Game Mô Phỏng Thần Linh

Chương 13: Sứ đồ của vị thần cũ (1)

Game Mô Phỏng Thần Linh không tiến hành miêu tả kỹ càng tỉ mỉ thế giới pixel này, cũng không cung cấp toàn bộ bản đồ và các loại số liệu, để player làm thần linh thăm dò từng bước một.

Lần trước gấu đen tấn công bộ lạc, Lục Nghiêu thật sự tưởng rằng dã thú tấn công. Vẫn là sau đó nhờ Tiên tri xem xét thi thể, mới biết thân phận thật sự của đối phương là tín đồ ác ma.

Ở một mức độ nào đó, Lục Nghiêu cũng không biết được nhiều hơn người pixel tí hon này.

Chỉ là hắn có được thân phận “Người chơi” mà người pixel tí hon không thể hiểu được, có một chút giống như thần linh ngoại lai đổ bộ thế giới pixel.

Thần linh ngoại lai…

Lục Nghiêu lập tức nghĩ đến.

Nếu đã có thần linh ngoại lai như mình, vậy rất có thể cũng có thần linh bản địa thế của thế giới pixel.

Hắn nhìn [Gậy Sức Sống] trong tay và chậu hoa nhỏ [Bề tôi Xương rồng] ngủ đông ở một bên, vốn dĩ hai bảo vật thần kỳ này đều thuộc về Thần Rừng. Mà theo thần điện, Thần Rừng đã chết, cho nên những bảo vật ngài nắm giữ mới có thể thất lạc ra ngoài.

Thần linh như Thần Rừng có phải là Cựu Thần không?

Đáng tiếc không ai có thể trả lời vấn đề này của hắn.

Lục Nghiêu hơi suy nghĩ một chút, cuối cùng đưa ra quyết định.

Đổi!

Tuy rằng lúa mì quý giá, nhưng bộ lạc Tỏi kết minh với bộ lạc Rừng Sâu rất khó độc quyền loại lương thực này. So với khả năng lúa mì bị trộm truyền bá, chi bằng hiện tại làm giao dịch.

Lục Nghiêu chọn [Đồng ý].

Một bóng đèn sáng lên trên đầu Tiên tri.

“Thần linh, người hầu của ngài đã biết nên làm như thế nào.”

Y lập tức bắt đầu trò chuyện riêng với Shaman.

Thủ lĩnh hai bên bộ lạc nhanh chóng đạt được thỏa thuận chung, trên đầu người pixel tí hon của bộ lạc Rừng Sâu đều toát ra mặt cười.

- Shaman lấy được lúa mì rồi!

- Nghiêu Thần ban ân lương thực cho bộ lạc!

- Thật tốt quá, không cần sợ mùa đông nữa!

- Nghiêu thần vĩ đại, Shaman trí tuệ!

Tiếp theo, nhóm người tí hon của bộ lạc Rừng Sâu khiêng quan tài đá ra từ rừng rậm. Bọn họ nâng một đường đến ngoài đền thờ của bộ lạc Tỏi, sau đó người của bộ lạc Tỏi đưa cái này vào Thần Điện.

Giao điện của đền thờ lập tức có thêm icon quan tài màu xám, tên là [Sứ đồ].

Lục Nghiêu nhấn vào [Sứ đồ].

Một bức tranh dọc hiện lên màn hình. Trong bức tranh có một người cô gái bị lớp vải đen phủ kín hai mắt nằm trong quan tài màu xám.

Trên má cô ấy có từng vết rạn nhỏ, dường như thân thể của cô ấy được bao lại bằng thạch cao, thể xác nham thạch màu xám và quan tài đá hầu như hòa làm một. Nếu không phải miễn cưỡng nhìn ra được khuôn mặt mềm mại của thiếu nữ, có lẽ sẽ không khác gì bức tượng đá.



[Sứ đồ]: sắp chết

Sứ đồ của Thần Rừng. Sứ đồ quán triệt ý chí, mệnh lệnh và lắng nghe âm thanh của thần linh, là vật dẫn mà thần linh thả xuống thế giới.



Dựa theo miêu tả trên đó, dường như người chơi thần linh có thể trực tiếp điều khiển sứ đồ?

Nhưng muốn đánh thức cô ấy cũng không dễ dàng.

Lục Nghiêu chọn vào [Sứ đồ], được nhận một lời nhắc nhở.

—— Khiến cho người này sống lại và biến thành sứ đồ của thần điện của ngài, cần tiêu hao rất nhiều lực tín ngưỡng. Xin hỏi ngài muốn tiêu hao 500 điểm giá trị tín ngưỡng để chuyển đổi sứ đồ không?

Dựa theo mức tiêu hao kỳ tích, một Tia Chớp bằng 20 điểm tín ngưỡng, tương đương với sứ đồ này giá trị 25 cái Tia Chớp. Trước mắt hắn không thể lấy ra mức tín ngưỡng lớn như vậy.

Lục Nghiêu chỉ có thể buông tha cho sứ đồ, tiếp tục phát triển căn bản.

Hắn suy nghĩ, sứ đồ gần chết này là thuộc hạ của Thần Rừng.

Suy xét đến [Gậy Sức Sống] lúc trước cũng là do Tiên tri đào ra từ rừng rậm, còn [Tùy tùng Xương rồng] mà bộ lạc Rừng Sâu đưa đến ban đầu cũng đến từ thần điện của Thần Rừng, còn đào ra sứ đồ gần chết dưới lòng đất. Xem ra khu rừng này và Thần Rừng có mối quan hệ nào đó.

Chỉ tiếc là không thể đối thoại với người pixel tí hon, cũng không có tùy chọn đặt câu hỏi, nên không tìm thấy manh mối.

Lục Nghiêu dời lực chú ý trở lại việc xây dựng bộ lạc.

Hắn điều khiển anh em heo cá một người đến bờ sông, một người đi vào rừng rậm. Trước đó bọn họ một người là ngư dân, một người là thợ săn, đây có thể coi là sở trường của bọn họ.