Băng Liên Vạn Năm, Thiên Hậu Của Thần Giới

Chương 59: Tiếp nhận Truyền Thừa,phá bỏ kết giới

Hiên Viên Triệt nói:

"Quà ra mắt ta thật sự không có gì,chỉ có vật gia bảo truyền qua các đời gia chủ của Hiên Viên gia ta sẽ tặng lại cho con ".

Ông lôi ra một ngọn lửa,nó màu tím nhìn trông thật phiêu dật và huyền ảo,ông chầm chậm nói:

"Con là luyện đan sư sẽ rất có lợi cho con,nó là một trong chín loại dị hỏa đứng hàng thứ tám có tên gọi là hồn hỏa,nó có thể thiêu đốt linh hồn,thiêu đốt tất cả các loại tà vật cho dù người đó là thánh sư đi chăng nữa ".

Nguyệt Lan hít lấy một hơi dài nàng nói:

"Sư phụ quà này quá giá trị con..."

Hiên Viên Triệt nói:

"Nó theo ta cũng không có lợi ích gì,ta sắp rời xa thế gian này,con là người phù hợp nhất đừng từ chối nữa ".

"Con hãy ngồi giữa trung tâm bốn con thú đi rồi nhận truyền thừa của ta".

Nguyệt Lan không từ chối nữa nàng nhận lấy hồn hỏa rồi khế ước với nó,Hồn hỏa xoay một vòng lớn rồi biến thành một hình xăm hiện ngay trên tay trái của nàng.

Nguyệt Lan ngồi ở giữa vị trí trung tâm,nàng nhắm mắt định thần lại,một luồng sức mạnh như thủy triều cuồn cuộn chảy vào nàng.Nàng chỉ nghe tiếng nói trầm ấm:

"Con hãy ở đây hấp thụ truyền thừa của ta,chúc con thành công,ta phải đi rồi,tạm biệt con ".

Thời gian cứ thế trôi đi như thoi đưa,nàng không biết mình đã ở lại đây bao lâu rồi,nàng cứ ngồi đó hấp thụ truyền thừa.

Vòng sáng của năm nguyên tố cứ bồng bềnh bay xung quanh nàng,nàng từ từ mở mắt cảm nhận linh lực của mình tăng vọt.

Nàng tấn cấp liên tục lên thiên sư sơ kỳ,trung kỳ rồi đến cao kỳ thì từ từ dừng lại.

Tâm huyết cả đời của sư phụ trải qua trăm năm cũng đã bị thuyên giảm,nàng tăng đến thế này là cũng đã không phụ sự kì vọng của người rồi.

Cũng may nàng tăng cấp trong bí cảnh này nên không dẫn đến lôi kiếp,chứ nếu ở ngoài nàng mà tăng cấp thế này không bị lôi kiếp đánh cháy đen mới là lạ.

Nàng cảm thấy nhớ Mạc Thiên Vũ da diết,không biết giờ này chàng đang làm gì,đã làm xong việc của mình chưa.

Bỗng hồn hỏa từ trong tay nàng biến ra hình dáng,là một tiểu loly vô cùng dễ thương nó nói:

"Chủ nhân,ta đợi người rất lâu rồi,người hãy phá bốn bức tượng kia đi chúng ta sẽ phá bỏ phong ấn để thoát ra ngoài ".

Nàng lúc này mới biết hóa ra bốn con thú kia là kết giới dùng để phong ấn bí cảnh Song Long này,sư phụ vì chấp niệm của mình nên mới cố ở đây đến phút cuối cùng.

Nàng thu gom tro cốt của người rồi dùng một cái hũ để đựng,nàng sẽ mang người về gia tộc Hiên Viên để kẻ thù của người phải cúi đầu tạ lỗi với người,để con trai người thờ phụng.

Nàng làm mọi việc xong xuôi rồi bỏ hũ tro cốt vào nhẫn không gian.

Lúc này nàng mới nhắm mắt tay kết ấn tạo ra chưởng phong phá nát bốn bức tượng, kết giới nhanh chóng được phá bỏ,nàng bay ra khỏi khu phế tích,để không gây sự chú ý nàng nhanh chóng tránh đi.

Lúc này Chu Tước đã cảm ứng được với Nguyệt Lan nó khóc lóc rất to:

"Chủ nhân người đã đi đâu thời gian qua,người làm ta và mọi người lo lắng quá trừng ".

Nguyệt Lan lắc người vào trong Tử Nguyệt Tháp,Chu Tước và Tiểu Ly chạy ra đón nàng,chúng nó ôm chặt nàng không buông,bỗng tiểu loly xuất hiện nó đẩy hết mọi người ra đứng chống tay nói:

"Chủ nhân chỉ có thể là của mình ta,các ngươi là ai mà giám cướp ".

Chu Tước bị đẩy ra tức lắm,nó dùng bản thể phượng hoàng của mình tấn công hồn hỏa,hồn hỏa sợ hãi nép chặt sau lưng Nguyệt Lan lè lưỡi trêu ngươi.

Nguyệt Lan thấy vậy thì lắc đầu cười nàng nói:

"Đừng loạn nữa để ta giới thiệu đây là hồn hỏa ta vừa mới khế ước,còn đây là Chu Tước và Tiểu Ly,chúng ta là người một nhà không được gây sự nhớ chưa ".

Ba người bất giác nhìn nhau rồi không nói gì,Nguyệt Lan sực nhớ ra rồi nói:

"Thời gian vừa qua thế nào,ta không thể nào cảm ứng được với Tử Nguyệt Tháp,Nguyệt Cầm và mọi người sao rồi?".

Chu Tước và Tiểu Ly nhìn nhau rồi chần chậm nói:

"Người rơi vào vùng có kết giới nên ta cũng không cảm ứng được,Mọi người vẫn ở đây tu luyện,không thể ra ngoài được,Nguyệt Cầm tỷ tỷ thì... ".

Nguyệt Lan sốt ruột nàng hỏi:

"Nguyệt Cầm làm sao ngươi nói nhanh đi ".

Chu Tước giọng nghẹn ngào nói:

"Tỷ ấy trúng chiêu Ma Âm Linh,linh hồn bị ảnh hưởng nghiêm trọng,tỷ ấy ngâm dưới linh tuyền một thời gian thì vết thương bên ngoài đã khỏi đã trở lại hình dáng con người, tuy nhiên linh hồn thì không ổn,tỷ ấy cứ hôn mê không tỉnh lại,lúc này Lâm Thanh đang chăm sóc cho tỷ ấy ".

Nguyệt Lan đi nhanh về phòng,nàng nhìn thấy Lâm Thanh đang tu luyện ngay bên cạnh,người con gái xinh đẹp ma mị nay còn đâu,nàng nằm đấy im lìm không động tĩnh,làn da trắng nhợt vì thiếu sức sống.

Nếu không vì cứu mình thì giờ người nằm đây có lẽ là nàng rồi.

Lâm Thanh như phát hiện có người đến,Y liền mở mắt ra,khi nhìn thấy Nguyệt Lan thì vui mừng vội vàng quỳ xuống nói:

"Quận chúa người đã về,người hãy cứu giúp nàng ấy đi,đổi linh hồn của ta cho nàng ấy cũng được,ta cầu xin người,cầu xin người ".

Nhìn những giọt nước mắt rơi trên khuôn mặt của Lâm Thanh nàng cảm thấy Nguyệt Cầm giành tình cảm cho thật là đúng người.