Thời điểm Chúc Cẩm tỉnh lại, chung quanh là một mảnh tối đen, chỉ có một chút ánh sáng le lói trên đỉnh đầu, chiếu sáng xung quanh ước chừng được khoảng 1 mét.
Nàng ngồi ở chính giữa nguồn sáng nho nhỏ, mà nơi này ngoại trừ nàng, cũng không còn gì khác.
Ta là ai? Ta đang ở chỗ nào? Ta muốn làm gì? Chúc Cẩm mờ mịt mà nhìn chung quanh, trong đầu trào ra các loại vấn đề, cái gì cũng đều nhớ không nổi…… Nàng bị mất trí nhớ à?
Chúc Cẩm không có một chút ký ức, nhưng rốt cuộc chuyện “Mất trí nhớ” này là sao, …… Ngay lúc nàng đang mê mang, đồng hồ trên cổ tay đột nhiên phát ra một tiếng “tích”, ngay sau đó có một giọng nói vang lên: “Thế giới mới sắp mở ra, xin ký chủ chuẩn bị sẵn sàng.”
Vừa dứt lời, trong đầu Chúc Cẩm đã hiện ra một số tin tức.
Nàng là một người chuyên xuyên qua các thế giới để làm nhiệm vụ, cần đi tới một số thế giới làm nhiệm vụ để nhận được năng lượng, duy trì sinh mệnh, mà hiện tại nàng bị mất đi ký ức, là bởi vì nhiệm vụ trước đó đã thất bại, năng lượng đã bị tiêu hao hết.
Nếu nhiệm vụ lần này của nàng lại thất bại, thì nàng sẽ biến mất vĩnh viễn!
Nàng tựa hồ rất quen thuộc với những chuyện này, nhưng ẩn ẩn lại có chút không thích hợp…… Chúc Cẩm cau mày, sau đó liền biết nhiệm vụ của mình ở thế giới mới—— hoàn thành nguyện vọng của Tân Tâm.
Tân Tâm là ai?
Chúc Cẩm còn chưa có suy nghĩ cẩn thận, đột nhiên cả người chóng váng, liền thay đổi chỗ ở, hoặc là nói…… Biến thành một người khác, một người sắp bị chết đuối ở trong nước lạnh.
Thật lạnh mà!
Cứ tiếp tục như vậy, chính mình sẽ bị đông chết!
Thân thể này rõ ràng đã giãy giụa một hồi lâu ở trong nước…… nước đã tràn vào trong lỗ mũi của Chúc Cẩm, vô cùng khó chịu, nhịn không được mà nước mắt và nước mũi đều giàn giụa, cơn rét lạnh còn làm cả người nàng trở nên cứng đờ, hai tay hai chân cũng mất đi cảm giác, khớp xương cũng không thể nhúc nhích.
Vừa mới xuyên qua đã bị đông lạnh đến chết đuối, vậy cũng quá thảm rồi!
Chúc Cẩm nhịn không được mà chửi thầm ở trong lòng, nàng theo bản năng muốn giãy giụa vài cái, đúng lúc này, nàng đột nhiên cảm nhận được có điểm không thích hợp.
Nàng có thể đứng yên ở trong nước.
Mặc dù hồ nước này không phải rất cạn, nhưng cũng chỉ cao tới bả vai của nàng, nàng hoàn toàn có thể đứng yên ở trong hồ, nếu như vậy, thân thể này của nguyên chủ, sao lại không nhanh chân đi lên bờ, trái lại ở trong hồ ngâm hồi lâu, thậm chí suýt chút nữa đã mất mạng?
Chúc Cẩm vừa mới đứng yên, liền muốn bơi về phía bờ, cố tình trên mặt nàng vừa là nước vừa là nước mắt, trong lúc nhất thời cũng không thể mở mắt ra được.
Đang lúc buồn bực, nàng đột nhiên nghe được bên bờ vang lên giọng nói của một nữ tử trung niên: “Đại tiểu thư, Nhị tiểu thư đã ở trong nước rất lâu, nếu ầm ĩ ra mạng người……”
“Ngươi cũng thật quan tâm tới tiện nhân này!” Một giọng nói lạnh lùng của thiếu nữ vang lên, rồi bỗng nhiên lại cười nói: “Trần Lão Hắc, ngươi đi cứu nàng!”
“Vâng, Đại tiểu thư!” Sau đó có một giọng nói tràn đầy kích động và hưng phấn của một người nam nhân vang lên, kế tiếp, “Bùm” một tiếng nhảy xuống nước.