Xuyên Nhanh: 3000 Thế Giới Đều Có Tôi Tồn Tại

Chương 1: Tai nạn xe cộ

Tô gia là gia tộc lớn có tiếng ở thành phố Lam. Ông cố của Tô Huyền vốn dĩ sinh ra trong một gia đình trung lưu, nhưng nhờ thiên phú kinh doanh cộng thêm được thiên thời địa lợi, biết nắm bắt cơ hội mà phất lên nhanh chóng. Tới đời Tô Huyền, trong nhà đã chồng chất của cải, đất đai. Nếu không có gì bất ngờ, cuộc đời của Tô Huyền sẽ êm ái, thoải mái, chỉ cần suy nghĩ ngày mai nên tiêu tiền thế nào.

Tô Huyền là thiếu gia đứng hàng thứ 6 trong đám con cháu đồng lứa của Tô gia. Người ở thành phố Lam đều biết Tô lục thiếu thay bạn gái như thay áo. Nhưng bạn gái cũ người nào cũng nhớ thương hắn, muốn cùng hắn nối lại tình xưa. Chỉ riêng Tô Huyền biết, mỗi lần yêu đương hắn đều có tình cảm thật, hứng thú thật nhưng hết tình cảm nhanh chóng cũng là thật. Cả thèm chóng chán là đặc tính của tra nam. Không sai, hắn chính là tra nam. Dù vậy, người thích hắn vẫn không ít, không chỉ thích tài sản của hắn, gia thế của hắn mà còn thích khuôn mặt của hắn. Diện mạo của Tô Huyền kế thừa diện toàn bộ ưu điểm của cha mẹ hắn. Mắt phượng, mày kiếm, ngũ quan tinh xảo mà không mất vẻ anh khí. Một khuôn mặt xuất sắc như vậy, đi đâu cũng làm người khác phải chú ý.

________

Điện thoại Tô Huyền reo lên, màn hình hiển thị là Tần Khương, một người trong số đám bạn tốt của hắn. Tô Huyền ấn chấp nhận, ngay lập tức nghe thấy giọng nói của Hà Khương và những người khác, cả tiếng nhạc ồn ào của quán bar truyền tới.

“Tô Huyền, sao còn chưa tới.” - Tần Khương quát lớn qua loa điện thoại vì xung quanh quá nhiều tạp âm và ồn ào.

Tô Huyền xoa xoa lỗ tai, từ tốn đáp lại: “Có một chút việc. Chờ chút, chuẩn bị lái xe tới”.

Không phải do hắn cố ý tới trễ. Tô Huyền hiện đang quản lý một công ty con thuộc tập đoàn nhà hắn. Vừa mới tiếp quản nên còn nhiều sự vụ phải rà soát lại và giải quyết, thật sự rất bận rộn. Vì buổi tụ họp hôm nay khá quan trọng nên hắn đã sắp xếp lịch trình từ trước mới có thời gian để tham gia. Hắn cùng đám người Tần Khương chơi với nhau từ hồi thời còn mặc tã lót, thân thiết chẳng khác nào anh em trong nhà. Hôm nay có một người trong đám bọn hắn từ nước ngoài trở về sau mấy năm đi du học, nên mới quyết định tụ họp một bữa thật náo nhiệt.

Tô Huyền tắt điện thoại để khởi động xe. Hắn không chú ý rằng, có một chiếc xe tải cũng bắt đầu bám theo hắn ở phía sau. Chiếc xe tải dần tăng tốc độ, lao nhanh về phía hắn. Ngay lúc Tô Huyền nhận ra, hắn chuẩn bị đánh lái chuyển làn để tránh đi chiếc xe kia, nhưng không còn kịp, xe tải đã đâm vào xe của Tô Huyền. Xe hắn bị va mạnh làm túi khí bung ra. Tô Huyền cảm thấy cơ thể bị chấn động bởi ngoại lực, toàn bộ lục phủ ngũ tạng đều ê ẩm đau đớn, xương tay của Tô Huyền bị gãy, kính xe vỡ nát bắn lên người hắn, máu bắt đầu chảy ra. Ở nơi hắn không thế thấy được, tài xế xe tải đã nằm hấp hối mất phút rồi trực tiếp tử vong.

Trong giây phút cuối trước khi mất ý thức, Tô Huyền nghe thấy một giọng nói điện tử vang lên trong đầu của mình:

“Đinh, hệ thống 127 xin chào. Đang trong quá trình rà soát. Phù hợp yêu cầu.”

____________

Tô Huyền mơ hồ tỉnh dậy, xung quanh là một khoảng không gian trắng xoá, không có bất kỳ đồ vật hay sinh vật sống nào tồn tại. Thân thể hắn không cảm thấy đau đớn hay di chứng nào từ vụ tai nạn. Tô Huyền cảm thấy nghi hoặc. Đây là nơi nào, chẳng lẽ là hắn tới đây sau khi chết. Tai nạn ban nãy không phải một giấc mơ, nó quá mức chân thực. Cảm giác tử vong tới gần vẫn còn đọng lại. Rốt cuộc đây là một vụ tai nạn đã được sắp đặt từ trước hay chỉ do hắn xui xẻo. Nếu hắn chết rồi, người nhà biết tin có thể chịu nổi không. Cha mẹ hắn đã bước vào tuổi lão niên rồi còn phải chịu cảnh kẻ đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh, hai người làm sao vượt qua được. Bạn bè đang đợi hắn. Nếu họ biết vì đi tới cuộc hẹn mà hắn mới gặp tai nạn thì sẽ rất tự trách. Vô số ý nghĩ hiện lên trong đầu Tô Huyền.

Không để hắn phải chờ lâu, giọng nói điện tử quen thuộc vang lên:

“Chào mừng kí chủ tới với không gian hệ thống. Đây là hệ thống đánh số 127. Theo số liệu đo lường được, kí chủ hoàn toàn đáp ứng các tố chất cần có mà hệ thống đưa ra. Hiện tại, kí chủ đang trong cơn nguy kịch và sắp tiến vào thời khắc tử vong. Hệ thống đưa ra cho kí chủ hai sự lựa chọn. Thứ nhất, kí chủ kí kết khế ước với hệ thống, hoàn thành số lượng nhiệm vụ cần thiết và góp đủ 1 vạn tích phân sau đó đạt được cơ hội sống tiếp. Thứ hai, hệ thống sẽ đưa ý thức của kí chủ trở về thân thể đang chuẩn bị tử vong. Kí chủ lựa chọn phương án nào?”