Liệp Mệnh Nhân

Chương 21: Nam Tinh Thần (1)

Lý Thanh Nhàn cũng từng suy nghĩ về điều đó, với tư chất của mình, cơ bản không cần nghĩ đến văn, võ, mà yêu ma quỷ quái càng không thể lựa chọn, mệnh thuật sư chính là con đường cuối cùng để thăng cấp bản thân.

Nếu trở thành một mệnh thuật sư hàng đầu thì sẽ an toàn hơn rất nhiều khi ở Đại Tề.

Hai người chậm rãi trò chuyện về mệnh thuật sư, những ký ức không rõ ràng đó từ từ được khơi dậy.

Lý Thanh Nhàn đã từng học qua một ít Lượng Mệnh tông điển tịch và mệnh thuật ca quyết, nhưng tất cả đều như học cho có lệ, bây giờ hắn có thể đọc thuộc lòng, nhưng hắn hoàn toàn không hiểu được ý nghĩa của chúng.

Đột nhiên sắc mặt của Lý Thanh Nhàn thay đổi.

La Tỉnh dừng lại hỏi:

- Làm sao vậy?

Lý Thanh Nhàn nói:

- Không có gì, tôi nhớ rõ khi còn nhỏ đã học thuộc lòng Lượng Mệnh tông điển tịch truyện.

- Nếu cậu có thể đi theo con đường mệnh thuật sư thì tuyệt đối không nên bỏ cuộc.

Lý Thanh Nhàn gật đầu nhưng trong lòng hắn vẫn đang nghĩ về một chuyện khác.

Trước đây khi nằm trên giường ba ngày, mỗi ngày hắn đều có thể mơ thấy Thiên mệnh nghi.

Khi nhớ lại Lượng Mệnh tông điển tịch, hắn cảm thấy rằng Thiên mệnh nghi trong giấc mơ không bình thường chút nào.

- Thần tử đại nhân, Tiểu Lý đại nhân, chúng tôi tới rồi đây!

Tiếng nói của Đoàn Hoành vang lên và dẫn theo hơn mười người nhanh chóng đi tới.

Những người này mặc quần áo màu đen, tay cầm đao dài, trang phục của họ không bằng những người Dạ vệ, mỗi người đều cao to lực lưỡng, khuôn mặt hung dữ.

Đoàn Hoành hai tay đang bưng một cái hộp bọc lụa đỏ, cẩn thận từng li từng tí đi đến.

La Tỉnh vẫn không động đậy, cúi đầu suy nghĩ một lúc, vung tay lên và nói:

- Đi đến chỗ nha môn Dạ vệ.

La Tỉnh đi phía trước, Lý Thanh Nhàn đi ở phía sau, những người còn lại đi ở phía sau cùng, đều đi về hướng nha môn Dạ vệ.

Mới đi được vài bước thì một chiếc xe ngựa màu đen lao tới, Bàng Minh Kính bước xuống xe và chặn trước mặt La Tỉnh.

Binh lính hai bên nắm chặt chuôi đao và nhìn chằm chằm vào đối phương.

Bàng Minh Kính vội ôm quyền, mỉm cười nói:

- Kẻ hèn Bàng Minh Kính bái kiến Hộ bộ đại nhân.

La Tỉnh đành phải hơi hơi cúi đầu nói:

- Hạ quan La Tỉnh, bái kiến Bàng đại nhân.

Trên khuôn mặt của Bàng Minh Kính lóe lên một nụ cười khó hiểu, gã ta chỉ vào Lý Thanh Nhàn nói:

- Cậu ta là Dạ vệ của tôi, đã nhận được quân lệnh đi đến Hộ bộ để xử lý việc vặt, vì sao La đại nhân lại đưa cậu ta rời đi, chẳng lẽ là có công văn của Hộ bộ sao?

La Tỉnh nói:

- Người Dạ vệ này đã nhận được một mật lệnh từ Thần Đô ty chính Chu Xuân Phong, nên ta muốn dẫn cậu ta đến gặp Chu đại nhân.

- Người này là Lý Thanh Nhàn do Tài ty của chúng tôi đưa tới.

- Cậu ta là người của Thần Đô ty.

Chính thất phẩm Bàng Minh Kính và chính bát phẩm La Tỉnh, bốn mắt nhìn nhau.

Bàng Minh Kính khẽ cười nói:

- Xin hỏi La đại nhân làm việc tại các kho, tràng, ti, quan sao?

- Không phải ở đây.

Nụ cười trên gương mặt của La Tỉnh hơi nhạt đi.

- Vậy La đại nhân đang làm việc ở bộ phận dân, độ, kim hay sao?

- Cái này cũng không phải.

Nụ cười trên mặt Bàng Minh Kính càng đậm hơn, gã ta ngập ngừng hỏi:

- Chẳng lẽ La đại nhân làm ở phòng văn thư?

- Hạ quan đang làm ở phòng văn thư.

Lý Thanh Nhàn phát hiện ra nụ cười trên khuôn mặt của La Tỉnh miễn cưỡng đến mức giống như bị đông cứng lại.

Bàng Minh Kính khẽ thu lại nụ cười và nói:

- Tôi đã từng ăn cơm với Lương trưởng phòng của phòng văn thư vài lần, mà các quan chức khác trong phòng văn thư thì tôi cũng đã gặp mặt trực tiếp rồi nhưng tôi chưa bao giờ gặp anh La cả.

La Tỉnh lạnh nhạt nói:

- Tôi mới từ phái Nam Tinh đi đến Hộ bộ không lâu.

- Thì ra là thế.

Bàng Minh Kính nói tiếp:

- Thần Đô này cái gì cũng từng trải qua, nhưng lại muốn so với các giáo phái lớn thì càng sáng tối bất phân. Tại sao anh La không cho Bàng tôi và Dạ vệ Tài ty của chúng tôi một ít mặt mũi, anh cứ để chuyện này qua đi, hôm khác tôi sẽ đến nhà cảm tạ. Mấy ngày nữa, đại nhân nhà chúng tôi sẽ tổ chức yến tiệc chiêu đãi Hộ bộ Tả thị lang Phùng đại nhân, tôi sẽ giới thiệu anh với Phùng đại nhân, anh thấy thế nào?

La Tỉnh im lặng không nói.

Lý Thanh Nhàn trong lòng thầm nhủ, những quan lại này quả thật không đơn giản.

La Tỉnh thở dài và nói:

- Bàng đại nhân, La Tỉnh tôi mới đến Thần Đô, còn chưa quen thuộc với nơi này, tôi còn phải dựa vào các vị quý nhân trong kinh thành. Tuy nhiên, tôi chỉ muốn tìm Chu đại nhận để xác nhận lại, nếu như cậu ta là người mà Chu đại nhân phái tới thì hãy để Chu đại nhân quyết định. Nếu như không liên quan gì đến Chu đại nhân thì tùy anh xử lý, như vậy được không?