Sắc Tình Ngọt Ngào

Chương 2: Đàm phán

Dưới tầng hầm tối, nơi tra khảo người một cách đáng sợ kia. Lăng Hạo bị trói lên cao thương tích máu me không chỗ nào là không có, Nghị Dân bên ngoài lấy một xô nước lạnh tạt vào mặt anh ta tỉnh lại.

"Tên khốn" - Lăng Hào căm hận, Ngự Cẩn Thiên chỉ ngồi trên sofa đối diện thảnh thơi hút một hơi thuốc lá nhìn hắn dò xét.

"Thấy tao chiêu đãi mày tốt không ? Muốn thử cảm giác điện giật qua người không hả" - hắn cười đáng sợ đứng dậy đích thân kéo công tắc xuống, theo dây mà truyền điện đi qua người cậu ta một cách đau đớn.

"A..a...Ngự Cẩn Thiên..mày không phải người" - Âm thanh ngày yếu ớt, tay chân cũng muốn nhũn cả ra.

Ngự Cẩn Thiên đến gần châm điếu thuốc vào người hắn nụ cười thích thú độc ác, những cực hình này đã từng nghe qua nhưng không ngờ tên này lại thẳng tay độc ác như thế.

"Tổng trưởng của mày vẫn khoẻ chứ ?...mày là một đứa được việc nhưng tiếc là mạng của mày ngắn quá đấy thôi" - Ngự Cẩn Thiên đưa súng chuẩn bị bóp cò thì Nghị Dân bên ngoài đi vào thông báo.

"Ngự tổng, có người muốn gặp ngài"

"Giam tên này lại"

"Vâng.." - tất cả đồng thanh tuân lệnh.

-------------------------------------------

Lưu Nhược Na có chút lo sợ ngồi tại đại sảnh, xung quanh là một đám đàn ông đủ loại nhìn ngó cô ta.

Đây là hộp đêm FG thuộc quyền sở hữu của Ngự Cẩn Thiên dưới tầng hầm chính là nơi xử lí những kẻ bị hắn phán tội. Không chỉ kinh doanh trái phép mà hắn còn công khai giao dịch chất kí©ɧ ŧɧí©ɧ, những tội phi pháp cả cảnh sát cũng không làm gì được hắn một tên đáng sợ máu lạnh.

"Tưởng là ai..hoá ra là người mẫu nổi tiếng của công ty Liên Cát à" - Một tên có vẻ già béo bước lại, Lưu Nhược Na mặt lạnh liếc qua ông ta đá một cái thật mạnh khiến ông ta gào lên đau đớn.

"Con khốn..bắt nó lại cho tao.." - một đám người bắt lấy cô ta.

"Thả tôi ra, tôi đến gặp Ngự Tổng.."

...

"Dừng lại, Ngự tổng đang ở đây mấy người làm cái quái gì vậy ?" - Nghị Dân nhẹ giọng, tất cả giật mình lùi lại.

"Oh..Lưu tiểu thư đến để vui vẻ sao ?" - Ngự Cẩn Thiên cười lạnh ngồi xuống nhìn cô ta.

Lưu Nhược Na nhìn thấy Ngự Cẩn Thiên hoảng hốt có chút run rẫy đột nhiên quỳ xuống. Trong sự ngỡ ngàng của Nghị Dân thì Ngự Cẩn Thiên lại cực kì vui vẻ không chút ngạc nhiên.

"Ngự Tổng..xin anh thả Lăng Hạo ra..anh ấy không hiểu chuyện chọc giận ngài chúng tôi sẽ bồi thường khoảng đó"

"Hắn cả gan xông vào cuộc giao dịch khiến chúng tôi vướng phải chút rắc rối đấy..Lưu tiều thư đừng phí lời nữa. Ngự tổng rất bận" - Nghị Dân đứng bên cạnh nói thay hết lời của hắn.

"Xin ngài..cho tôi gặp Lăng Hạo, tôi muốn biết tình trạng của anh ấy..xin ngài cho chúng tôi một cơ hội đàm phán đổi người muốn tôi làm gì cũng được"

Lưu Nhược Na quỳ xuống không chút nhân nhị, hắn nhìn thấy cô ta rơi cả nước mắt vì tên Lăng Hạo xem ra mối quan hệ không đơn giản chút nào.

"Gì cũng được ?"

"Vâng..chỉ cần cho tôi gặp anh ấy, tôi muốn biết anh ấy còn sống hay không"

"Hừm..vậy thì thể hiện chút thành ý đi" - Ngự Cẩn Thiên thật sự an nhàn ngã người về sau nhìn cô ta.

Những tên đàn ông xung quanh đều ở đó tỏ vẻ thích thú thèm thuồng như muốn nuốt sống Lưu Nhược Na vậy.

Lưu Nhược Na nuốt nước mắt vào trong chậm rãi từ từ đứng dậy tháo từng cúc áo trên người. Trước mặt của Ngự Cẩn Thiên, hắn không có một chút cảm xúc nào. Mục đích của hắn chính là muốn làm nhục mặt của Dương Thương vì dù sao Lưu Nhược Na cũng là con nuôi của ông ấy.

Trên người của Lưu Nhược Na có một hình xăm con rắn nhỏ biểu tượng của Xích Ban ít ai biết. Cô tiếp tục chuẩn bị cởi lớp trong áo thì đột nhiên bên ngoài có tiếng đẩy cửa đi vào.

"Cẩn Thiên có sở thích thế này à.." - Hàn Thiếu Vân là một tiến sĩ nổi tiếng cũng là chung một bọn với hắn. Ngự Cẩn Thiên thấy Hàn Thiếu Vân đến chắc hẳn có tin tức gì đó nên lệnh cho bọn họ lui ra cả Lưu Nhược Na cũng vậy.

"Ngự tổng..chuyện đàm phán.."

"Vào bảy giờ tối nay tại quán bar Yda đem đến viên ngọc lục bảo thạch của Xích Ban các người ra đổi"

"Vâng..cảm ơn Ngự tổng"

_____________________________________

Lưu Nhược Na đi theo Nghị Dân đến tầng hầm nơi giam Lăng Hạo.

"Lăng Hạo..anh sao rồi..là em đây" - nhìn thấy người đầy vết thương không khỏi đau lòng nhìn hắn.

"Nhược Na...đi đi, tuyệt đối không được nghe theo điều kiện của Ngự Cẩn Thiên.."

"Không, em phải cứu anh..dù hi sinh em cũng sẽ làm tất cả..Lăng Hạo anh phải cố lên"