn Từ Ký [Mỹ Thực]

Chương 29: Canh cá viên - 6

Triệu Minh Trục cũng không buông ra: “Dì nhỏ, con có tin tức tốt muốn nói cho dì nè?”

Từ Tiểu Khê nhìn Từ Hoài rồi lại nhìn cậu nhóc: “Tin tức tốt gì?”

“Mẹ con không phải là giáo viên ở Nhị Trung sao? Bà ấy ghét bỏ thành tích học tập của con quá kém nên muốn con đi học bổ túc vào kỳ nghỉ hè này, con cũng đăng ký thay Từ Hoài rồi, trong lớp Từ Hoài học không giỏi bằng con, chắc chắn dì rất muốn cho cậu ấy đi học bổ túc đúng không?”

Từ Tiểu Khê không ngờ đang ngủ gật thì có người đưa gối tới.

“Được, vậy thì cảm ơn mẹ con trước, bao nhiêu tiền thì nói dì, dì đang định cho thằng bé đi học lớp bổ túc đây.”

Triệu Minh Trục xua tay: “Không cần, mẹ con nói, con đã ăn nhiều bữa ở đây rồi, nghĩ sau này sẽ phải ăn ở đây rất lâu, nên coi như bù trừ vào tiền ăn là được.”

Từ Tiểu Khê cũng cảm thấy được: “Được rồi, vậy sau này con đến đây lúc nào dì sẽ làm cho con ăn lúc đó.” Vừa dứt lời, điện thoại báo có đơn đặt hàng mang đi, một phần canh cá viên, một phần mì thịt bò cán bột bằng tay.

Chính là đơn của thầy Lưu, ông vẫn dẫn dắt lớp trọng điểm Cao Tam, học sinh trong lớp được sàng lọc ra từ kỳ thi lớn ở Cao Nhị, nên trước khi bước vào cao tam, chỉ c lớp trọng điểm khai giảng trước, trường học đối xử tốt với mình nên mình cũng phải đối xử tốt với bản thân chút, bữa sáng cần phải ăn ngon hơn mới được.

Thầy Lưu thấy quán ăn mới mở này thật sự rất mới, còn có vài món ăn mới, ông nghĩ đây là loại cá viên gì, mình nên ăn thử chút xem, nhưng một viên hai tệ thì khá đắt, gọi món xong có chút hối hận, nhưng đã gọi rồi thì thôi vậy.

Học sinh lớp trọng điểm Cao Tam khai giảng trước, ở Huyện nhỏ này, không thể đuổi kịp tài nguyên giáo dục của thành phố lớn, chỉ có thể ngày càng nỗ lực hơn, vậy nên thời gian có thể tăng thêm áp lực đều sẽ tăng, các em học sinh phải đi học, ngay cả các giáo viên bộ môn cùng với giáo viên chủ nhiệm cũng phải để mắt đến, tỷ lệ đỗ tuyển sinh năm sau chính là danh tiếng của họ.

Các giáo viên trong văn phòng đều đang ngáp, dẫn dắt một lớp sắp tốt nghiệp trong năm thật sự càng thêm khổ tâm nhọc sức.

Từ Tiểu Khê đang chuẩn bị gói đồ ăn cho người đặt hàng.

Một số người làm việc trong biên chế ở Huyện Giang đều được nghỉ thứ bảy nên tám giờ sáng họ mới đi ăn sáng, trừ các ông bà thì cũng không có ai khác.

Tiền Châu năm nay là sinh viên năm hai, bởi vì ông bà trong nhà đã lớn tuổi, nên nghỉ hè không ra ngoài đi làm giống như mấy bạn học khác mà về quê, có thể chạy ra ngoài giao đồ ăn cũng có thể chăm sóc người trong gia đình.

Hồi cấp ba cậu cũng học tại Cao Nhất Huyện Giang, khi nhận được đơn đặt hàng cậu rất phấn khích, cậu cũng quen thuộc với con đường này, nên chỉ cần rẽ vào quán ăn nhỏ này dựa theo hướng dẫn.

“Xin chào, bà chủ, lấy đồ ăn.”

Từ Tiểu Khê đang gói cá viên: “Chờ một chút, lập tức có ngay.”

Tiền Châu vừa bước vào đã cảm thấy điều khác thường, ngoại trừ điều hòa đang bật thì toàn là mùi thơm, cậu ngạc nhiên nhìn bà chủ, là một chị gái nhỏ xinh đẹp không nhìn ra được bao nhiêu tuổi.

Từ Tiểu Khê bỏ tất cả đồ vào túi, sau đó dùng ghim bấm vào.

“Được rồi.”

Tiền Châu phản ứng lại rồi xách túi đồ ăn đã được đóng gói ra.

Một lúc sau trong quán ăn cũng náo nhiệt hơn, hôm nay Từ Tiểu Khê chuẩn bị mười tám phần cá viên, có một số khách cũ thường đến vào thời gian này, nhìn thấy món canh cá viên mới trên bảng đen, họ không cần suy nghĩ chút nào đã vội vã gọi món, đồ ăn Tiểu Từ làm do dự một lúc là hết mất.

Tiền Châu giao đồ ăn tới Cao Nhất, trên đường đi cũng nhận được thêm mấy đơn nữa nên cùng giao tới luôn.