Lúc này Dương Nhẫm Nhiễm không biết rằng quyết định tùy hứng của mình, ở một góc độ nào đó, tương đương với việc đã cứu mạng cô ấy và mẹ cô ấy trong tương lai.
Cô ấy đã nói trong nhóm ngày hôm sau sẽ không đi họp lớp, sau đó cô ấy đã nhắn tin riêng cho Kỷ Ninh Tâm,phàn nàn về tình hình trong nhà cô ấy.
Quê Dương Vận cách Tô Thành một khoảng cách ngắn, lái xe hai tiếng rưỡi, là một thị trấn nhỏ, trong nhà ba cô tám bà, vừa thấy mặt liền thúc giục kết hôn.
Điều khiến cô ấy bực bội hơn nữa là Dương Vận và ba cô ấy Trần Khải, đều đến từ thị trấn đó. Khi đó, họ là một cặp vợ chồng đáng ngưỡng mộ ở thị trấn, nhưng không ngờ đến thành phố lớn, có tiền lại ly hôn.
Trần Khải đã sớm tái hôn, chính là tiểu tam năm đó chen chân vào hôn nhân của bọn họ, con trai tiểu tam năm nay cũng đã mười ba tuổi.
Bình thường ở Tô Thành, bởi vì nơi này rộng lớn, nên hai người không gặp nhau cũng không sao. Nhưng khi trở về thị trấn nhỏ, nơi ấy bé xíu, hầu như tất cả mọi người đều biết nhau. Hơn nữa, nhà của Dương Vận và quê Trần Khải ở đối diện nhau, loại cúi đầu không thấy ngẩng đầu gặp này, quả thực.
Tính tình Dương Nhẫm Nhiễm không tốt, chỉ cần vừa thấy tiểu tam liền mắng, tiểu tam và Trần Khải cãi nhau, Trần Khải che chở, ngay cả ba ruột cô ấy cũng không nể tình, cùng nhau mắng.
Con trai của tiểu tam thấy thế thì bắt đầu khóc lóc om sòm, vừa xô đẩy vừa đánh người, ông cụ nhà họ Trần bởi vì năm đó Dương Vận không muốn sinh thêm đứa thứ hai, mà tiểu tam sinh cho nhà bọn họ cháu trai, đương nhiên thiên vị.
Mà nhà họ Dương, mẹ Dương mất sớm, ba Dương cũng có quan niệm cũ, cảm thấy phụ nữ nên ở nhà giúp chồng dạy con, Dương Vận không chịu sinh đứa thứ hai, lại muốn đấu tranh cho sự nghiệp, ông ấy thật sự không thể hiểu được, thêm vào những lập luận bình thường của ba bà tám cô, đối với Dương Vận thật ra vẫn không hiểu, cho nên trong chuyện ly hôn này, luôn cảm thấy là lỗi của con gái mình.
Dương Vận là một người phụ nữ mạnh mẽ, nhưng bà ấy cũng là một người con gái hiếu thảo, nhiều năm qua luôn bởi vì ba Dương, không muốn nói nhiều với ông cụ nhà họ Trần.
Dương Nhẫm Nhiễm rất ngưỡng mộ mẹ mình trong mọi việc, bao gồm cả việc phát hiện ra Trần Khải nɠɵạı ŧìиɧ, ly hôn gọn gàng và thu thập bằng chứng một cách lặng lẽ trước khi ly hôn. Bà ấy nhận được nhà, xe, phần lớn tiền tiết kiệm và quyền nuôi dưỡng Dương Nhẫm Nhiễm.
Duy chỉ có loại "hiếu thuận" này của Dương Vận, rất không hiểu, vì mẹ ruột mà cảm thấy nghẹn khuất, cũng gọi là ngu hiếu.
Cũng là bởi vì những chuyện này, dẫn đến hai ông bà nhà họ Trần không ưa gì mẹ con Dương Vận và thường xảy ra xích mích.
Chỉ cần Dương Nhẫm Nhiễm về quê, sẽ kể khổ với Kỷ Ninh Tâm, lần này cũng không ngoại lệ.