Mọi người có chút sửng sốt.
“Ta quả thật nhất kiến chung tình với nàng ấy.” Sở Tề cười nói.
Mọi người nghe xong càng cảm thấy sửng sốt hơn.
Bọn họ vừa nghe được cái gì vậy? Tướng quân của bọn họ nhất kiến chung tình với Nhị tiểu thư của Tân gia?
Nghe nói nàng ấy là tiểu cô nương chưa tròn mười bảy tuổi và vô cùng yếu đuối?
Sau khi Sở Tề bỏ lại một câu khiến cả đám người không dám tin lại nhìn về phía Lâm Danh Đường: “Tiểu lục, ta còn có chuyện cần ngươi đi làm……” Nếu muốn đem Lâm thị rời khỏi Tân gia, vậy vẫn cần phải dựa vào Lâm gia.
Cho tới tận lúc này, Sở Tề vẫn là người đặc biệt may mắn, may mắn vì bản thân hắn năm đó đều có tiếp xúc với tất cả những người có thù oán với hoàng gia, thuận tiện còn giúp Lâm gia.
Có Lâm gia giúp đỡ, chuyện này liền dễ dàng hơn nhiều.
Mà lúc này, Lâm Danh Đường quả thật vẫn còn chút ngốc, tướng quân nói với hắn ta tướng quân nhất kiến chung tình với biểu muội của mình, chuyện này rốt cuộc là như thế nào?
Tướng quân, vậy mà lại nhìn trúng biểu muội của hắn ta?
“Tướng quân, ngài có chuyện gì cần phân phó?” Lâm Danh Đường ngờ vực hỏi, sau khi hỏi xong lại nhịn không được hỏi tiếp: “Tướng quân, không phải ngài đã có người trong lòng rồi sao?”
Trước kia, bọn họ đã không ít lần khuyên Sở Tề thành thân, nhưng Sở Tề vẫn luôn cự tuyệt, hắn chỉ nói bản thân đã có người trong lòng……
“Lúc đó ta chỉ bịa chuyện mà thôi.” Sở Tề nói. Người hắn thích chính là Chúc Cẩm, chỉ là mười mấy năm trước, hắn cũng đã nói bản thân đã có người trong lòng, khi đó Tân Tâm mới chỉ vài tuổi…… Vì không để người ta xem hắn như một kẻ biếи ŧɦái, hắn hiển nhiên không thể nói ra sự thật.
Bản thân Sở Tề trước kia đã từng nói hắn có người trong lòng, nhưng phần lớn những người bên cạnh hắn đều không tin. Mà hắn nói mấy lời này, cũng không khiến mọi người cảm thấy kỳ quái. Chỉ là chuyện Sở Tề vậy mà lại nhất kiến chung tình với Nhị tiểu thư của Tân gia lại khiến cho bọn họ không kịp phản ứng.
“Chúc…… Tân Tâm nói muốn dẫn mẫu thân của nàng rời khỏi Tân gia, vậy nên hiện tại chúng ta phải thương lượng một chút việc này cần phải làm sao bây giờ.” Sở Tề lại nói.
Mọi người lập tức ngồi thẳng lưng, rốt cuộc cũng đã tập trung được toàn bộ tinh thần, chờ đợi Sở Tề tiếp tục phân phó.
Nhưng đúng lúc này, Sở Tề như đột nhiên nghĩ ra điều gì, lập tức nói với quản gia đang cách đó không xa: “Đúng rồi quản gia, ngươi đem tất cả đồ ăn thức uống ngon ngon trong phòng bếp, đều chọn ra một phần đưa tới Tân phủ đi.”
Vậy mà tướng quân còn chú ý đến cả chút chuyện này, vậy cũng đủ để thấy tướng quân của bọn họ quả thật đã yêu Tân Tâm kia!
Mặc dù vốn dĩ đã biết Tân Tâm sẽ là chủ mẫu của mình, nhưng bọn họ vẫn không đem Tân Tâm để vào mắt, nhưng chính lúc này những người đó không còn dám coi khinh Nhị tiểu thư của Tân gia kia nữa.
Trong khi những người ở phủ Chấn Uy tướng quân vẫn đang nghĩ cách làm thế nào để đem Lâm thị từ Tân gia ra ngoài thì Tân Tâm và Lâm thị lúc này vẫn đang ăn đồ ăn.
Sau khi Tân Viễn phân phó người hầu phân đồ cho Tân Tâm giống như Tân Hoàng, phòng bếp liền mang tới cho Chúc Cẩm bốn món ăn và một bát canh, hơn nữa còn rất ít.
“Cái này không đúng lắm, những thứ Tân Hoàng ăn mỗi ngày so với mấy thứ này còn phong phú hơn nhiều! Hơn nữa nàng ta còn được ăn tổ yến!” Chúc Cẩm nhìn mâm đồ ăn ít ỏi kia, mày lập tức nhíu lại —— Một chút đồ ăn như vậy, nàng căn bản ăn không đủ no!
“Nhị tiểu thư, đồ ăn phân cho Đại tiểu thư chính là như vậy, còn những thứ Đại tiểu thư dùng hàng ngày như tổ yến..., đó là đều là do Bình Dương quận chúa trợ cấp.” Nha hoàn ở Lan Viên cung cung kính kính mà nói.