Ở một thế giới tên là đế âm, Đinh Vũ Đang ở trong phòng thì nhị trưởng lão Đinh gia tên là Đinh Khiết.Đinh Khiết từng bước đi đến phòng của Đinh vũ, trên tay cầm hai vò rượu được nối với nhau bởi một sợ dây. Mở cửa phòng ra thì thấy Đinh vũ đang ngồi u sầu nhìn ra cửa, ánh mắt hắn đảo quanh phòng một cái rồi cất lời.
"Đinh vũ ta đến để nói về vụ hôn ước giữa con và Đinh Lan."
Đinh Khiết đặt 2 vò rựu lên bàn mời Đinh Vũ uốn.
"Tiếu tử ta có tin vui muốn nói với ngươi."
Đinh Vũ hớn hở tiếp đón ngồi xuống rót rượu.
"Tin vui gì mà có thể khiến ngài đến đây vậy!"
"Đinh Vũ Nào uốn với ta một chén ta nói cho ngươi nghe."
Đinh Vũ cười đáp "Vâng."
Đinh Vũ và Đinh Khiết uốn cạn chén, nhưng Đinh Vũ không ngờ rằng Đinh Khiết đã bỏ độc vào chén rượu của Đinh Vũ từ trước.
"Đinh Vũ à Hôn sự giữa con và Đinh Lan ta sẽ hủy bỏ."
Đinh Vũ trợn chừng mắt khó hiểu đáp"Cái gì! Không phải hai bên đã đồng ý rồi sao, muội ấy và con tâm đầu ý hợp sao có thể hủy là hủy ngài làm thế thanh danh của nhà ta không phải bị hủy sao!"
Đinh Khiết mặt vẫn không biến sắc nói "Ngươi nhìn lại ngươi đi, tên phế vật không thể tu luyện kia, ngươi cũng xứng với con gái ta sao."
Sau khi hắn nói xong Đinh Vũ do độc phát tác mà phun ra một ngụm máu lớn, hoa mắt ngã xuống dần mất ý thức.
Đinh Khiết cười nhếch mép khinh thường nói "Đinh Vũ Có phải ngươi bất ngờ lắm không, yên tâm ra đi đi chỗ của ngươi đã bị sát thủ của ta bao vây rồi, không ai biết được ngươi chết là do ta đâu."
Đinh Vũ do độc mà không còn sức lực nhưng vẫn cố rặng ra từng câu "Đinh khiết Ngươi!"
Đinh khiết cười nói "Còn cha ngươi đã bị vào ngục vì tội phản bội gia tộc rồi, chết đi và ta sẽ trở thành gia chủ tiếp theo."
Đinh Vũ do bị trúng độc nên đã khó khắn nói chuyện, hắn dùng hết sức bình sinh quát.
"Nếu có kiếp sau ta nhất định sẽ gϊếŧ ngươi!"
Sau khi Đinh Vũ chết Đinh Khiết đang là người mạnh nhất gia tộc nên đã lên làm chủ gia tộc. Nhờ con gái có sắc đẹp nghiên nước nghiêng thành mà đã được đại hoàng tử chú ý và được đính hôn, Cha của Đinh Vũ thì bị phế võ công tống vào ngục và bị hành hạ từ từ.
Thân xác Đinh Vũ không được chôn cất mà bị Đinh Khiết sai người vứt ngoài rừng cho dã thú ăn thịt.
Về bên Đinh Vũ hắn đang được âm sai mang đi. Sau khi Đinh Vũ mở mắt ra thì thấy mình đang ở một nơi kì dị âm u, nơi hắn đứng là một bệ đá hình tròn lớn dươi chân bệ đá là 1 trụ cột đâm thẳng xuống bên dưới là 1 khoảng đen kịt không thấy điểm cuối.
Đinh Vũ hốn hoản nói to "Đây là nơi nào!"
Âm sai mặt vẫn nhìn về phía trước, ánh mắt nhìn vào khoảng không vô định đáp"Ngươi đã chết và đến âm phủ. Đây là nơi để chờ được phán quan xét xử."
Trước mặt Đinh Vũ là một tảng đá lớn có khắc chữ nơi chờ xét xử âm hồn địa. Sát bên tảng đá là 1 cái cầu dài thẳng về phía trước, cái cầu ấy cung dài thẳng vào làn khí đen không thấy điểm cuối, Xung quanh toàn là âm hồn chờ để được xét xử có cả những người mà Đinh Vũ quen biết.
Đinh Vũ bất ngời nói "Hoàng Trung! Không ngờ lại gặp hắn ở đây, hắn đã chết vào một tuần trước."
Vừa dứt suy nghỉ thì từ hư không vang lên tiếng nói "mời âm hồn Hoàng Trung."
Ánh mắt Hoàng Trung tối sầm lại rồi tự đi về phía trước trong vô thức.